Sáng sớm ngày hôm sau, Bộ Phàm rời giường, ra khỏi phòng, nha đầu Tiểu Ny kia đã dậy rất sớm làm điểm tâm.
"Tiểu Ny, sao hôm nay muội dậy sớm vậy?” Bộ Phàm có chút ngoài ý muốn, nhìn Tiểu Ny bưng một mâm sủi cảo nóng tiến vào.
"Không còn cách nào khác, tối hôm qua có người gây ra động tĩnh quá lớn, làm cho một đêm ta không ngủ được, thức đến tận sáng sớm!" Tiểu Ny bày ra bộ dáng rất bất đắc dĩ nói.
Bộ Phàm nghe xong có chút mơ hồ, tối hôm qua hắn cũng không nghe được động tĩnh gì mà. Thế nhưng lập tức, hắn đã phản ứng lại.
"Nha đầu kia, muội nói bừa cái gì đó? Động tĩnh gì quá lớn? Tối hôm qua, rõ ràng ta và tỷ của muội chỉ nói chuyện khi còn nhỏ thôi? Hơn nữa chúng ta nói chuyện còn cực kỳ nhỏ giọng, sao có thể gây ra động tĩnh quá lớn?"
"Đã biết đã biết, hai người chỉ nói chuyện phiếm, không cần giải thích với ta! Ta đi kêu Tiểu Hỉ Bảo tới ăn điểm tâm!"
Tiểu Ny đặt sủi cảo lên bàn, vừa quay đầu đã muốn đi gọi Tiểu Hỉ Bảo, chẳng qua trên vẻ mặt kia chẳng có chút tin tưởng nào.
Bộ Phàm thấy dở khóc dở cười.
Tối hôm qua, hắn và Đại Ny chỉ nói chuyện thôi mà.
"Chàng vừa nói gì với Tiểu Ny vậy?" Đại Ny từ ngoài phòng đi vào nhà chính.
"Không nói gì hết. Đúng rồi, Đại Ny, ta thấy, chúng ta vẫn nên để Tiểu Ny gả ra ngoài, tránh để nha đầu kia suốt ngày nghĩ ba cái chuyện lung tung rối loạn!"
…
Bởi vì việc học của Đường Thanh Sơn và Đường Tiểu Ngọc đã đạt tới mức độ nhất định rồi, không cần thiết phải tiếp tục qua nhà hắn học tập nữa nên Bộ Phàm cho Đường Thanh Sơn và Đường Tiểu Ngọc tới thư viện học đường đi học như bình thường.
Chờ đến khi thư viện học đường nghỉ, bọn họ lại qua bên này hỏi lại những vấn đề chưa hiểu.
Đường Thanh Sơn tự nhiên không có ý kiến.
Thế nhưng Đường Tiểu Ngọc lại có chút không muốn.
Dù sao, đợi học đường nghỉ mới được tới nơi này là phải tới chờ vài ngày đó.
Cho nên, hai ngày này Đường Thanh Sơn và Đường Tiểu Ngọc không đến nhà Bộ Phàm học tập.
Mà ngày này, trong tiểu trấn lại có chuyện để bàn tán xôn xao.
"Các ngươi có cảm thấy sau khi trải qua chuyện ngày hôm qua, bỗng nhiên cả người trở nên khác biệt, hô hấp cũng thoải mái rất nhiều hay không?"
"Hóa ra không chỉ ta có loại cảm giác như vậy. Các ngươi không biết đâu ngày hôm qua, sau khi ta khóc như vậy, bỗng nhiên trong lòng thư thái hơn rất nhiều!"
"Ta cũng vậy!"
Trải qua một đêm lên men, lúc này mọi người mới phản ứng lại, hóa ra ngày hôm qua trấn trưởng làm như vậy, kỳ thật là vì bọn họ.
Đương nhiên Bộ Phàm không hề biết câu chuyện hoang đường đang được mọi người bên ngoài bàn tán về hắn.
Hắn chờ đến lúc Đại Ny và Tiểu Ny, Tiểu Hỉ Bảo quay về tiểu trấn, thì nhàn nhã thảnh thơi quay về cái ghế trúc của mình và nằm xuống.
Xem xét thanh thuộc tính.
Tìm được hình thức ủy thác quản lý.
Bộ Phàm không hề có suy nghĩ tiếp tục tiến vào hình thức ủy thác quản lý.
Hắn mở nó ra chỉ vì lĩnh khen thưởng uỷ thác quản lý mà thôi.
【 Uỷ thác quản lý một canh giờ đạt được mười hai ức kinh nghiệm, trong thời gian uỷ thác quản lý đã hoàn thành được một nhiệm vụ, khen thưởng: một trăm ức kinh nghiệm 】
【 Có nhận hay không? 】
Tuy hắn không rời khỏi tiểu trấn nhưng ngày hôm qua vẫn hoàn thành được nhiệm vụ nói lời từ biệt.
Bộ Phàm lựa chọn nhận.
【 Chúc mừng ngươi đạt được hoàn chỉnh mười hai ức kinh nghiệm 】
Hắn cứ ngỡ hình thức ủy thác quản lý này không tồi, ít nhất trong lúc mò cá, có thể lấy ra dùng một chút.
Không nghĩ tới hố này lại sâu như vậy?
Về sau dù có cho bao nhiêu ưu đãi, hắn cũng không muốn vào.
"Đúng là công năng gân gà!" Bộ Phàm âm thầm chửi mắng: "Không biết công năng thứ hai thế nào?"
Bởi vì ngày hôm qua có nhiều chuyện cần xử lý cho nên hắn không có thời gian đi quan tâm công năng thứ hai sau đổi mới.
Lúc này, ở bên trái thanh thuộc tính có đồ án chữ "Thiên", chắc là công năng【 Thiên Mệnh Sưu Tác 】.
Công năng Thiên Mệnh Sưu Tác là sưu tầm người có vận mệnh không tầm thường ở phụ cận, cũng có thể gọi là người mang theo quầng sáng của nhân vật chính.
Dù sao, Bộ Phàm cũng hiểu là như vậy.
Hắn lựa chọn 【 Thiên Mệnh Sưu Tác 】, trước mắt lập tức bắn ra một khung đối thoại.
【 Thiên Mệnh Sưu Tác: số lần (1)】
【 Có lòng tốt nhắc nhở: mỗi lần tu sĩ tăng lên một tầng cảnh giới, có thể đạt được một lần tìm tòi 】
Yêu cầu này có chút hà khắc nha!
Phải biết rằng tu vi hiện giờ của hắn chính là Đại Thừa đại viên mãn.
Nếu hắn đang ở mức tu vi thấp, mỗi năm hoàn toàn có thể đột phá vài tầng cảnh giới, nhưng hiện giờ thì không.
"Nhưng mà, Thiên Mệnh Sưu Tác là sưu tầm thiên mệnh chi nhân ở phụ cận, thế phụ cận này có xa lắm không? Lỡ như trong phạm vi tiểu trấn không có thiên mệnh chi nhân? Chẳng phải đã không công lãng phí một lần?"