Đại Boss Tân Thủ Thôn ( Dịch )

Chương 153 - Chương 861 - Sao Lại Thay Đổi Rồi (2)

Chương 861 - Sao Lại Thay Đổi Rồi (2)
Chương 861 - Sao Lại Thay Đổi Rồi (2)

"Chính là người mà tiểu di cứu lần trước đó, Ngô phu tử nói chờ một lát nữa, ông ấy còn có thể qua đây!"

Tiếng nói vừa dứt, Tiểu Mãn đã kéo Đại Hoàng tới hậu viện, từ hậu viện lập tức truyền đến một đợt tiếng kêu như giết ngưu.

"Đói đói đói." Tiểu Bạch lư bên cạnh hắn phát ra một tiếng hí vang, ừm, bộ dáng có chút vui sướng khi người gặp họa.

"Tiểu Bạch, chờ một chút sẽ đến lượt ngươi!"

Bỗng nhiên, từ hậu viện truyền đến tiếng la của Tiểu Mãn, Tiểu Bạch lập tức biến thành lừa ngốc.

"Nén bi thương đi!" Bộ Phàm vỗ vỗ Tiểu Bạch, lắc đầu, bước vào phòng.

Kỳ thật ngay khi hắn nghe Tiểu Mãn nói Ngô Huyền Tử mang theo Định An Hầu đi tới, hắn đã đoán được mục đích của bọn họ.

Trên người Định An Hầu có vu độc.

Loại vu độc này có chút khác biệt với vu độc trên người Tào Tiểu Lệ.

Tào Tiểu Lệ trúng vu độc là cắn nuốt linh lực, mà Định An Hầu trúng vu độc là loại khiến sinh cơ xói mòn từng chút một đến khi không còn.

Vì để sinh cơ trôi qua chậm một chút, mỗi ngày Định An Hầu đều phải điều động linh lực đến áp chế vu độc.

Nhưng dù đã làm như thế, sinh cơ của Định An Hầu cũng sẽ cuồn cuộn không ngừng trôi qua.

Nếu ở kiếp trước của Tiểu Mãn, Định An Hầu cũng trúng vu độc mà không được ai trị liệu, như vậy tuổi thọ của Định An Hầu chỉ lâu hơn vài năm so với người bình thường.

Cùng lúc đó, trong học đường.

Từ sau khi Đường Tiểu Ngọc quay về học đường đọc sách, lòng tự tin đã lên tương đối cao.

Những nội dung trước kia vẫn khiến nàng ta thấy phức tạp khó hiểu, thì hiện giờ nghe vào lại cảm giác đơn giản bất ngờ.

Nàng ta tự tin cho rằng thứ tự của mình ở kỳ thi học đường lần này, tuy không so được với Tiểu Hỉ Bảo nhưng ít ra cũng không đội sổ như trước kia.

Hơn nữa lần này sau khi quay về học đường đọc sách, Đường Tiểu Ngọc phát hiện ra thái độ của đám học trò trên học đường với nàng ta, đã trở nên vô cùng tốt,

Thậm chí có vài tiểu cô nương cùng tuổi còn nói chuyện với nàng ta.

Nếu là trước kia, Đường Tiểu Ngọc tự nhiên sẽ không phản ứng những người này.

Nhưng hiện giờ nàng ta chẳng còn lại chút ngạo khí nào như lúc vừa tới nơi này nữa.

Đối với những người nói chuyện với mình, Đường Tiểu Ngọc đều sẽ khách khí lễ phép đáp lại.

Tiểu Hỉ Bảo ngồi bên cạnh, nhìn thấy cảnh này, lại gật gật đầu, bày ra bộ dáng trẻ nhỏ dễ dạy.

Đường Tiểu Ngọc bị bộ dáng đáng yêu nhỏ nhắn của Tiểu Hỉ Bảo chọc cho nở nụ cười đầy hoài niệm.

Nhưng mà, ngay lập tức nàng ta lại sửng sốt.

Phải biết rằng từ lúc ban đầu, nàng ta cực kỳ phản cảm với Tiểu Hỉ Bảo, cảm thấy Tiểu Hỉ Bảo luôn thích giả vờ ngây ngốc.

Thế nhưng trải qua mấy ngày nay ở chung, nàng ta mới phát hiện Tiểu Hỉ Bảo thật sự ngốc đến đáng yêu, chẳng những tính cách đó của nàng ấy không phản cảm, ngược lại, vì như vậy nàng ta còn cảm thấy Tiểu Hỉ Bảo cực kỳ dễ mến.

Tại lúc tiên sinh học đường giảng bài trên bục giảng, cuối cùng thì Đường Tiểu Ngọc cũng cảm nhận được vì sao lúc trước Tiểu Hỉ Bảo cứ hay ngẩn người trên học đường.

Hóa ra sau khi hiểu hết những tri thức ấy, lại nghe giảng một lần nữa sẽ có cảm giác nhàm chán buồn ngủ.

Nhưng Đường Tiểu Ngọc cảm thấy vừa đến trường lại đi ngủ, có chút không thích hợp, cho nên nàng ta cố hết sức để kiềm chế cơn mơ màng. Ai biết đâu mí mắt lại không chịu nghe lời, dần dần rủ xuống.

"Không được, ta vừa trở về học đường đi học không được mấy ngày, sao có thể ngủ trên học đường được?" Đường Tiểu Ngọc lắc mạnh đầu, dùng sức khiến cho đại não đang mờ mịt trở nên tỉnh táo trở lại.

"Ngươi làm sao vậy?" Đột nhiên một giọng nam từ bên cạnh truyền đến.

Đường Tiểu Ngọc giật mình một chút.

Người ngồi bên trái nàng ta không phải là Tiểu Hỉ Bảo sao?

Đường Tiểu Ngọc nghiêng đầu nhìn, lập tức cảm thấy ngây dại.

Bởi vì ở bên cạnh nàng ta là một nam tử tướng mạo đường đường, mà vẻ mặt nam tử này đang nghi hoặc nhìn Đường Tiểu Ngọc.

Đây là có chuyện gì?

Đường Tiểu Ngọc "bụp" một cái đứng lên, nhìn chung quanh một vòng, hoàn toàn là mờ mịt.

Nơi này không phải học đường?

Mà lúc này, mọi người trong phòng học đều đồng loạt quét ánh mắt qua.

Tiên sinh trên bục giảng nghi hoặc nhìn về phía Đường Tiểu Ngọc.

"Thanh Sơn, đột nhiên ngươi đứng lên là có chuyện gì?"

Bên kia, tại học đường.

Đường Thanh Sơn vừa cảm thấy cực kỳ buồn ngủ. Nhưng sau khi hắn nhắm mắt một cái lại mở ra ngay, thì cảnh tượng trước mắt thay đổi.

Hắn có chút không dám tin nhìn chung quanh một chút.

"Tiểu Ngọc muội muội, ngươi làm sao vậy?" Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Hỉ Bảo bên cạnh nghi hoặc nói.

Đường Thanh Sơn cười khổ, sao lại vô duyên vô cớ đổi thân phận rồi? Quá tùy tiện đi?

Nhà trấn trưởng.

Bộ Phàm không biết chuyện Đường Thanh Sơn và Đường Tiểu Ngọc lại trao đổi thân thể.

Giờ phút này, hắn đang nhìn biểu hiện giá trị cảm xúc tiêu cực trên thanh thuộc tính, vẻ mặt có chút do dự.

Bình Luận (0)
Comment