Cửu Thiên - Thiên Cung (Dịch Full)

Chương 896 - Chương 896: Bình Thân

Chương 896: Bình thân Chương 896: Bình thân

"Cho nên ngươi hãy đi sớm về sớm đi, ta sẽ ở Thái Bạch Tông chờ ngươi!" Hắn quay người rời đi, thanh âm từ từ truyền trở về: "Vào thời điểm đi hãy mang theo vị đồ đệ kia, hắn là đệ tử của ngươi, ta giúp ngươi dạy lâu như vậy, chuyện về sau nên do ngươi gánh vác, ta tin tưởng là ngươi có thể giúp hắn tìm tới một con đường tốt hơn..."

"Chớ có quên, lời thề vào trước khi chúng ta rời khỏi Đông Thổ..."

Bây giờ Thái Bạch Tông đã trở thành hồng nhân của Bắc Vực, Phương Quý thì trở thành hồng nhân của Thái Bạch Tông.

Thái Bạch Tông trở thành hồng nhân của Bắc Vực, nhất cử nhất động, cũng không biết thu hút sự chú ý của bao nhiêu tiên môn, bây giờ An Châu trải qua một trận đại chiến như thế, có thể nói là có một không hai, ba đại tiên môn Hồn Thiên Tông, Huyền Thiên Đạo cùng với Việt gia cầm đầu các tiên môn tiến hành vây quét Thái Bạch Tông ở trong trận chiến này, có thể nói là tổn thất nặng nề, cao thủ ở trong đạo thống, cơ hồ không còn một mống, mà những tiên môn này, ngày bình thường ở dưới sự nâng đỡ của Tôn Phủ, không biết chiếm giữ bao nhiêu linh mạch cùng với tài nguyên, bây giờ tự nhiên cũng không có khả năng giữ được.

Thậm chí là Tôn Phủ An Châu, theo việc thất bại trong trận chiến này, tôn chủ An Châu Huyền Nhai Tam Xích đào mệnh, không biết nơi hạ lạc, thế gia trong Tôn Phủ Thần Huyền Thành cũng trốn được thì trốn, tránh được thì tránh, toàn bộ Thần Huyền Thành trở thành một cái xác rỗng, chuyện này cũng liền đại biểu cho, chỉ cần tiên môn xua binh tiến đến, liền có thể triệt để chiếm cứ Thần Huyền Thành, đến lúc đó, tất cả tài nguyên Tôn Phủ, đều sẽ rơi vào trong tay tiên môn.

Hơn nữa tiên môn thứ nhất chiếm cứ Thần Huyền Thành, thậm chí có thể ở trên thanh danh, trở thành tiên môn đứng đầu An Châu!

Nhưng mặc dù có vô tận chỗ tốt như vậy, các tiên môn lại đều không dám động.

Bởi vì lúc này Thái Bạch Tông còn chưa có động!

Cho nên các đại tiên môn cũng chỉ phái sứ giả tới, có một số thậm chí là tông chủ nhà mình cũng tới, ngày ngày canh giữ ở bên cạnh Thái Bạch Tông, chỉ muốn kiếm một chút lợi ích, sản nghiệp của những tiên môn cam nguyện làm chó săn Tôn Phủ kia, phân chia như thế nào, khi nào các đại tiên môn liên thủ đánh vào Thần Huyền Thành, cùng với trọng yếu nhất, tiên môn nào có tư cách đánh vào Thần Huyền Thành, lúc nào Thái Bạch Tông sẽ trở thành minh chủ...

Đối với sự tình Thái Bạch Tông trở thành minh chủ của các đại tiên môn An Châu, không có bất kỳ một tiên môn nào có dị nghị!

Đừng nói là minh chủ, thậm chí được tôn sùng là chủ nhân An Châu, cũng không phải là không thể thương lượng!

Mà bởi như vậy, trên dưới Thái Bạch Tông đương nhiên chính là một mảnh rối ren, đại trận sơn môn cần tu sửa, người bị thương cần cứu chữa, người chết cần trợ cấp, sứ giả của tất cả tiên môn cầu kiến một ngày tám lần, cũng cần tiếp đãi, các đại trưởng lão, tự nhiên cũng bận bịu tới mức chân không chạm đất.

Thế là vào lúc này, Phương Quý cảm thấy mình thân là hồng nhân của Thái Bạch Tông, cũng cần phải góp một phần sức lực!

Hắn là một người nhiệt tình!

Mặc dù nhiệm vụ tông chủ giao cho hắn bây giờ, chính là dẫn tiểu Lý Nhi tới từ Đông Thổ đi du ngoạn vui vẻ một chút, chiêu đãi nàng thật tốt là được, nhưng mấu chốt là bây giờ Thái Bạch Tông đã rách tung toé, các phương cảnh trí cũng bị đánh nát, lại thêm tiểu Lý Nhi cũng dễ phục vụ, cũng không cần mang nàng đi chơi, chỉ cần làm chuyện gì cũng đều để cho nàng đi theo, Phương Quý đã cảm thấy nàng rất vui vẻ.

"Tiểu Lý Nhi, ta dẫn ngươi đi đến nơi tiên môn luyện đan chơi nhé?"

"Được!" Thế là Phương Quý liền mang tiểu Lý Nhi đi đến Tiểu Bích Phong.

Tiểu Bích Phong bây giờ, đệ tử trên dưới đều rất bận rộn, ở dưới sự dẫn đầu của Tử Cưu trưởng lão, đan lô ngày đêm không ngừng luyện chế các loại thuốc trị thương, chẳng những trị thương cho môn hạ đệ tử nhà mình, sẽ còn xuất ra một bộ phận cho một số tiểu tiên môn không biết luyện đan, còn phải luyện chế các loại đan dược trấn áp u tà, phòng ngừa dịch bệnh, dù sao thì ở trong trận chiến này, Triều Tiên Tông vận dụng Mộc Thi, độc tính rất lợi hại.

Tiểu Lý Nhi đi tới Tiểu Bích Phong, liền vén tay áo lên, giúp đỡ những nữ đệ tử kia phân phát đan dược, mặc dù trước đó nàng cũng chưa từng tới Thái Bạch Tông, không hiểu rõ đan phẩm cùng với am hiểu chủng loại đan dược của Tiểu Bích Phong, nhưng nàng có kiến thức rộng rãi, hơn xa người khác, rất nhanh liền quen tay.

Mà Phương Quý thì là chắp hai cánh tay ở sau lưng, đi dạo vòng quanh Tiểu Bích Phong, ngược lại là gặp được không ít người quen trước kia.

Nhắc đến chuyện này đúng là rất thân thiết, vào thời điểm lần trước Phương Quý nhìn thấy các nàng, đại bộ phận đều là không mặc quần áo...

"A Khổ sư huynh, đan lô của ta hỏng, hãy đến xem giúp ta..."

"A Khổ sư huynh, ta thiếu một vị thuốc, ngươi giúp cầm tới có được hay không..."

"A Khổ sư huynh, bả vai của người ta mỏi..."

Chưa đi được bao lâu, Phương Quý liền thấy được một màn khiến cho người ta kinh ngạc, chỉ thấy đệ tử Tiểu Bích Phong kiến tạo mấy chục toà đan lô ở trên một mảnh dốc núi thoai thoải, lô hỏa hừng hực, ở trong một đám nữ tử luyện đan, lại xuất hiện một thân ảnh nam nhân cổ quái, bận trước bận sau, trái hô phải gọi, rất là vui vẻ, hai đầu lông mày ngày bình thường rủ xuống kia, lúc này cũng đều nhếch lên.

"A Khổ sư huynh được hoan nghênh như thế sao?" Phương Quý nhìn thấy A Khổ lộ ra vẻ mặt hoạt bát chạy tới chạy lui trong đám người, mắt cũng đều trợn trừng.

Ở trong trận chiến này, A Khổ sư huynh bạo phát thần uy ở trước mặt đám đồng môn, đại chiến với mấy vị tu sĩ Kim Đan tiên quân vương đình, có thể nói là xuất ra danh tiếng lớn, trước kia A Khổ còn lo lắng sau khi lực lượng chân chính của mình bị người phát hiện, sẽ làm hại đệ tử Tiểu Bích Phong không để ý đến hắn, cho nên tình nguyện thành thành thật thật giả bộ như là đệ tử Dưỡng Tức, nhưng lại không nghĩ tới, sau lần đại triển thần uy này, đệ tử Tiểu Bích Phong lại càng nhiệt tình...

Trước kia hắn chỉ có thể làm chân chạy, không có phúc lợi bóp vai!

"Ha ha, ha ha, ta cũng tới giúp một chút..." Phương Quý thấy thế con mắt liền tỏa sáng, ưỡn ngực hóp bụng đi tới.

"Xin chào Phương Quý tiểu sư huynh!" Nhìn thấy Phương Quý tới, đám nữ đệ tử Tiểu Bích Phong liền đều giật mình, cùng nhau đứng dậy hành lễ, đan lô cũng không để ý.

Trong trận chiến này, danh tiếng mà Phương Quý xuất ra càng lớn hơn A Khổ sư huynh, bất quá cũng chính là bởi vì thanh danh hắn xuất ra quá lớn, ngay cả thanh danh Đạo Tử Thái Bạch Tông cũng đều lan truyền ra, đám đồng môn, nhất là đồng môn trước đó không biết hắn, đều đã coi hắn giống như là trưởng lão.

"Ha ha, bình thân bình thân, không cần khách khí..." Phương Quý cười hòa ái thân thiết, nhiệt tình tới giúp đốt lò.

Ngược lại là đám nữ đệ tử nghe thế liền cảm thấy cổ quái trong lòng, nghĩ thầm ai cũng không có quỳ lạy ngươi, ngươi bình thân cái gì?

Bình Luận (0)
Comment