Khoai Tím cô nương, A Khổ sư huynh cùng với Anh Đề ở phía sau vội vàng đi theo ra ngoài, thấy tông chủ Thái Bạch Tông đã sắp đi không còn hình bóng, vội vàng nhanh chân đuổi theo, nghĩ thầm lão nhân gia nhất định là sợ Phương Quý tiếp tục đòi nợ, Cổ Thông lão tiền bối sẽ cảm thấy khó xử cho nên mới đi vội vã như vậy!
"Nói đi là đi, cái gì mà phiếu nợ một triệu linh thạch, cũng không để vào mắt một chút nào, đây mới là cao nhân..."
Nhìn thân ảnh tông chủ Thái Bạch Tông nhấc Phương Quý tiêu sái rời đi, lão đan sư Cổ Thông không khỏi tán thưởng một câu, hai vị đồ nhi của hắn cũng đều gật đầu theo, đều cảm thấy sư tôn thế mà có thể biết được bực tiền bối cao nhân này, bây giờ đã nói rõ sư tôn nhà mình cũng không tầm thường!
Ngược lại là lão đan sư Cổ Thông đang nói, bỗng nhiên hơi kinh ngạc: "Lúc ấy ngươi đã thật sự trả số tiền kia về rồi?"
Minh Nguyệt tiểu thư gật đầu, tiểu đồng Thanh Phong ở bên cạnh cũng nói: "Đã trả về, ta tự tay mang trả!"
Người ở trong khoang thuyền trầm mặc nửa ngày, lão đan sư Cổ Thông bỗng nhiên dùng một tay kéo tiểu đồng Thanh Phong qua, đưa tay liền đánh, vừa đánh vừa mắng: "Ta đánh chết ngươi tiểu vương bát đản, tất nhiên là lại vụng trộm giấu đi, suýt chút nữa khiến cho Đan Hỏa Tông chúng ta cũng bị mất..."
"Ta không có, lần này ta thật sự không có..." Lúc đầu tiểu đồng Thanh Phong còn kêu oan vài tiếng, cuối cùng bỗng nhiên không kêu oan nữa, chỉ nặng nề thở dài.
Bị người trút giận ngược lại là rất quen thuộc, chỉ là số tiền kia chạy đi đâu rồi?
"Ha ha ha, đang lo hết cách giết người, các ngươi lại tự tìm đường chết!"
Cũng vào lúc Thương Long nhất mạch, Đan Hỏa Tông, Thái Bạch Tông từ biệt tại chỗ giao giới Kính Châu cùng với An Châu, riêng phần mình trở về trụ sở của mình, bây giờ tôn chủ An Châu Huyền Nhai Tam Xích cũng đã nhận được sự hồi bẩm của thuộc hạ, ý cười dần dần nổi lên.
Ở trong mấy ngày này, người hồi báo tin tức cho Huyền Nhai Tam Xích cũng đã sửng sốt, biểu tình của Huyền Nhai Tam Xích thật sự là biến hóa quá lớn!
Vào thời điểm sự tình phát sinh tại lễ thượng thọ, Huyền Nhai Tam Xích phát ra lửa giận ngập trời, lúc ấy đã bóp nát hai quả hạch đào trong tay, sau khi về tới dinh thự, hắn liền thỉnh động bốn đại Quỷ Thần mà Tôn Phủ An Châu cung phụng đi chặn giết đám người tông chủ Thái Bạch Tông...
Nhưng cuối cùng tin tức truyền về, lại là ba vị Quỷ Thần đều vẫn lạc, Hồng Bào Quỷ Thần vẫn như cũ không biết bóng dáng...
Một đêm kia, Huyền Nhai Tam Xích nổi giận như điên, dùng một kiếm bổ ba chiếc bàn trà đá xanh.
Lại sau đó, Huyền Nhai Tam Xích suy nghĩ thật lâu, tự mình gặp mặt cùng với tông chủ của ba đại tiên môn Hồn Thiên, Huyền Thiên cùng với Việt gia trung thành nhất đối với Tôn Phủ An Châu, mật đàm một đêm, cũng không biết hứa hẹn bao nhiêu điều kiện, rốt cục đổi được sự tương trợ của ba đại tiên môn, mà sau đó, hắn vẫn chưa yên tâm, lại cố ý gửi thư cho tôn chủ Kính Châu Thanh Vân Mộc Tai có quan hệ cá nhân thần bí với hắn, âm thầm làm ra bố trí!
Lại sau đó, hắn liền lo lắng chờ đợi.
Rất mau báo cáo liền trở lại, cao thủ của ba đại tiên môn vây ở chung quanh Đan Hỏa Tông, dự định giết chết tông chủ Thái Bạch Tông, tất cả đều bị đồ sát, không có một người sống, cái tin tức này khiến cho Huyền Nhai Tam Xích vừa sợ vừa giận, ở dưới sự giận dữ, rút kiếm giết ba thị nữ làm ấm giường cho hắn!
Mà ngay sau đó, lại có một tin tức truyền đến!
Vị đệ tử Thái Bạch Tông kia cùng với thiếu chủ Kính Châu và Thương Long nhất mạch, tiến vào một vùng di địa thần bí, không biết tung tích.
Đây là cái quỷ gì?
Chỉ là muốn đoạt bí bảo Ma Sơn trở về, làm sao lại khó khăn như thế?
Nếu không phải là đích thân hắn xuất thủ có rủi ro quá lớn, lại càng dễ làm lộ bí mật bí bảo Ma Sơn ra ngoài, hắn cũng đã muốn đích thân ra tay.
Mà rất nhanh, hắn lại biết được tin tức một số lớn nhân mã Long Cung đi đến bên ngoài di địa, liền sợ mất mật, sợ bí bảo ở phía bên kia lại xảy ra vấn đề gì, lúc này, bởi vì tôn chủ Kính Châu đã nhúng tay, hắn ngược lại là không tiện hiện thân, cho dù giao tình giữa hai người rất tốt, Huyền Nhai Tam Xích cũng không muốn để cho hắn hiểu rõ quá nhiều bí mật của mình, thế là hắn chỉ có thể chờ đợi trong lo lắng...
Bất quá cũng ở trong lúc tâm tình của hắn thấp thỏm, hắn nhận được tin tức sau cùng!
Thiếu chủ Kính Châu Thanh Vân Mộc Tai táng mệnh trong di địa!
Cửu thái tử Tây Hải táng mệnh trong di địa!
Mà đến sau đó, thì là một cái tin tức kinh khủng hơn!
Tuần Hải Dạ Xoa Thần Tướng của Long Cung Tây Hải vẫn lạc, Bách Mục Quỷ Thần của Tôn Phủ Kính Châu vẫn lạc, tôn chủ Kính Châu Thanh Vân Mộc Tai, Tướng Tôn Long Cung mất tích, không rõ sống chết, không có một chút vết tích nào, vào lúc mang cái tin tức này về, ngay cả vị thám tử kia cũng đều không khỏi kinh hãi, thanh âm cũng đều đang phát run, bực hậu quả khiến cho người ta không tưởng tượng được này cũng đều phát sinh, ai biết tôn chủ đại nhân nhà mình lại sẽ tức thành loại bộ dáng gì?
Kết quả là hắn không nghĩ tới, sau khi Huyền Nhai Tam Xích biết được cái tin tức này, trầm mặc thật lâu, bỗng nhiên nở nụ cười.
Nụ cười kia âm hiểm, lạnh lẽo, tràn đầy sát ý, nhưng đúng là đang cười.
"Không nghĩ tới, không nghĩ tới, vốn đang bị đủ loại cân nhắc trở ngại, không dám gióng trống khua chiêng, các ngươi ngược lại là chủ động đưa tới cửa, trước đây chỉ e sinh loạn, lão phu mới không tiện đích thân xuất thủ, bị các ngươi làm hao mòn đi nhiều tính nhẫn nại như vậy, nhưng bây giờ, đệ tử Thái Bạch Tông các ngươi quấn vào trong sự kiện lớn Cửu thái tử Tây Hải bị giết, Tướng Tôn Long Cung bị giết, tôn chủ Kính Châu bị giết, lão phu coi như có dẫn động đại quân công hãm Thái Bạch Tông các ngươi thì như thế nào, ba lão bất tử kia dám nói cái gì, những tiên môn kiệt ngạo bất tuần kia, chẳng lẽ lại dám nói cái gì?" Trong đáy mắt của Huyền Nhai Tam Xích dần dần dâng lên sát ý.
Trước đây hắn không thể xuất thủ, là bởi vì không có cái cớ thật hay để ra tay với Thái Bạch Tông, càng không muốn bởi vì chính mình xuất thủ quá mức cấp bách, mà lộ bí mật bí bảo Ma Sơn kia ra ngoài, dù sao thì hắn cũng rõ ràng, bí bảo Ma Sơn, vốn là một kiện đồ vật cực kì thần bí, bây giờ tự nhiên là rơi ở trên người của vị đệ tử Thái Bạch Tông kia, có lẽ là cũng đã bị tông chủ Thái Bạch Tông lấy ra ngoài, nhưng vô luận như thế nào, bọn hắn hơn phân nửa cũng sẽ không nhận biết vật này, lại càng không biết xử lý như thế nào, thậm chí có khả năng còn không biết giá trị của vật này, tự nhiên cũng sẽ không để lộ ra.
Cứ như vậy, mình chỉ cần bắt được bọn hắn, liền có thể đoạt được bí bảo.
Nhưng nếu như bị một số người khác biết, bọn hắn đều tham dự vào tranh đoạt, kiện bí bảo kia ngược lại là càng không ổn!