Cửu Thiên - Thiên Cung (Dịch Full)

Chương 769 - Chương 769: Cả Gan

Chương 769: Cả gan Chương 769: Cả gan

"Tên khốn không biết chui ra ngoài từ chỗ nào kia, có biết mình đã gây ra tai họa gì không?"

Cửu thái tử Tây Hải rút Lạn Ngân Long Thương trở về, đạp trên hư không chạy vọt về phía trước, mây đen hội tụ bên người, sấm sét vang dội.

Gió theo hổ, rồng theo mây, chân long chi uy có thể khiến cho thiên địa biến đổi, quả thực là rất đáng sợ.

Mà Cửu thái tử Tây Hải ở giữa mây đen và lôi điện thì là thân hình thấp thoáng, mặt tràn đầy sát khí, mắt rồng nghiêm nghị quét tới.

Ầm ầm! Chạy vội tới trước người của Phương Quý, hắn lại ra thương một lần nữa, khí thế hung ác đại thịnh!

Một thương này đánh ra, thế mà còn muốn hung hãn hơn so với lúc xuất thủ với mấy vị thiếu niên thiếu nữ Đông Thổ, đằng đằng sát khí, dẫn động mây trắng bốn phía, Lạn Ngân Long Thương trong mây giống như biến thành lôi điện, thần quang đạo đạo, ôm theo lực lượng Chân Long, trong chốc lát đã xuyên thủng mây trắng trong hư không ra một cái lỗ bằng miệng chén, sau đó thương thế vô địch, vẽ ra một đạo phong nhận hình cung, cực kỳ hung hãn đâm tới trước người Phương Quý.

Khác biệt so với lúc động thủ cùng với mấy vị thiếu niên thiếu nữ Đông Thổ kia, lần này Cửu thái tử Tây Hải Ngao Cuồng xuất thủ rõ ràng có thêm mấy phần hung lệ.

Dù sao, cho dù là Cửu thái tử Tây Hải, cũng biết mấy vị thiếu niên thiếu nữ kia đều có xuất thân bất phàm, công pháp của bọn hắn không giống nhau, có thể thấy được bọn hắn đến từ các gia tộc khác biệt, mà bọn hắn lại đều là Tiên Đạo Trúc Cơ, có thể thấy được địa vị trong gia tộc cũng sẽ không thấp.

Cho nên vào thời điểm giao thủ cùng với bọn hắn, thái tử Ngao Cuồng đều là tận lực không hạ sát thủ đối với bọn hắn!

Ở một phương diện khác, những thiếu niên thiếu nữ kia, thậm chí là bao gồm Khương Thanh, cũng đồng dạng là như thế. Nếu không phải là kiêng kị thân phận của Cửu thái tử Tây Hải, Khương Thanh thân là tu sĩ Kim Đan, cũng không phải là không có cơ hội trực tiếp đánh lén hắn!

Vào thời điểm bọn hắn xuất thủ, mặc dù nhìn rất hung hãn, nhưng lại đều lưu lại mấy phần chỗ trống.

Nhưng vào thời điểm xuất thủ đối với Phương Quý, thái tử Ngao Cuồng lại là trực tiếp hạ sát thủ.

Sự khác biệt về thân phận chính là rõ ràng như thế.

Thậm chí là từ một trình độ nào đó mà nói, lửa giận của vị Cửu thái tử Tây Hải này cũng là đến từ đây, hắn đường đường là Cửu thái tử Tây Hải, thiên kiêu Khương gia tới từ Đông Thổ đoạt tạo hóa với hắn thì cũng thôi đi, còn những tiểu tu Bắc Vực dơ bẩn thấp kém thì lấy lá gan lớn như vậy ở đâu ra? Cho dù là thiếu chủ Tôn Phủ đoạt tạo hóa cùng với hắn, hắn cũng miễn cưỡng có thể tạm nhịn một hơi, hết lần này tới lần khác những đệ tử tiên môn Bắc Vực này chính là không được!

"Đám nô lệ của Tôn Phủ, ti tiện hèn hạ, lại dám làm hỏng đại sự của ta?" Một thương này đánh tới, mang theo tiếng gầm thét của Ngao Cuồng, như giáng xuống từ trên trời, dùng thần uy áp chế.

"Ngươi có vẻ rất cuồng?"

Mà đối mặt với một thương đáng sợ này của Cửu thái tử Tây Hải Ngao Cuồng, Phương Quý cười lớn trả lời một câu, chỉ là trên mặt mặc dù cười, nhưng trong đáy mắt lại lóe lên một tia lạnh lùng, chẳng những không có tránh né, ngược lại còn đột nhiên đạp về phía trước một bước, vung vẩy Thiên Tà Long Thương trong tay, vô tận khí huyết được thôi động ra, đối mặt với vị Chân Long Chi Khu này, hắn chỉ có tu vi Trúc Cơ cao giai thế mà lựa chọn cứng đối cứng.

"Ầm ầm!" Song thương va chạm, trong chốc lát dẫn động thiên địa biến hóa, mây đen xé rách, huyết khí cuồn cuộn.

Ngoài dự liệu chính là, dưới một kích cứng đối cứng như vậy, lại là Cửu thái tử Tây Hải bay ngược ra ngoài.

Mặc dù tu vi của Cửu thái tử Tây Hải sâu hơn Phương Quý một chút, lại là Chân Long Chi Khu, Lạn Ngân Long Thương trong tay cũng là một thanh Thần Khí, nhưng dù sao thì ở phía trên Thiên Tà Long Thương cũng đã đủ uẩn dưỡng khí huyết kinh người, lại thêm Phương Quý khoác áo bào đỏ trên người, thế lớn lực trầm, ngược lại là chỉ trong một chiêu, liền đánh lui vị Cửu thái tử Tây Hải đằng đằng sát khí mà đến này, Ngao Cuồng ở dưới sự vội vàng không kịp chuẩn bị, thân hình có một chút lảo đảo.

"Ngươi dám..." Ngao Cuồng bị đánh lui, khuôn mặt đã đỏ như máu, kinh sợ không gì sánh được.

Chính mình đường đường là Cửu thái tử Tây Hải, thế mà bị một tiểu tu sĩ Bắc Vực cầm binh khí Long Cung hàng nhái trong tay đánh lui?

Mặt mũi ở đâu?

"Con bà nó, ngươi nói xem ta có dám hay không?"

Mà Phương Quý thừa dịp thái tử Ngao Cuồng bị đánh lui, trong miệng hung hăng mắng chửi, thế mà một bước cũng không nhường, ngược lại còn nâng cao Thiên Tà Long Thương đuổi theo đối phương, không đợi thân hình của đối phương đứng vững, liền đã vung thương đánh tới một lần nữa, đầy trời đều là huyết ý màu đỏ tươi.

"Đương!" Thái tử Ngao Cuồng chưa đứng vững, lực lượng còn yếu, bị lực lượng trên Thiên Tà Long Thương đánh trúng lui về sau một bước một lần nữa.

Mà Phương Quý thì lại nhanh chân vượt qua, vung thương đập loạn.

"Ai cho ngươi lá gan dùng lão gia ta giao dịch cùng với người khác..."

"Ai cho ngươi can đảm dám khi dễ Vượng Tài nhà ta..."

"Ai cho ngươi lá gan đẹp trai như thế, không biết ta gọi là Ngọc Diện Tiểu Lang Quân sao?"

Mắng liên tục ba câu, đập hai thương liên tục, mỗi một thương đều là thế lớn lực trầm, quấy huyết vũ đầy trời, Thiên Tà Long Thương vào lúc này giống như là thật sự sống lại, có thể cảm giác được rõ ràng nó đang hưng phấn, giống như máu tươi của Long tộc chân chính khiến cho nó cảm thấy rất tham lam, mà Phương Quý cũng là càng mắng càng phẫn nộ, càng phẫn nộ xuất thủ càng nặng, liên tiếp hai phát, đều nện cho thái tử Ngao Cuồng chật vật lui lại.

Lúc tới thương thứ ba, lực lượng trên Thiên Tà Long Thương đã tích súc đến đỉnh điểm, mà lửa giận của Phương Quý cũng tương tự đã tích súc tới cực điểm, trong miệng gầm thét, khuấy động khắp nơi, một thương quét ngang qua hư không, trùng điệp đập xuống đỉnh đầu của Ngao Cuồng.

"Ầm!" Ngao Cuồng miễn cưỡng ăn hai thương, hai tay đã run lên, cơ hồ đã đứng không vững, lại thêm một thương hung thế vô biên này, cơ hồ là trong nháy mắt, liền đánh tan lực lượng cuối cùng của Cửu thái tử Tây Hải, hai chân đứng không vững, trực tiếp bị đánh bay ngược ra ngoài, mây đen bên người bốc lên, Lạn Ngân Long Thương trong tay gào thét, áo bào chỉnh tề cũng bị thương kình xé rách tung toé.

"Ngươi...tên tiểu tu sĩ Bắc Vực nhà ngươi, lại dám cả gan..."

Thái tử Ngao Cuồng còn chưa nói hết lời, lại cứng rắn bị Phương Quý đánh vào bụng, cơ hồ muốn thổ huyết, mặt tràn đầy vẻ kinh hãi không tin.

Tên tiểu tu sĩ Bắc Vực này thế mà thực sự có can đảm xuất thủ với mình không lưu tình một chút nào?

"Ta sẽ nói cho thái tử điện hạ một cái bí mật..." Mà Phương Quý lúc này thì đang vung thương đập tới, mặt tràn đầy sát ý nói: "Ta chẳng những dám đánh ngươi, mà còn muốn giết ngươi!"

Ngao Cuồng chật vật đến cực điểm đón một thương kia, trên mặt lộ ra biểu lộ khó có thể tin, sau đó mới là phẫn nộ, hắn không thể tin được chính mình thế mà lại rơi vào nông nỗi bực này, càng không tin khiến cho chính mình chật vật như vậy, thế mà lại là một tiểu tu sĩ tiên môn Bắc Vực...

Bình Luận (0)
Comment