Đặc Công Tà Phi

Chương 223

Lời Thượng Quan Ngưng Nguyệt vừa dứt, bốn phía nhất thời lâm vào im ắng yên tĩnh. 

Hoa nương gảy đàn trên đài kinh hãi thất sắc, ngón tay như chạm vào điện, bỗng kéo dây đàn một cái, thân thể cứng ngắc, nhìn thẳng tắp về phía Thượng Quan Ngưng Nguyệt. 

-- Ngược lại nàng muốn giống như lúc trước, gảy ra tiếng đàn tươi đẹp lả lướt, hấp dẫn lòng người. Nhưng Tiếu Diện Diêm La đã lên tiếng, làm trong lòng nàng lúc này tràn đầy sợ hãi, âm tùy tâm phát... Trái tim sợ hãi yếu ớt làm sao có thể gảy ra tiếng đàn tươi đẹp lả lướt đây? Nàng không bị sợ đến trực tiếp hôn mê, có thể gảy ra điệu thê lương buồn bã, tu vi đã coi như "siêu phàm nhập thánh" rồi. 

Cả đám phương khách và nhóm Hoa nương cũng run như cầy sấy, tay chân toàn thân lạnh buốt nhìn Thượng Quan Ngưng Nguyệt. Bọn họ cũng muốn như lúc trước, "chàng chàng thiếp thiếp" nói "gió đuổi trăng". Nhưng dưới tình cảnh này, cho bọn họ mượn một vạn lá gan cũng không nói được một chữ "phong hoa tuyết nguyệt" đâu. Bọn họ không sợ tè quần, nằm trên đất dập đầu, cầu xin mười tám đời tổ tông hiển linh... mặc dù không phù hộ bọn họ có thể sống lâu trăm tuổi, nhưng phù hộ cho bọn họ hôm nay không chết oan uổng, bọn họ cũng đã coi như là đã đến cảnh giới "tự nhiên trấn định" rồi. 

"Nhã hứng nồng đậm đi dạo thanh lâu bị khúc thê lương của ngươi, bị đám người nói nhăng nói cuội phá hỏng hết, thật là mất hứng cực độ!" 

Cánh tay trắng nõn bỗng giơ lên, ngón tay thon dài chỉ về mọi người ở bốn phía một cách khó chịu, môi đỏ của Thượng Quan Ngưng Nguyệt thành một đường cong lạnh lùng, nói: "Nhìn thấy các ngươi liền phiền lòng, toàn bộ cút ra ngoài cho ta!" 

Thật ra thì, Thượng Quan Ngưng Nguyệt chợt lạnh giọng hét giận, đuổi đi nhóm người kinh hồn táng đảm này bởi vì không muốn huyết tẩy Bách Hoa cư, đồng thời huyết tẩy luôn tính mạng bọn họ. Trong nhà đã có hiền thê, lại vẫn tìm hoa kiếm liễu dâm đồ bên ngoài như trước kia, cùng với dâm đồ Hoa nương õng ẹo làm dáng hấp dẫn kẻ háo sắc, làm bao nhiêu gia đình trọn vẹn tan vỡ, hai loại người này không coi là loại tốt gì. Nhưng mà, hai loại người này tác phong bất chính cũng được, đạo đức bại hoại cũng được, đối với Thượng Quan Ngưng Nguyệt mà nói cũng không có gì quan trọng. Quan trọng là, hai loại người này không trêu chọc Thượng Quan Ngưng Nguyệt nàng. 

Thượng Quan Ngưng Nguyệt nàng chưa bao giờ làm mình cực khổ, có thể tiết kiệm hơi sức liền tiết kiệm, cho nên... Hai loại người này không trêu chọc nàng, đương nhiên nàng cũng sẽ không lãng phí hơi sức quý giá, cướp đoạt chén cơm với Diêm Vương, khiến cho thế gian nhiều thêm một vài vong hồn. 

Một đám người sợ hãi kinh hồn động phách đương nhiên không biết ý nghĩ trong lòng Thượng Quan Ngưng Nguyệt, bọn họ chỉ biết là...

Cút ra ngoài -- Ba chữ mỹ diệu đến cỡ nào, nghe cảm động cỡ nào trên đời! 

Vừa nghe Thượng Quan Ngưng Nguyệt để bọn họ "cút ra ngoài", mọi người chỉ thiếu chút nữa cúi đầu quỳ xuống đất, thành kính dập đầu với Thượng Quan Ngưng Nguyệt, cảm động rơi nước mắt nước mũi, ca tụng Thượng Quan Ngưng Nguyệt là Phật Tổ phổ độ chúng sinh, Quan Thế Âm Bồ Tát đại từ đại bi. 

Rào rào --

Đại sảnh tầng trệt và bên trong phòng bao tầng hai Bách Hoa cư, cả đám phương khách và nhóm Hoa nương như được ban "Thiên Ân lệnh đặc xá", lập tức nước lớn như vỡ đê, chen vai sát cánh, lăn một vòng chạy như điên về cửa chính Bách Hoa cư. Kẻ sai vặt và quy nô ở phòng bếp sau đài cũng chạy té khói.  Tú bà ẩn trong góc khuất của Bách Hoa cư, mặc dù đã xấp xỉ năm mươi tuổi những phong vận vẫn trẻ đẹp như cũ, cùng với mười tên nam tử trung niên mặc hắc y bộ dạng hung ác ở góc khuất cùng nhau chạy. 

Tú bà đẹp đẽ và mười tên mặc hắc y thật ra là tay chân chức vị thấp trong Quỷ Chú môn, không có tư cách tiến vào nội bộ sát thủ của Quỷ Chú môn. Bọn họ hết sức dụng tâm tìm nhiều cô gái có vẻ đẹp xuất chúng, có "thiên phú" làm Hoa nương, dạy các nàng thủ đoạn cao minh "sứ giả câu tiền", dụ dỗ đám phương khách quên đường về, vì lấy được một nụ cười của người đẹp mà hào sảng tiêu tiền như nước. Sau đó sẽ đem số tiền có được từ đám phương khách nộp lên cho Kim Hộ pháp đến thu theo tháng, hy vọng Hộ pháp ở trước mặt Môn chủ nói tốt vài câu, tăng chức vị trong Quỷ Chú môn cho bọn họ. 

Cũng bởi vì bọn họ có chức vị thấp trong Quỷ Chú môn nên Thượng Quan Ngưng Nguyệt vừa dứt lời "cút ra ngoài", bọn họ liền một khắc cũng không dám ngừng, ngoan ngoãn cút ra ngoài. Bọn họ không giống những người còn lại. Người còn lại chỉ là sợ Tiếu Diện Diêm La lên tiếng, mà bọn họ trừ sợ bản lĩnh của Tiếu Diện Diêm La, còn sợ cả tứ đại Hộ pháp bên trong phòng bao tầng hai. Bọn họ đã nhận ra sát khí nồng đậm từ tầng hai, biết tứ đại Hộ pháp đã khởi động huyết chú. Tứ đại Hộ pháp khởi động huyết chú, chuẩn bị dẫn trăm tên tang thi hiện thân giết địch. 

Ngay cả khi Tiếu Diện Diêm La không để bọn họ cút ra ngoài, tứ đại Hộ Pháp cũng sẽ để Lệ Thanh cho toàn bộ bọn họ cút ra ngoài, bởi vì trong mắt tứ đại Hộ pháp quyền cao chức trọng, những kẻ sát thủ chức vị thấp như bọn họ ở lại Bách Hoa cư chỉ cản trở mà thôi. 

Công phu rất nhanh, cả đám trong lòng sợ hãi trốn không còn một mống, lúc này -- 

"Các vị chậm chạp không hiện thân, chẳng lẽ cảm thấy có người bàng quan sẽ ảnh hưởng đến nhiệt tình đánh nhau? Từ trước đến giờ ta giỏi đoán ý người, đã thay các vị thanh trừ sạch sẽ chỗ này rồi, hiện tại..." 

Thượng Quan Ngưng Nguyệt nâng ly sứ men xanh lên, uống cạn rượu trong ly, hơi cúi đầu không lo lắng lắc lắc cái ly, môi đỏ phát ra tiếng cười mềm mại như gió xuân: "Các vị có thể yên tâm, thoải mái thi triển quyền cước rồi."

Trước thoải mái thi triển quyền cước, giúp nàng cùng phá hủy thanh lâu Bách Hoa cư, khiến Môn chủ Quỷ Chú môn làm đủ chuyện xấu mất đi một sản nghiệp kiếm nhiều tiền. Sau đó thì sao, kẻ đưa tin một lần người ngoan ngoãn, thay nàng nhắn nhủ vài "lời vàng ngọc" với Môn chủ Quỷ Chú môn thích ẩn trong màn đen phía sau, không việc ác nào không làm. DieenđaanLeeQuuyĐoon

Vụt vụt vụt -- 

Tiếng cười của Thượng Quan Ngưng Nguyệt vừa dứt, tứ đại Hộ pháp của Quỷ Chú môn lập tức dẫn theo trăm tên tang thi hai mắt đỏ rực, vây quanh bàn gỗ lim vàng mà bốn người Thượng Quan Ngưng Nguyệt đang ngồi lúc này. 

Ngón tay Hiên Viên Diễm nhặt lên một cây tăm trúc nhỏ dài, đâm một miếng dưa mật ngon miệng rồi đưa vào trong môi mỏng, hài lòng nhai. Sau khi nuốt miếng dưa mật, đôi mắt đen ánh lên vẻ ma mị của Hiên Viên Diễm lưu chuyển, lúc này mới nhìn tứ đại Hộ pháp, môi mỏng phát ra tiếng cười phảng phất: "Tối nay hữu duyên nhìn thấy tang thi của Quỷ Chú môn, thật là vinh hạnh." Nhưng mà, trước khi Hiên Viên Diễm nhìn tứ đại Hộ pháp còn lơ đãng nhìn lướt qua căn phòng Túy Thu các phía tây và Noãn Đông các phía bắc hành lang tầng hai. 

Ở trong hai gian phòng này đều có cao thủ, bọn họ sẽ là ai chứ? 

Theo mật thám ẩn náu ở Thương nguyệt quốc và Bắc Dực quốc thì nửa tháng trước -- Thái tử Thương Nguyệt Dạ Dật Phong và Thái tử Bắc Dực Tiêu Hàn như lặng lẽ hẹn nhau, sáng sớm cùng một ngày rời khỏi lãnh thổ bát ngát của mình.  

Nếu như hắn không đoán sai, hai cao thủ ở trong Túy Thu các và Noãn Đông các lúc này chính là Dạ Dật Phong và Tiêu Hàn. 

Một tháng tới đây, hắn và Nguyệt nhi cố ý phá hủy những sản nghiệp khác loại của Môn chủ Quỷ Chú môn, chính là vì để các Hộ pháp dễ dàng phân tích được tối nay hắn và Nguyệt nhi sẽ đến phá hủy thanh lâu Bách Hoa cư. Một kiệt tác tỉ mỉ của hai nười, tối ngay không chỉ có đưa tới đám "rắn" của Quỷ Chú môn, đồng thời ngoài ý muốn thu được hai con "rồng" của Thương Nguyệt và Bắc Dực, Tây Thần quốc rõ là... càng ngày càng náo nhiệt! 

Sở dĩ phải nói thu hoạch ngoài ý muốn, là bởi vì Thái tử Thương Nguyệt Dạ Dật Phong hứng trí bừng bừng chạy tới Tây Thần "tham gia náo nhiệt", điều này nằm trong suy nghĩ và dự đoán của hắn và Nguyệt nhi. Nhưng Thái tử Bắc Dực Tiêu Hàn... làm sao hắn cũng hứng trí bừng bừng chạy tới Tây Thần "tham gia náo nhiệt" chứ? Theo lý mà nói, Tây Thần đế đang muốn phát động chiến tranh với Bắc Dực, trong hoàn cảnh cực kì khẩn yếu trước mắt, Thái Tử Tiêu Hàn có phải không nên nhàn hạ thoải mái chạy tới Tây Thần quốc "tham gia náo nhiệt" không? 

Hai mắt Thiên Tàn hộ pháp sát lệ nhíu lại, trong môi phun ra tiếng cười âm u: "Hữu duyên nhìn thấy tang thi của Quỷ Chú môn chúng ta, hai vị đúng là vinh hạnh, tin rằng hai vị chết cũng không tiếc." 

"Nếu hai vị là người thông minh, giờ phút này nên thức thời lựa chọn tự sát, như vậy còn có thể được toàn thây. Nếu được tang thi của Quỷ Chú môn chào hỏi..." Hai cánh tay Địa Sát hộ pháp cuồng ngạo khoanh lại, từng câu từng chữ lạnh lùng nói: "Chỉ sợ hai vị sẽ rơi vào kết quả bụng thủng ruột lòi, dáng chết thảm không nỡ nhìn, hà cớ tự làm khổ mình?" 

"Dáng chết thê thảm không nữ nhìn cũng chẳng vấn đề gì, chỉ là bụng thủng ruột lòi chẳng phải là sẽ làm dơ bẩn một thân tử y của ta sao? Một thân tử y của ta đây đêm qua vừa giặt, không chỉ rất sạch sẽ, hơn nữa còn rất thơm đó. Mạng bị hủy, y phục không thể bẩn a. Vì giữ được một thân tử y sạch sẽ của ta..." Ngón tay trái thon dài của Thượng Quan Ngưng Nguyệt khẽ vuốt nhẫn đá mã não ở ngón trỏ phải, môi đỏ khẽ thở dài một hơi, tựa như tối nay không thể bị tang thi của Quỷ Chú môn lấy mạng nên cảm thấy cực kì tiếc nuối: "Xem ra... ta cũng chỉ có thể bảo toàn mạng của mình vậy, để cho các ngươi cảm nhận tư vị thất vọng!" 

Thái độ thản nhiên không lo lắng của Thượng Quan ngưng Nguyệt cùng lời giễu cợt, coi tang thi của Quỷ Chú môn như con kiến hôi, lập tức làm Thiên Tàn hộ pháp cắn răng nghiến lợi, giận dữ hét: "Chết đến nơi rồi vẫn không quên duy trì phách lối, một trăm tang thi nghe lệnh, đem bốn người trước mắt chặt làm trăm mảnh." 

Thiên Tàn hộ pháp vừa dứt lời, liền cùng các Hộ pháp khác thối lui ra ngoài bốn trượng. Mà trăm tên tang thi hai mắt đỏ rực, sau khi trong môi nhất tề phát ra một chữ cứng nhắc: "Dạ", bỗng giơ lên thanh đao sắc bén, xông về phía bốn người Thượng Quan Ngưng Nguyệt như vỡ đê. Trong nháy mắt trăm tên tang thi tới chém giết, bốn người Thượng Quan Ngưng Nguyệt đứng lên nhanh như chớp, nhanh chóng dựa lưng vào nhau, chia ra bốn phương tám hướng nghênh chiến trăm tên tang thi. 

Tang thi của Quỷ Chú môn là hoạt tử nhân. Nói đến hoạt tự nhân -- thật ra bản thân bọn họ đã chết, nhưng lại bị Quỷ Chú môn dùng dược vật đặc biệt cùng với huyết chú tuyệt học làm bọn họ sống lại một cách ly kì, biến thành con rối sát thủ bị Quỷ Chú môn thao túng. 

Trừ phi biết được tử huyệt duy nhất của tang thi, mới có thể thành công phá hủy sức chiến đấu của tang thi, nếu không ngay cả chém đầu, moi tim của tang thi làm chúng chảy hết máu độc trong người, sức chiến đấu của tang thi vẫn tồn tại như cũ. 

Mà từng tang thi của Quỷ Chú môn không chỉ có vị trí tử huyệt không giống nhau, hơn nữa bọn họ còn bách độc bất xâm. Trong quá trình bốn người Thượng Quan Ngưng Nguyệt nghênh chiến tang thi, đương nhiên không có thời gian nghiên cứu tử huyệt của từng tang thi.

Vì vậy, nếu bốn người Thượng Quan Ngưng Nguyệt muốn thành công đánh bại tang thi, phương pháp duy nhất... chính là làm cả thân thể tang thi hóa thành tro bụi, tác dụng chẳng khác nào phá tử huyệt của chúng. 

Nội lực Hiên Viên Diễm sâu không lường được, vả lại dường như dùng mãi không hết, vì vậy tang thi cực kì kinh khủng trong mắt người khác, đối với Hiên Viên Diễm mà nói cũng chỉ như con kiến không chịu nổi một kích thôi. 

Ống tay áo màu tím của Hiên Viên Diễm xinh đẹp xoay tròn, động tác như uyển chuyển múa lượn, bàn tay vung nhanh như chớp. Tay trái xuất nội lực hùng hậu tạo nên một lá chắn cứng rắn, đỡ được công kích ngoan lệ của tang thi, tay phải xuất nội lực hùng hậu tạo thành kiếm khí sắc bén, khiến cơ hội tang thi đến trước mặt hắn cũng không có, thân thể biến thành mảnh vụn trong nháy mắt. 

Thượng Quan Ngưng Nguyệt còn chưa làm lộ thân phận, dùng linh lực làm vỡ thân thể tang thi. Nhưng mà, nàng có Kim Lũ Y bảo vệ thân thể, đao kiếm bất nhập, thủy hỏa bất xâm, chỉ cần bảo vệ đầu và cổ, không bị đao của tang thi công kích. Về phần những bộ phận khác trên thân thể, khảm đao của tang thi đối với nàng mà nói chính là thùng rỗng kêu to.
Bình Luận (0)
Comment