Đại Boss Tân Thủ Thôn ( Dịch )

Chương 129 - Chương 837 - "Ta Phải Rời Khỏi Tiểu Trấn" (1)

Chương 837 - "Ta Phải Rời Khỏi Tiểu Trấn" (1)
Chương 837 - "Ta Phải Rời Khỏi Tiểu Trấn" (1)

"Phụ thân không trêu chọc khiến mẫu thân giận dữ, vậy vì sao phụ thân lại qua ngủ cùng ta?" Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Hỉ Bảo đầy hiếu kỳ nói.

"Không phải ta bị đuổi ra, mà là ta cảm thấy lâu lắm rồi mình không tâm sự với Tiểu Hỉ Bảo, vì thế mới qua đây!" Bộ Phàm cười nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu của Tiểu Hỉ Bảo.

"Tiểu Hỉ Bảo không tin đâu, chắc chắn là phụ thân bị mẫu thân đuổi ra rồi!" Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Hỉ Bảo đầy vẻ khẳng định nói.

"Tiểu Hỉ Bảo, ta muốn sửa lại ý tưởng sai lầm của ngươi, ngươi có biết trong nhà này ai lớn nhất không?"

Bộ Phàm cảm thấy mình cần phải xây dựng một hình tượng phụ thân vĩ đại ở trước mặt tiểu khuê nữ.

"Mẫu thân nha!" Tiểu Hỉ Bảo không hề nghĩ ngợi đã trả lời.

"Không đúng không đúng, không phải nương của ngươi!" Bộ Phàm lắc đầu.

"Không phải mẫu thân, chẳng lẽ là phụ thân?" Tiểu Hỉ Bảo nghi hoặc nói.

"Làm sao vậy? Ta không giống ư?" Bộ Phàm hết chỗ nói rồi, sao hắn lại có cảm giác mình bị tiểu khuê nữ khinh thường?

"Ừm ừm!" Tiểu Hỉ Bảo nhẹ nhàng ừm hai tiếng: "Đạ tỷ tỷ nói, trong nhà mẫu thân là lớn nhất, phụ thân sợ mẫu thân!"

"Đừng nghe đại tỷ tỷ của ngươi nói lung tung, nàng ấy chỉ biết nói nhảm. Tiểu Hỉ Bảo, ngươi phải biết rằng ở trong cái nhà này, cha ngươi là nhất gia chi chủ, trừ khi ta chủ động, không ai có thể đuổi ta ra khỏi phòng." Vẻ mặt Bộ Phàm đầy nghiêm túc và đứng đắn bổ sung một câu: "Hơn nữa không phải ta sợ nương của ngươi, mà là tôn trọng nương của ngươi!"

"Tôn trọng?" Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Hỉ Bảo mơ hồ nói.

"Đúng vậy. Muốn một gia đình hòa thuận, vậy những người trong nhà phải biết tôn trọng quan tâm lẫn nhau, có khi cũng phải biết nhượng bộ. Có như vậy cuộc sống mới có thể càng thêm hạnh phúc mỹ mãn. Ngươi còn nhỏ, chưa hiểu chuyện này, chờ đến khi ngươi lớn lên sẽ hiểu!"

Bộ Phàm sờ sờ đầu Tiểu Hỉ Bảo.

"Thế nhưng Tiểu Hỉ Bảo vẫn cảm thấy phụ thân bị đuổi ra ngoài!" Tiểu Hỉ Bảo nói.

Bộ Phàm: "..."

Sao lại nhớ tới đề tài này rồi?

"Tiểu Hỉ Bảo, ta thấy chúng ta vẫn nên tán gẫu về chuyện khác, ví dụ như ngày mai nên ăn cái gì?"

Sáng sớm hôm sau.

Tiểu Ny tâm tình không tồi trang điểm chọn y phục cho Tiểu Hỉ Bảo, tạo hình cho Tiểu Hỉ Bảo thành một nha đầu duyên dáng, tươi đẹp, mà Đại Ny đang bận rộn trong phòng bếp, Bộ Phàm ở bên cạnh giúp đỡ.

"Đại Ny, tối hôm qua nàng tán gẫu chuyện gì với Tiểu Ny vậy? Ta thấy hôm nay tâm tình của nàng ấy thật không tệ?" Bộ Phàm có chút hiếu kỳ nói.

"Cũng không tán gẫu cái gì, chỉ ôn lại một ít chuyện khi còn nhỏ thôi!" Đại Ny cúi đầu thái lát thịt.

"Không còn gì khác?" Bộ Phàm ngây người một chút.

"Bằng không thì chàng cho là gì?" Đại Ny ngẩng đầu nhìn hắn, nhàn nhạt cười.

"Ta cho rằng tối hôm qua nàng sẽ khuyên bảo Tiểu Ny đi coi mắt!" Bộ Phàm nhún nhún vai.

"Việc này không vội, về sau còn rất nhiều thời gian để khuyên bảo!" Đại Ny bật cười lắc đầu.

"Vậy có phải đêm nay ta không cần tiếp tục chen chúc trên một cái giường với Tiểu Hỉ Bảo hay không?" Hai mắt Bộ Phàm sáng ngời.

"Ai nói?" Đại Ny cười khanh khách hỏi lại.

"Không thể nào?" Đột nhiên Bộ Phàm có một loại dự cảm không ổn.

Quả nhiên.

Ngày kế tiếp, phòng ngủ và thê tử của hắn đều bị người chiếm mất.

Hơn nữa hắn còn không tìm được điểm nào để nói lý lẽ.

Bởi vì người chiếm lấy thê tử của hắn không phải ai khác, chính là vị tiểu di tử của hắn.

Mà quan trọng hơn là, tối hôm qua Tiểu Hỉ Bảo cũng rời xa hắn, đi theo Đại Ny, Tiểu Ny ngủ chung một phòng, chỉ để lại một mình hắn ở lại phòng không gối chiếc.

Mỗi khi nghe được tiếng cười duyên dáng dễ nghe truyền tới từ phòng ngủ của mình, Bộ Phàm chỉ biết thở dài một tiếng: "Quên đi, vẫn nên vào không gian khích lệ đám đệ tử một chút!"

Năm ngày sau.

【 Đã tải xong. 】

【 Thăng cấp lần này có đổi mới năm công năng, khen thưởng tăng lên hạn mức tu vi cao nhất. 】

Bộ Phàm đang nằm trên ghế trúc, nhàn nhã đọc sách, đột nhiên trong đầu vang lên một tiếng nhắc nhở không cảm xúc.

Bộ Phàm ngơ ngác một chút, ngay sau đó hắn lập tức trở nên hưng phấn.

Năm công năng?

Khó trách sẽ tải lâu như vậy.

Hơn nữa còn tăng lên hạn mức tu vi cao nhất?

Bộ Phàm khẩn cấp ấn mở thanh thuộc tính.

Rốt cục hắn cũng có thể sử dụng thanh thuộc tính như bình thường. Hắn vội vàng xem xét bảng hảo hữu, lại phát hiện phần giới thiệu về Ngô Huyền Tử trên hảo hữu vẫn là Á Thánh như trước, không có gì thay đổi.

"Sao lại không có gì thay đổi nhỉ?" Bộ Phàm nghi hoặc.

【 Khen thưởng tăng lên hạn mức tu vi cao nhất tức là có thể đạt được khen thưởng từ cảnh giới Thiên Tiên trở lên 】

"Có ý gì?"

Bỗng nhiên trong đầu Bộ Phàm hiện lên một ý niệm.

Đúng rồi.

Năm đó, thời điểm lão khất cái đột phá lên cảnh giới Thiên Tiên, hắn không được khen thưởng kinh nghiệm.

Lúc ấy hắn còn cho rằng hệ thống đã quên cho.

Hiện giờ xem ra lúc ấy hắn chỉ có thể đạt được khen thưởng Độ Kiếp kỳ.

Mà cảnh giới Thiên Tiên, dù tới rồi cũng không được khen thưởng.

Bình Luận (0)
Comment