Trước mắt Bộ Phàm sáng ngời, hắn tiện tay cầm một lon nước có ga, "phì" một tiếng giật bỏ móc kéo, ngửa đầu uống, trong nháy mắt cảm giác mát lạnh quen thuộc đã tràn khắp cổ họng.
"Sướng!" Bộ Phàm làm một hơi cạn lon nước có ga nọ, không nhịn được thở dài một hơi.
Tuy Chu Minh Châu rất cố gắng mang một số thứ từ thời hiện đại tới Tu Tiên giới nhưng chung quy lại nàng ấy cũng chỉ có một mình, vẫn xem nhẹ một số những thứ này.
"Ừm? Còn có thể tự động bổ sung hàng?" Bỗng nhiên, Bộ Phàm chú ý tới vị trí lon nước có ga hắn vừa lấy, hiện giờ ở vị trí đó đã lại lần nữa xuất hiện một lon nước có ga.
"Không tồi, rất nhân tính hóa!" Bộ Phàm không khỏi gật đầu, trong tay hắn cầm lon nước có ga, lại bắt đầu thăm dò gian phòng này.
"Có lẽ trong tủ quần áo sẽ xuất hiện áo sơmi tay ngắn?"
Bộ Phàm đi tới phía trước tủ quần áo, tò mò mở cánh cửa ra, nhưng hắn vừa liếc mắt một cái lập tức hoảng sợ.
Giờ phút này trong tủ quần áo đang có hai thiếu nữ dựa sát vào nhau.
Nhưng rất nhanh Bộ Phàm đã phát hiện ra hai thiếu nữ này không phải người thật, mà là nhị thứ nguyên thiếu nữ(*) ở kiếp trước.
(*) nhân vật trong trò chơi thay quần áo.
Một nàng có mái tóc dài màu vàng, tết hai đuôi ngựa, đôi mắt màu lục, dáng người cao gầy nóng bỏng, mặc đồng phục nữ sinh trung học.
Một nàng khác có mái tóc quăn màu bạc, vóc dáng nhỏ xinh, mắt to, mặc đồ thủy thủ, thoạt nhìn bộ dáng rất đáng yêu rất tinh khiết.
"Đừng bảo là bơm hơi... Không đúng, thoạt nhìn không giống bơm hơi!"
Bộ Phàm nuốt nước miếng, đưa tay huých thử, rất co dãn, xúc cảm cũng không tệ.
"Đây là silicon?"
Kỳ thật hắn cũng không dám xác định.
Dù sao khi hắn sờ vào hai nhị thứ nguyên thiếu nữ này, ngoại trừ nhiệt độ, xúc cảm không hề khác so với chạm vào người thật.
Hơn nữa.
Trong tủ quần áo không chỉ bày hai nhị thứ nguyên thiếu nữ đơn giản như vậy, còn có rất nhiều bộ trang phục.
Có thể liệt kê ra, nào là trang phục người hầu, trang phục y tá, còn có các loại trang phục lolita, ngọt ngào, đáng yêu, cao quý, lạnh lùng diễm lệ... đủ các loại
"Để những thứ này làm gì? Sợ ta treo máy cô đơn? Nên sắp xếp cho ta giải sầu ư?"
Bộ Phàm dở khóc dở cười rồi đóng tủ quần áo lại.
"Nhưng nếu cho Đại Ny mặc những bộ quần áo này thì thế nào nhỉ?" Bộ Phàm ho nhẹ một tiếng.
Là một nam nhân tốt, bây giờ có thứ tốt hắn nghĩ tới thê tử của mình cũng là bình thường.
Sau đó hắn lại tiếp tục nhìn trong phòng một vòng, tiện tay đặt lon nước có ga trong tay lên bàn, sau đó ngả người ra sau, chỉ thấy thân thể hắn "phịch" một tiếng, nằm lên chiếc giường êm ái.
"Ta cảm thấy nếu khi không có việc gì, tới nơi này nghỉ ngơi một chút cũng không tồi!"
Nếu đổi lại, hiện giờ là lúc hắn vừa mới xuyên qua, đúng là hắn sẽ trạch ở trong này luôn.
Dù sao nơi này có máy tính, có trò chơi, có phim, còn có một đống nước có ga đồ ăn vặt, còn có hai cái, ừm, đúng là thiên đường của trạch nam.
Nhưng hiện giờ hắn không còn suy nghĩ ấy nữa.
Hắn có người nhà, có đệ tử, còn có bằng hữu, ở trong này chỉ lãng phí thời gian.
"Vẫn nên rời đi thôi!"
Xem xét thanh thuộc tính.
Tìm được hình thức ủy thác quản lý.
【 Trước mắt uỷ thác quản lý được mười lăm phút, tích lũy: một ức năm nghìn vạn kinh nghiệm 】
【 Uỷ thác quản lý đạt được kinh nghiệm có liên quan tới ký chủ 】
Mười lăm phút đã có một ức năm nghìn vạn kinh nghiệm.
Nói cách khác treo máy trong này một phút đồng hồ, sẽ được khen thưởng một ngàn vạn kinh nghiệm.
Vậy nếu treo máy một ngày, sẽ được hơn một trăm ức kinh nghiệm.
Nếu một năm...
Giá trị kinh nghiệm coi như không tồi.
Chẳng cần làm gì cũng có kinh nghiệm.
Nhưng mà Bộ Phàm lại không dám uỷ thác quản lý một năm.
Đừng nói là một năm, một ngày hắn cũng không dám.
Dù sao ai biết khi hắn uỷ thác quản lý, hệ thống sẽ dùng thân thể hắn để làm chuyện gì.
Rất nhanh, Bộ Phàm đã nhìn thấy biểu thị rời khỏi trên giao diện hình thức ủy thác quản lý, hắn lập tức lựa chọn rời khỏi.
【 Còn một giờ bốn mươi lăm phút uỷ thác quản lý sẽ chấm dứt 】
Bộ Phàm giật mình một cái.
Có ý gì?
Bộ Phàm lại lựa chọn rời khỏi một lần nữa.
【 Còn một giờ bốn mươi bốn phút uỷ thác quản lý sẽ chấm dứt 】
"Không thể nào? Chẳng lẽ phải đợi uỷ thác quản lý xong mới được rời khỏi? Không phải hố người sao?" Bộ Phàm biến sắc.
Hắn thật sự không ngờ mình lại không thể rời khỏi trạng thái uỷ thác quản lý?
Lại lựa chọn rời khỏi uỷ thác quản lý một lần nữa.
【 Còn một giờ bốn mươi bốn phút uỷ thác quản lý sẽ chấm dứt 】
Sắc mặt Bộ Phàm lập tức trở nên khó coi.
Tuy hắn chỉ uỷ thác quản lý hai giờ, thoạt nhìn thời gian rất ngắn, nhưng hai giờ này lại có thể làm rất nhiều chuyện.
Mà quan trọng nhất là…
Hôm nay xưởng nghỉ, Đại Ny và Tiểu Ny đều ở nhà...
"Hệ thống không thể làm mấy chuyện vô sỉ nào đó đâu?" Bộ Phàm lắc mạnh đầu.
【 Nhận nhiệm vụ rời khỏi tiểu trấn 】
【 Nhiệm vụ đang tiến hành… 】