Đại Boss Tân Thủ Thôn ( Dịch )

Chương 203 - Chương 911 - Lão Trấn Trưởng Đức Cao Vọng Trọng

Chương 911 - Lão Trấn Trưởng Đức Cao Vọng Trọng
Chương 911 - Lão Trấn Trưởng Đức Cao Vọng Trọng

Thật ra không chỉ thê tử của Lý Đại Đầu muốn biết chuyện này, ngay cả tức phụ Đặng thị của Lý Hoài Nhân cũng muốn biết.

"Về chuyện này, thẩm thẩm có thể yên tâm, dưới phần lớn tình huống, vết bớt sẽ không di truyền!" Bộ Phàm cười trấn an.

"Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi!" Tức phụ của Lý Đại Đầu an tâm hơn không ít.

Đúng là nhà bọn họ rất lo lắng lỡ như về sau Hạ Cúc có hài tử vết bớt trên mặt di truyền cho hài tử, vậy phiền toái rồi.

Sau đó Bộ Phàm nhận lời làm chủ trì chuyện cưới hỏi nhà bọn họ.

Người một nhà Lý Đại Đầu tươi cười tạm biệt rời đi.

Bộ Phàm tiễn người một nhà Lý Đại Đầu ra ngoài sân, còn định trả lễ vật được nhà Lý Đại Đầu đưa tới nhưng lại bị bọn họ từ chối.

Cuối cùng sau khi thoái thác một phen, Bộ Phàm vẫn nhận lấy lễ vật.

"Kỳ quái, sao Lý gia không ai nhờ ta chữa bệnh cho Hạ Cúc kia?" Bộ Phàm sờ sờ cằm: "Chẳng lẽ vì đã lâu lắm rồi trong tiểu trấn không có ai sinh bệnh, nên bọn họ đã quên ta còn là một tiểu thần y rồi?"

"Phụ thân, có phải ai đó vừa tới nhà ta hay không?" Lúc này Tiểu Mãn đi từ hậu viện tới, phía sau còn có tiểu bạch lư và đại hoàng ngưu đi theo.

Giờ phút này, trông tiểu bạch lư và đại hoàng ngưu rực rỡ hẳn lên, ánh mặt trời chiếu tới bộ lông hai con, còn có thể phản xạ ra quang mang chói mắt.

"Đúng vậy, qua vài ngày nữa trong tiểu trấn có chuyện cưới hỏi!" Bộ Phàm gật đầu đáp.

"Là vị đường thúc kia của nương sao?" Rất hiển nhiên Tiểu Mãn cũng biết chuyện nhà Lý Đại Đầu.

"Chính là nhà bọn họ!" Bộ Phàm cười nói.

"Cũng không biết bọn họ nghĩ như thế nào, đổi thành ta, ta…” Tiểu Mãn đang nói lại ngừng.

"Đổi thành ngươi thì thế nào?" Bộ Phàm cười nói.

"Không có gì!" Tiểu Mãn không muốn nói, nhưng trong đầu đang nghĩ【 Đổi lại là ta, đã sớm giải quyết Hạ thị kia. Loại người lấy oán trả ơn như thế, còn không bằng súc sinh! 】

Bộ Phàm thầm bật cười.

"Nhưng vì sao mỗi khi trong tiểu trấn có việc hiếu hỉ gì đều do người chủ trì vậy? “ Đột nhiên Tiểu Mãn nghĩ tới cái gì, nàng ấy chợt mở miệng hỏi.

"Có gì kỳ lạ đâu? Ta là trấn trưởng đức cao vọng trọng trong tiểu trấn, không tìm ta chủ trì thì tìm ai?" Bộ Phàm ưỡn thẳng sống lưng, tự tin cười.

"Ha hả, ta xem trong cả vương triều này, chỉ có mỗi một vị trấn trưởng lười như người thôi!" Tiểu Mãn ha hả cười lạnh: "Không thèm nghe người nói nữa, ta còn muốn quay về phòng tu luyện!"

"Vậy nhanh tu luyện đi, nếu không tu luyện, Tiểu Hoan Bảo cũng sắp đuổi kịp ngươi rồi!" Bộ Phàm khoát tay.

【 Đạt được cảm xúc tiêu cực từ Tiểu Mãn +1+1+1+1+1】

Bộ Phàm thầm nở nụ cười, không có việc gì thì đấu võ mồm cùng nha đầu Tiểu Mãn kia cũng không tồi.

Một chiếc xe lừa chậm rãi đi vào Ca Lạp trấn.

Đây là lần thứ ba Hạ Cúc đi vào Ca Lạp trấn.

Hai lần trước, nàng ấy chưa được nhìn kỹ nơi này.

Hiện giờ được yên tĩnh quan sát, nàng ấy mới cảm thấy được Ca Lạp trấn thật sự rất đẹp.

Con đường nhỏ sạch sẽ bằng phẳng, từng gian phòng thoạt nhìn cực kỳ khí phái được sắp xếp chỉnh tề.

"Mỗi lần ta đi vào nơi này, đều cảm giác vô cùng thoải mái. Tiểu Cúc, ngươi có loại cảm giác này hay không?" Phu nhân La thôn trưởng cảm thán một câu, sau đó cười nhìn Hạ Cúc bên cạnh.

"Ừm!" Hạ Cúc gật đầu, khẽ “ừm” một tiếng, thật ra nàng ấy cũng có loại cảm giác này.

"Như vậy có nghĩa Ca Lạp trấn là một nơi rất tốt. Ta nghe người ta nói người Ca Lạp trấn này ít nhất cũng có thể sống tới một trăm tuổi! Ta không có phúc được ở trong này, nhưng Tiểu Cúc ngươi lại khác. Qua hơn mười ngày nữa, ngươi sẽ đến nơi đây sinh sống!" Phu nhân La thôn trưởng cười nói.

Khuôn mặt Hạ Cúc không bị tóc dài che lấp "bụp" một cái lập tức đỏ bừng không thôi.

Phu nhân La thôn trưởng chợt giật mình.

Nếu chỉ nhìn nửa bên mặt, bộ dạng của nha đầu Hạ Cúc kia cũng không kém.

Chỉ tiếc…

Phu nhân La thôn trưởng thầm thở dài.

Rất nhanh, xe lừa đã ngừng lại trước cổng lớn của siêu thị bách hóa.

Phu nhân La thôn trưởng để nhi tử La Đại Dũng của bà ở lại trông xe lừa rồi dẫn Hạ Cúc vào siêu thị bách hóa.

Mỗi dịp lễ tết, phu nhân La thôn trưởng thường xuyên đến Ca Lạp trấn đặt mua hàng hóa, cho nên bà khá quen thuộc với siêu thị bách hóa ở nơi đây.

Chẳng qua Hạ Cúc lại giống nhà quê vào thành, hoàn toàn bị cảnh tượng vàng son lộng lẫy trước mắt làm rung động.

"Thế nào? Có phải rất giật mình hay không?" Phu nhân La thôn trưởng nhìn ra vẻ khiếp sợ trong mắt Hạ Cúc, khẽ cười nói.

"Ừm!" Hạ Cúc có chút rụt rè khẩn trương gật đầu.

"Đi, thẩm thẩm dẫn ngươi vào mua đồ trong này, lúc đi dạo mệt mỏi, chúng ta sẽ lên lầu hai uống chút gì đó, nước trái cây trên lầu hai đặc biệt ngon miệng!" Phu nhân La thôn trưởng kéo tay Hạ Cúc bắt đầu đi dạo ở siêu thị bách hóa.

Bình Luận (0)
Comment