Cửu Thiên - Thiên Cung (Dịch Full)

Chương 985 - Chương 985: Trảm Kiếm Đạo

Chương 985: Trảm Kiếm Đạo Chương 985: Trảm Kiếm Đạo

Giương mắt nhìn về phía trước, liền thấy năm cánh hoa đào bao phủ Dao Trì Quốc đã tổn hại một nửa, vô tận Quỷ Thần đều đang thuận theo lỗ hổng kia chui vào bên trong, mà những tu sĩ Dao Trì Quốc kia, ở trước mặt của cỗ triều cường Quỷ Thần này, căn bản giống như là sâu kiến, không có một chút lực lượng ngăn cản nào!

Về phần vị Ngọc Chân Cung Dao tiên tử kia.

Nguyên bản nàng là có thể tạo thành một chút uy hiếp cho mình, nhưng vào sau khi nàng từ bỏ nhánh đào...

Nam Phượng nheo cặp mắt lại, cười lạnh nói: Vậy nàng cũng không quá mức khác biệt với các tu sĩ Dao Trì Quốc khác!

"Xoẹt!" Nhưng cũng đúng vào lúc này, ở phía trước bỗng nhiên có một đạo kiếm quang sáng lên.

Đạo kiếm quang kia đến từ Dao Trì Quốc, vừa lúc gặp được những Quỷ Thần tràn vào Dao Trì Quốc từ trong lỗ hổng kia, sau đó kiếm quang liền cũng không có một chút do dự chém thẳng về phía những Quỷ Thần kia, kiếm quang nhao nhao lên xuống, lập tức chém cho vô số Quỷ Thần rớt xuống mặt đất...

"Là hắn?" Nam Phượng nhìn thấy đạo kiếm quang kia, trong lòng hơi kinh ngạc, nhưng rất nhanh liền mở to hai mắt.

"Thật sự là hắn?"

"Dao tiên tử đâu?"

"Quỷ Thần tấn công vào, Dao tiên tử của chúng ta đâu?"

Cũng vào thời điểm vô tận Quỷ Thần tấn công đến, tất cả tu sĩ Dao Trì Quốc liền đều cảm thấy trời đất sắp sụp đổ, uy áp thăm thẳm khủng bố đè xuống, bọn hắn đối mặt với cỗ triều cường Quỷ Thần vô tận kia, thậm chí cũng đều không đề lên nổi dũng khí ngăn cản, tất cả đều run sợ, run lẩy bẩy, có không biết bao nhiêu người hô hào tên của Dao tiên tử, ngóng trông nàng xuất thủ một lần nữa, giúp mình ngăn cản Quỷ Thần.

Nhưng lần này bọn hắn đã thất vọng.

Dao tiên tử chưa từng xuất hiện, ngược lại ở phương hướng Ngọc Chân Cung, lại bỗng nhiên có một đạo kiếm quang lấp lóe, đánh thẳng về phía triều cường Quỷ Thần.

"Là thanh kiếm kia..."

"Không phải hắn đã chết rồi sao?"

"Không ngờ hắn lại xuất thủ, may mắn thay, may mắn thay, hắn xuất thủ cũng có thể ngăn cản được..."

Rất khó hình dung sự thay đổi tâm trạng của tu sĩ Dao Trì Quốc ở giữa một sát na này, lúc đầu bọn hắn đang ở trong tuyệt vọng, chợt thấy được đạo kiếm quang kia xuất hiện một lần nữa, hi vọng lại dâng lên một lần nữa, dù sao thì đạo kiếm quang kia xuất hiện, trước đó cũng đã giúp bọn hắn đánh lui hai đợt ma triều, nhưng vào lúc âm thanh reo hò trong lòng kia còn chưa nhấc lên, liền lại cứng rắn ngừng lại, chỉ ngây ngốc nhìn về hướng giữa không trung: "Thanh kiếm kia làm sao lại trở nên..."

"Ấy?" Liền ngay cả Phương Quý, lúc này nhìn Mạc Cửu Ca cầm kiếm lao về phía Quỷ Thần, cũng ngây ngốc nói: "Hắn làm sao lại yếu như vậy?"

Mạc Cửu Ca xác thực đã xông về phía triều cường Quỷ Thần vô tận, kiếm quang lên xuống, chém rụng vô số Quỷ Thần.

Nhưng lần này hắn xuất thủ, cùng với hai lần hắn xuất thủ trước đó, đều không đồng dạng.

Lần thứ nhất hắn xuất thủ, kiếm khí phủ kín hư không, một kiếm chém tới Cửu Thủ U Xà, dư phong còn tận diệt quỷ khí ở bờ bên kia Ngọc Chi Hà.

Lần thứ hai hắn xuất thủ, kiếm ý như mặt trời thiêu đốt, xé mở đêm tối, tái hiện ban ngày, một kiếm liền quét sạch ma triều.

Hai lần xuất kiếm này, đều là kiếm khí lạnh lẽo, khí thế cực cao.

Thế nhưng vào lúc này, hắn thế mà chỉ giống như một kiếm tu Kim Đan bình thường vậy, nghênh đón những Quỷ Thần kia, mặc dù Kiếm Đạo của hắn cũng rất tinh diệu, một đường phóng đi, kiếm quang bay múa, không biết đã chém bao nhiêu Quỷ Thần rơi xuống ở dưới kiếm, thế nhưng ở trên khí thế...

Đừng nói là so với hắn trước đó, cho dù là Phương Quý cũng đều cảm thấy lúc này mình xuất thủ cũng sẽ mạnh hơn hắn!

"Hỏng rồi..." Phương Quý bỗng nhiên nghĩ đến một vấn đề: "Chẳng lẽ tiêu sái mà lão Mạc nói, kỳ thật là đã thật sự phế bỏ?"

Vào lúc Dao tiên tử hỏa thiêu rừng đào, Mạc Cửu Ca đau thương hôn mê, Phương Quý liền đã phát hiện ra, trên người hắn ẩn ẩn xuất hiện một chút biến hóa.

Biến hóa kia tất nhiên là cực kỳ kinh người, nếu không làm sao có thể khiến cho thức hải trống rỗng, không có một chút sinh cơ nào.

Mà nhục thể của hắn, thậm chí vào thời điểm đó cũng trở nên giống như băng?

Khi đó, Mạc Cửu Ca nhất định đã có biến hóa rất trọng yếu.

Chỉ bất quá, về sau Mạc Cửu Ca bỗng nhiên tỉnh lại, lại nói đến chuyện xưa cùng với Dao tiên tử, bọn hắn cũng không có suy nghĩ sâu xa.

Thẳng đến lúc này, thấy được Mạc Cửu Ca xuất kiếm một lần nữa, hắn mới chợt nhớ tới chuyện này.

Trong lòng Nhất thời lập tức trở nên lo lắng không gì sánh được.

"Không đúng..." Tiểu Lý Nhi vào lúc này, cũng đang khẩn trương nhìn Mạc Cửu Ca chém giết với triều cường Quỷ Thần, bỗng nhiên nói: "Phương Quý ca ca, ngươi nhìn đi, trước đó Mạc tiên sinh xuất kiếm, khí phách mặc dù kinh thiên động địa, nhưng trên thực tế lại là miệng cọp gan thỏ, có một loại kiếm ý suy tuyệt, thế nhưng bây giờ, hắn xuất kiếm yếu đi không ít, nhưng ta lại cảm thấy, trong kiếm của hắn lại dường như sinh ra một chút sinh cơ, lại đang dần dần ngưng tụ..."

"Sinh ra sinh cơ?" Phương Quý nhìn kỹ một chút Mạc Cửu Ca xuất kiếm lúc này, dường như xác thực không giống với lúc trước.

Trước đó hắn giống như là một kẻ điên chiến ý dâng cao, nhìn như kinh người, kỳ thật chỉ là đang thiêu đốt tâm huyết còn thừa không được bao nhiêu của chính mình, nếu như một mực xuất kiếm như vậy, chỉ sợ là không cần đối thủ ra tay, đợi hắn xuất ra thêm vài kiếm, liền sẽ dầu hết đèn tắt mà chết!

Nhưng bây giờ, kiếm ý của hắn mặc dù yếu, nhưng lại giống như một người sắp chết, trong lòng dần dần sinh ra sinh cơ.

"Nếu là như vậy, vậy biến hóa trên người của hắn..." Phương Quý cẩn thận nghĩ đến, trong lòng lại bỗng nhiên giật mình, hô lên: "Ta đã biết!"

Ngay vào lúc này, tiểu Lý Nhi cũng đang nhìn về phía Mạc Cửu Ca, thần sắc cũng có vẻ hơi lo lắng, dường như cũng đã nghĩ đến điều gì.

"Hắn không phải là vào lúc hôn mê kia, đã chém rụng hai kiếm rưỡi phía sau đó chứ?" Thanh âm của Phương Quý cũng đều có một chút sốt ruột: "Ta nói hắn sau khi tỉnh lại, làm sao lại không giống như lúc trước!"

Phương Quý cũng là bỗng nhiên ý thức được điểm này.

Mạc Cửu Ca gặp Dao tiên tử, hiểu lầm chân ý, cho nên Kiếm Đạo hắn ngộ ra ở trong ba năm kia, vốn là giả, giống như lời nói của tông chủ Thái Bạch Tông, ba kiếm kia đi sai đường, cho nên mới bị kẹt ở hai kiếm rưỡi, không bền vững, mà lúc ấy Mạc Cửu Ca hôn mê, hoàn toàn không có khí tức, cõi lòng tan nát, hẳn chính là vào thời điểm này, chém rụng hai kiếm rưỡi phía sau...

Có lẽ tông chủ Thái Bạch Tông khuyên Mạc Cửu Ca trở về, cũng không phải là vì để hắn giải khai khúc mắc.

Bởi vì khúc mắc của hắn, vốn là không thể giải khai.

Tông chủ Thái Bạch Tông không kiêu ngạo và ngây thơ giống như Mạc Cửu Ca, cũng không có khả năng không nhìn ra vấn đề ở giữa hắn cùng với Dao tiên tử, cho nên hắn từ lúc vừa mới bắt đầu, liền đã đoán được cái kết cục bây giờ này, điều hắn suy nghĩ, chính là để cho Mạc Cửu Ca ở dưới sự cực kì bi thương, tự chém Kiếm Đạo.

Chém Kiếm Đạo sai, mới có thể ngộ ra Kiếm Đạo đúng một lần nữa!

Cái ý nghĩ này, tự nhiên là không sai, nhưng vấn đề bây giờ là...

Đứng trước cao thủ như Vụ Đảo Nam Phượng, còn có đại Quỷ Thần trăm trượng có khí thế hung ác kinh người ở cách một trăm dặm kia...

Mạc Cửu Ca chỉ có sáu kiếm, làm sao có thể là đối thủ?

Bình Luận (0)
Comment