Viên gạch nện thật mạnh trên mặt đất, lập tức san bằng một ngọn núi xanh biếc tốt tươi, bốc lên một đống bụi bặm che trời phủ đất.
"Đại Lực Kim Cương Chưởng!"
Đồng thời, Viêm Ma bấm tay niệm thần chú, thân hình bỗng dưng đánh thẳng mặt con thỏ màu vàng khổng lồ. Ngay sau đó, hắn đánh ra một chưởng, bàn tay vô hình rất lớn đập về hướng con thỏ màu vàng khổng lồ.
Bộ Phàm khẽ cười một tiếng.
Con thỏ màu vàng khổng lồ giơ tay kia lên, tựa như đập ruồi bọ, vỗ về phía bàn tay rất lớn đang oanh tới.
"Ầm vang!"
Bàn tay rất lớn nổ tung, dư chấn từ đợt nổ mạnh này cuồn cuộn nổi lên bốn phía, còn liên lụy đến Viêm Ma bị dư chấn này trùng kích, bay ngược hơn mười dặm.
Cùng lúc đó, con thỏ màu vàng khổng lồ lại thừa thắng xông lên, bước về phía trước, tiếp tục dùng gạch đập Viêm Ma.
Viêm Ma ổn định thân hình, hừ nhẹ một tiếng, thúc giục linh lực trong cơ thể, nhanh chóng thi triển Tật Phong Huyễn Ảnh Độn Pháp, bỗng dưng hóa thành một đạo hắc mang, lại né tránh được viên gạch đập tới một lần nữa.
Thế nhưng động tác của con thỏ màu vàng khổng lồ không hề tạm dừng, sau một chiêu đập gạch thất bại, nó giơ tay kia lên oanh thẳng một quyền về phía Viêm Ma vừa hóa thành hắc mang.
Viêm Ma lại thi triển Tật Phong Huyễn Ảnh Độn Pháp né tránh.
"Uỳnh uỳnh uỳnh!"
"Rầm rầm oanh!"
Viêm Ma lần lượt thi triển độn pháp né tránh.
Mà con thỏ màu vàng khổng lồ một tay dùng quyền, một tay chơi gạch, điên cuồng oanh kích Viêm Ma.
Từng gốc đại thụ cổ xưa sụp đổ, từng ngọn núi xanh biếc bị đập thành đất bằng phẳng, bùn đất đá vụn gỗ vụn bay tung tóe.
Đám đệ tử Bất Phàm tông chạy tới, nhìn thấy cảnh này đều sợ ngây người, vẫn không hiểu đã xảy ra chuyện gì.
Còn nữa, quái vật màu vàng này từ đâu tới?
"Được rồi được rồi!" Viêm Ma vội vàng chặn lại nói.
Động tác nâng gạch của con thỏ màu vàng khổng lồ lập tức ngừng lại.
"Không đánh nữa ư?" Bộ Phàm cười nói.
"Thế này còn đánh cái gì nữa?" Trên mặt Viêm Ma tràn ngập vẻ bất đắc dĩ.
Từ khi bắt đầu đến bây giờ, không biết hắn đã trúng bao nhiêu viên gạch, tuy công kích này không gây ra cho hắn bao nhiêu thương tổn, nhưng cứ tiếp tục đánh như vậy chẳng có ý nghĩa gì.
"Ta thì không sao, nhưng ngươi không nhìn xem chung quanh đã biến thành cái dạng gì rồi? Nếu lại đánh tiếp, Thiên Diễn Không Gian của ngươi sẽ bị Thiên Địa Pháp Thân của ngươi đánh thành đất bằng!"
Vừa rồi Bộ Phàm vẫn một mực chăm chú đánh nhau cùng Viêm Ma, ngược lại không chú ý tới tình huống chung quanh.
Lúc này được Viêm Ma nhắc nhở như vậy, hắn mới quét mắt nhìn chung quanh, lập tức có chút xấu hổ.
Giờ phút này một vùng sông núi vốn xinh đẹp tuyệt trần đã trở nên đầy rẫy thương tổn, giống như vừa trải qua một trận thiên tai khủng bố nào đó.
"Còn nữa đệ tử của ngươi cũng đi tới rồi!" Viêm Ma đưa mắt nhìn đám đệ tử Bất Phàm tông với vẻ mặt dại ra ở gần đó, nhắc nhở.
Phải biết rằng đám đệ tử này không có lực lượng thân thể như hắn, một khi bị viên gạch kia đập phải, chỉ sợ sẽ lập tức biến thành thịt nát.
Bộ Phàm cũng quay đầu lại nhìn thoáng qua.
Lúc này, con thỏ màu vàng khổng lồ sau lưng hắn cũng chậm rãi quay đầu theo.
Vừa quay đầu một cái đã khiến đám đệ tử Bất Phàm tông sợ tới mức bỏ chạy xa hơn mười dặm, vẻ mặt hoảng sợ nhìn con thỏ màu vàng khổng lồ.
Bộ Phàm có chút hoang mang
Thiên Địa Pháp Tướng của hắn có khủng bố đến vậy không?
Hắn lại đưa mắt nhìn con thỏ màu vàng khổng lồ.
Lỗ tai dài, đầu tròn tròn, con mắt to to.
Thoạt nhìn rất ngốc nghếch đáng yêu mà.
Đương nhiên đây là hình ảnh trong mắt Bộ Phàm.
Còn giờ phút này ở trong mắt đám đệ tử Bất Phàm tông, con thỏ màu vàng khổng lồ kia tràn ngập hung ác tà tính.
Nhất là đôi mắt to lóe ra kim quang nọ.
Còn viên gạch đang cầm trong tay.
Cộng thêm mặt đất gồ ghề bên dưới.
Đám đệ tử Bất Phàm tông chỉ có một ý niệm trong đầu.
Hung tàn.
Rất hung tàn.
Lúc sau sau khi giải thích xong, đám đệ tử Bất Phàm tông mới biết hóa ra con thỏ màu vàng khổng lồ khủng bố này là một khối Thiên Địa Pháp Tướng, thứ tình cảm sùng bái với Bộ Phàm lập tức tăng vọt trong lòng.
Mà sau khi Bộ Phàm thử qua uy lực của Pháp Thiên Tượng Địa, hắn cũng cảm thấy mỹ mãn rời khỏi Thiên Diễn Không Gian.
Bởi vì tu vi tăng lên, tâm tình hôm nay của Bộ Phàm đều cực kỳ không tồi.
Ánh mắt Tiểu Mãn thường xuyên nhìn trộm hắn, trong lòng nói thầm, chẳng lẽ đã thuận lợi giải quyết vấn đề rồi?
Kỳ thật không chỉ một mình Tiểu Mãn chú ý tới tâm tình không tồi của Bộ Phàm, ngay cả Đại Ny cũng chú ý.
Dù sao hai ngày trước, Bộ Phàm bị tiếng nhắc nhở của hệ thống khiến sắc mặt cực kỳ không tốt, Đại Ny là người nằm bên gối với hắn sao có thể không nhìn ra?
Thế nhưng khi nàng hỏi, trượng phu còn nói không sao cả, bảo nàng đừng lo lắng, có điều nàng là thê tử, làm sao có thể không lo lắng?
Hiện giờ sắc mặt trượng phu đã tốt hơn không ít, trong lòng nàng cũng an tâm hơn rất nhiều.