Đại Boss Tân Thủ Thôn ( Dịch )

Chương 122 - Chương 830 - Con Thỏ Hung Tàn (1)

Chương 830 - Con Thỏ Hung Tàn (1)
Chương 830 - Con Thỏ Hung Tàn (1)

Giờ khắc này, thiên địa trong Thiên Diễn Không Gian đang biến sắc.

Bỗng nhiên sau lưng Bộ Phàm hiện lên một hư ảnh pho tượng màu vàng rất giống hình người. Hư ảnh màu vàng này tản ra kim quang nhàn nhạt, thân hình dần dần to lên.

Một trượng.

Hai trượng.

Ba trượng.

Hư ảnh màu vàng càng ngày càng khổng lồ.

Bên trong Bất Phàm tông.

Từng con côn trùng, động vật đột nhiên bắn ra.

"Chuyện gì vậy?"

"Ta cũng không rõ!"

"Các ngươi xem đó là cái gì?"

Ngay khi đám đệ tử Bất Phàm tông nhìn thấy một bóng dáng màu vàng rất lớn, toàn bộ đều kinh hoảng.

Bóng dáng màu vàng này quá khổng lồ, tựa như có thể chống đỡ thiên địa.

Bên kia.

Viêm Ma đang ngồi xếp bằng tu luyện chậm rãi mở mắt ra, quay đầu nhìn về phía đó, trong mắt hiện lên vẻ khiếp sợ.

"Đây là cái gì?"

Kỳ thật đâu chỉ bọn họ nghi hoặc, Bộ Phàm cũng vậy.

Ngay sau khi hắn ngưng tụ ra Thiên Địa Pháp Tướng, Bộ Phàm có chút nôn nóng quay đầu lại xem.

Thế nhưng vừa nhìn một cái, Bộ Phàm lập tức ngơ ngẩn.

Phản ứng đầu tiên của hắn chính là.

Đây là Thiên Địa Pháp Tướng mà hắn ngưng tụ ư?

Giờ phút này có một pho tượng con thỏ màu vàng rất lớn đang ở ngay phía sau hắn.

Đúng vậy, chính là một con thỏ.

Thế nhưng con thỏ này hơi khác con thỏ bình thường.

Bởi vì hai chân nó đứng thẳng.

Lỗ tai dài. Đầu tròn tròn. Con mắt to to.

Thoạt nhìn còn có chút đáng yêu, ngây ngô.

Mà quan trọng hơn là, trong tay nó còn cầm theo một khối gì đó rất giống viên gạch.

Nếu cầm loại vũ khí này đi đối địch, chỉ tính riêng khí thế đã có cảm giác thua một mảng lớn rồi…

Bộ Phàm có chút không hiểu, rút cuộc Thiên Địa Pháp Tướng này dựa vào cái đặc điểm gì mà cho hắn ngưng tụ ra con thỏ lớn thế này?

Chẳng lẽ cảm thấy tâm địa của hắn quá mức thiện lương ngoan hiền, giống như tiểu bạch thỏ, lúc này mới ngưng tụ ra pháp thân con thỏ?

Ừm. Có khả năng này!

Bộ Phàm lại nhìn con thỏ màu vàng rất lớn phía sau mình một chút, trong lòng thầm cảm khái.

Tuy thoạt nhìn bộ dáng con thỏ này rất dễ bắt nạt nhưng lúc nó vùng lên cũng biết cắn người.

Có điều nói đi cũng phải nói lại.

Nhìn kiểu gì cũng thấy khi con thỏ màu vàng rất lớn này đứng lên, lại rất giống một nhân vật hoạt hình nào đó hắn từng xem ở kiếp trước?

Gọi là gì nhỉ?

"Đây là ngươi làm ra?" Đột nhiên, thân hình Viêm Ma phá không mà đến, dừng lại trước mặt Bộ Phàm, ánh mắt hắn đang nhìn con thỏ màu vàng rất lớn ở phía sau Bộ Phàm, trầm ngâm nói.

Ở trước mặt con thỏ màu vàng rất lớn này, thân thể khôi ngô của Viêm Ma tựa như một con muỗi.

"Đúng vậy, đây là Thiên Địa Pháp Thân do ta ngưng tụ ra? Thế nào, muốn tỷ thí một chút hay không?"

Bộ Phàm thấy Viêm Ma đi tới, hai mắt hắn sáng ngời, vừa lúc có thể lấy Viêm Ma ra thử xem uy lực của con thỏ màu vàng rất lớn này.

Dù sao lấy lực lượng thân thể của Viêm Ma, khẳng định sẽ không dễ dàng bị đánh chết như vậy.

"Tốt lắm, ta cũng đang muốn thử xem Thiên Địa Pháp Thân do ngươi ngưng tụ ra có thực lực như thế nào?"

Viêm Ma gật đầu, bỗng dưng ánh mắt bốc lên chiến ý hừng hực, một cỗ khí thế nghiêm nghị tràn ra.

"Vậy xem chiêu!" Bộ Phàm vừa động ý niệm, kim quang phía sau tăng mạnh.

Con thỏ màu vàng khổng lồ vốn đang đứng yên bất động bỗng nhiên hành động, nó chậm rãi giơ viên gạch trong tay lên, hung hăng đập về phía Viêm Ma.

"Rầm"

Viêm Ma cũng không trốn tránh. Hắn nắm chặt nắm tay, đón đỡ viên gạch bị con thỏ màu vàng khổng lồ ném tới, lập tức đã cảm thấy nắm tay mình như vừa đánh vào một mảng tường đồng vách sắt vô cùng chắc chắn.

"Oanh!"

Không để cho Viêm Ma có chút thời gian chống cự, công kích của con thỏ liên miên tới, thế không thể đỡ, cứng rắn đập Viêm Ma xuống mặt đất, làm bốc lên một đợt bụi bặm ùn ùn kéo tới.

Sau đó, con thỏ màu vàng khổng lồ lại chậm rãi nâng viên gạch trong tay lên.

"Ngươi không sao chứ?"

Bộ Phàm nhìn Viêm Ma lún sâu tới mấy trượng trong lòng đất, tuy hắn biết lực lượng thân thể của Viêm Ma dũng mãnh đến mức không cần e ngại cả lão khất cái, nhưng vẫn muốn hỏi.

"Không sao cả, lại đến đây đi!"

Viêm Ma phun ra một hơi thở thật dài, thúc giục linh lực, thân hình dần dần nhẹ nhàng bay khỏi mặt đất.

Ánh mắt hắn nhìn về phía con thỏ màu vàng khổng lồ, tràn đầy chiến ý hừng hực.

Giờ phút này Viêm Ma giống như mãnh thú đang nhìn chằm chằm vào con mồi.

Bộ Phàm cũng hiểu được đại khái tâm tình của Viêm Ma.

Dù hiện giờ tu vi của Viêm Ma còn kém đám đệ tử của hắn, nhưng lực lượng thân thể thật sự quá mạnh mẽ.

Có cho đám đệ tử của hắn cùng nhau ra tay, cũng không gây ra được chút thương tổn nào cho Viêm Ma.

"Vậy được!" Bộ Phàm cười gật đầu, ý niệm lại động, kim quang phía sau tăng mạnh, con thỏ màu vàng khổng lồ lại cầm gạch, hung hăng đập về phía Viêm Ma.

Lần này Viêm Ma không đón đỡ, mà thi triển Tiểu Tu La Độn Pháp, thân hình nhanh chóng né tránh.

"Rầm!"

Một tiếng nổ.

Bình Luận (0)
Comment