Cửu Thiên - Thiên Cung (Dịch Full)

Chương 767 - Chương 767: Chuyện Ẩn Bên Trong

Chương 767: Chuyện ẩn bên trong Chương 767: Chuyện ẩn bên trong

"Ha ha..." Dùng một thương đâm chết Thanh Vân Hiện, Phương Quý cảm thấy trong lòng rất thoải mái, cất tiếng cười to, cùng lúc đó, hắn cũng cảm giác Thiên Tà Long Thương trong tay mình rung động, phảng phất như là uống máu người, long hồn trong thân thương đã thức tỉnh, đang hưng phấn nhảy cẫng, muốn uống càng nhiều máu hơn.

Long thương hưng phấn, Phương Quý lại càng đắc ý, đảo mắt nhìn chung quanh, sát khí trên người dần dần trở nên nồng đậm.

Ở một bên khác, Đông Thổ cùng với Long Cung đang triển khai một trận ác chiến quay cuồng.

Con cự quy ở trong không trung kia đang gắt gao cuốn lấy Khương Thanh, thần thông tung hoành, ác chiến không thôi, mà ở địa phương hơi thấp hơn một chút, hai vị thiếu nữ cùng với vị thiếu niên tới từ Đông Thổ kia thì đang ác chiến cùng với Cửu thái tử Tây Hải và một đám yêu binh yêu tướng, mặc dù những người tới từ Đông Thổ này đều có thực lực không tầm thường, nhưng dù sao cũng còn nhỏ tuổi, Cửu thái tử Tây Hải nắm giữ Chân Long Chi Khu, lại vung vẩy Lạn Ngân Trường Thương, liền vững vàng áp chế bọn hắn.

"Khương sư huynh, ta đến giúp ngươi!"

Đang ở trong thời khắc ác chiến, bỗng nhiên có một tiếng hét lớn vang lên, sau đó liền thấy Phương Quý cầm long thương trong tay vọt vào vòng chiến, không thèm nói đạo lý vung vẩy trường thương, xuất thủ âm hiểm tàn nhẫn, trong chớp mắt liền đâm xuyên hai yêu binh yêu tướng không kịp phản ứng, một thân máu thịt đều hóa thành thuốc bổ của Thiên Tà Long Thương, long thương lập tức trở nên càng thêm hưng phấn, Phương Quý thì cũng càng chiến càng hung ác, đồ sát đám yêu binh yêu tướng.

"Phàm nhân nho nhỏ, ngươi dám đả Thần Tướng của Long Cung chúng ta?" Cửu thái tử Tây Hải ở giữa không trung nhìn thấy một màn này, lập tức giận không kềm được, nghiêm nghị hét lớn.

"Ta không dám!" Phương Quý trả lời rất dứt khoát, xuất thủ chém giết càng nhanh, chuyên chọn những kẻ đói bụng chậm chạp, phản ứng trì độn kia để hạ thủ.

"Muốn chết!" Cửu thái tử Tây Hải giận dữ, liền muốn áp sát tới gần chém giết Phương Quý.

Nhưng ở bên người hắn, hai vị thiếu nữ cùng với vị thiếu niên tới từ Đông Thổ kia đã sớm chăm chú cuốn lấy hắn, ba người này đều là Tiên Đạo Trúc Cơ, chỉ là hơi nhỏ tuổi, tu vi không cao, hơn nữa rõ ràng cũng không có quá nhiều kinh nghiệm đấu pháp cùng với người khác, lúc này mới một mực bị Cửu thái tử Tây Hải áp chế, thế nhưng Cửu thái tử Tây Hải muốn trong nháy mắt thoát khỏi bọn hắn tới giết Phương Quý, vậy cũng rất khó, nhất thời có một chút cảm giác bó tay bó chân...

Thừa cơ hội này, Phương Quý thì là càng giết càng hung ác, huyết khí Thiên Tà Long Thương tích lũy càng nồng hậu dày đặc.

Yêu binh yêu tướng Long Cung chung quanh đều đã bị hắn giết cho sợ hãi, càng ngày càng có nhiều người xông đến vây công hắn, chỉ là những yêu binh yêu tướng này vốn đã đói choáng đầu hoa mắt, thực lực đại tổn, vào lúc này Phương Quý lại phủ thêm áo bào đỏ, lực lượng đại tăng, coi như bị bọn hắn vây công, vẫn không rơi vào thế hạ phong, ngược lại là long thương thoắt ẩn thoắt hiện, mang đi từng sinh mạng.

"Dám là địch cùng với Long Cung chúng ta, các ngươi đều sẽ chết ở chỗ này!" Cửu thái tử Tây Hải đã giận điên, liên tục gầm thét.

Phương Quý nghe thế cảm thấy rất buồn cười, đang muốn chế nhạo đối phương hai câu, đột nhiên cảm thấy ở trên đỉnh đầu có cuồng phong đánh tới, hắn giật nảy cả mình, thân hình vội vã phi độn, lại sau một khắc, một đạo thần quang đáng sợ đánh sát qua vị trí vừa rồi của hắn, đập mặt đất ở phía dưới ra một cái hố to, lại là cự quy trên đỉnh đầu, thế mà thình lình vung ra một trảo, cỗ lực lượng cuồng mãnh đáng sợ kia, suýt nữa đã lấy đi cái mạng nhỏ của hắn.

"Thế mà còn có tâm tư xuất thủ đối với ta?" Phương Quý giật mình không ít, ngẩng đầu nhìn lên, lại lập tức nhíu mày.

Trước khi tiến vào vòng chiến, hắn đã quan sát thế cục ở các nơi, nhất là cự quy cùng với Khương Thanh ở phía trên.

Hai kẻ kia, một kẻ là Đại Yêu Hải tộc, hung tàn ngang ngược, một kẻ là thiên kiêu Đông Thổ, cao thâm mạt trắc, ở trong vùng di địa này, hai người bọn hắn mới là người có thể quyết định hướng đi của chiến cuộc, cũng là đối tượng mà Phương Quý đang một lòng quan sát lúc này, lúc đầu hắn cho rằng tu vi của bọn hắn không sai biệt lắm, hẳn là có thể đấu ngang tay, nhưng bây giờ nhìn lên, lại bất thình lình phát hiện ra cục diện có một chút không đúng.

Con cự quy kia càng hung tàn hơn, vào thời điểm xuất thủ cự lực ngập trời, tầng tầng thần quang gào thét không thôi, mà đối thủ của nó - Khương Thanh vào lúc này lóe trái lóe phải, chỉ là ngẫu nhiên mới có thể xuất thủ đánh trả, đồng dạng cũng có vẻ hơi hữu khí vô lực, khó làm cho đối thủ bị thương...

Đường đường là thiên kiêu Đông Thổ, làm sao lại luân lạc tới bị mức bị người khác đè xuống đánh?

"Chẳng lẽ kẻ họ Khương này kỳ thật cũng là phế vật..." Híp mắt quan sát nửa ngày, Phương Quý dần dần nhìn ra chuyện ẩn ở bên trong.

Khương Thanh không phải là căn cơ không vững chắc, thần thông cũng không phải là không tinh diệu, mà là linh tức gần như khô kiệt...

Trong một tháng này, người của mỗi một phe đều bị giày vò, không có đồ ăn, cũng không có linh khí, cũng chỉ có trên người hắn cùng với A Khổ sư huynh và Anh Đề là có hái đầy đủ linh dược, nhưng mượn những linh dược này, cũng chỉ có thể miễn cưỡng nhét đầy bao tử, không đến mức chịu đói, nhưng dược tính ở trong những linh dược kia cực ít, có ăn thật nhiều, cũng đều khó có khả năng khiến cho bọn hắn duy trì linh tức cùng với lực lượng của chính mình sung mãn!

Tại vùng di địa này, duy chỉ có một thứ có thể khiến cho bọn hắn bảo trì tu vi của mình viên mãn!

Đó chính là người sống!

Chỉ có những người có tu vi ở trên người kia, mới có thể khiến cho bọn hắn ăn đủ no, lại luyện tu vi của đối phương hóa thành linh tức.

Cho nên ở trong một tháng này, Long Cung vẫn một mực tìm kiếm tung tích của người khác, nha hoàn thị vệ bên người Minh Nguyệt tiểu thư cũng tốt, thi thể của đệ tử ba đại tiên môn bị chôn vùi dưới đất trước đây cũng tốt, đám đệ tử của Thương Long nhất mạch cũng tốt, thậm chí là yêu binh yêu tướng do chính bọn hắn mang tới cũng tốt, bọn hắn đều đã ăn rất nhiều, lúc này mới có thể một mực bảo trì trạng thái đỉnh phong, thậm chí là càng chiến càng hung...

Mà Khương Thanh Đông Thổ cũng chỉ là có vận khí tốt đụng phải A Khổ sư huynh, được chia linh dược ăn, không có bị chết đói.

Hắn dù sao cũng không có mặt mũi ăn người sống, cho nên ở trong thời gian gần như một tháng này, cũng đều không có đạt được đầy đủ linh khí để tẩm bổ nhục thân, chỉ còn lại mấy phần khí lực, có thể ác chiến đến lúc này mới thể hiện ra xu hướng suy tàn, đã là kết quả hắn khổ tu bình thường!

Không chỉ có hắn, những thiếu nữ thiếu niên tới từ Đông Thổ kia cũng đều có vấn đề như vậy.

Bằng không mà nói, bọn hắn cũng sẽ không bị Cửu thái tử Tây Hải áp chế quá thảm...

"Thế mà còn cần ăn cơm, quả nhiên là phế vật..."

Bình Luận (0)
Comment