Đại Boss Tân Thủ Thôn ( Dịch )

Chương 204 - Chương 912 - Tướng Mạo Mỹ Lệ Trời Sinh (1)

Chương 912 - Tướng Mạo Mỹ Lệ Trời Sinh (1)
Chương 912 - Tướng Mạo Mỹ Lệ Trời Sinh (1)

Xung quanh có một vài người chú ý tới hai người phu nhân La thôn trưởng, hầu như ai nấy sẽ không nhịn được liếc mắt nhìn Hạ Cúc một cái.

Dù sao Hạ Cúc chỉ lộ ra nửa bên mặt, còn nửa bên mặt khác lại dùng tóc dài che lấp, khiến người khác cảm thấy rất kỳ lạ.

Hạ Cúc cũng cảm nhận được ánh mắt người chung quanh, nàng ấy lập tức theo bản năng cúi đầu xuống.

"Đừng sợ, có thẩm thẩm ở đây rồi!" Phu nhân La thôn trưởng nhẹ giọng trấn an.

Hạ Cúc khẽ dạ, nhưng vẫn cúi đầu xuống.

Đây đã là động tác nàng ấy làm mãi thành thói quen rồi.

Chỉ cần đối mặt với ánh mắt của người khác, nàng ấy sẽ theo bản năng cúi đầu xuống.

Phu nhân La thôn trưởng cũng hiểu tình huống của Hạ Cúc, cho nên không tiện khuyên bảo cái gì.

Chỉ là không biết với loại tính tình này, hài tử Hạ Cúc đó đến Lý gia là tốt hay xấu?

Dù sao nếu là bà ấy, bà ấy sẽ chướng mắt với nhi tức như vậy.

Dù sao tính tình của nhi tức quá yếu đuối, sẽ dễ dàng bị người ta gây khó dễ, căn bản không thể quán xuyến nổi việc gia đình, càng đừng nói tới chuyện đối mặt với người ngoài.

Bỗng nhiên phu nhân La thôn trưởng thầm cười khổ đầy bất đắc dĩ.

Vì sao bà ấy lại phiền não vì chuyện của hài tử Hạ Cúc này rồi?

Muốn phiền não cũng là Lý gia mới đúng.

Bỗng nhiên "rầm" một tiếng.

Hạ Cúc vẫn một mực cúi đầu lại thình lình đụng vào cái gì đó, thân mình không khỏi lui về phía sau một bước.

"Xin lỗi, xin lỗi!" Hạ Cúc cúi đầu xuống, vội vàng xin lỗi rối rít.

Số là Lăng Hà Biên đang đứng trước cửa tiệm rượu, đột nhiên bị người ta đụng phải. Hắn vừa quay đầu lại, đã thấy một đại tỷ tỷ đang không ngừng cúi đầu xin lỗi.

"Ta không sao!" Lăng Hà Biên lắc đầu, sau đó nhìn về phía ông chủ trong tiệm: "Ông chủ, giữa trưa tổng tiêu đầu chúng ta muốn làm tiệc rượu, phiền người giữa trưa nay chuyển rượu đến tiêu cục chúng ta!"

"Không thành vấn đề !" Ông chủ bán rượu đáp.

"Vậy ta đi về trước!" Nói xong, Lăng Hà Biên nhấc chân rời đi.

Hạ Cúc theo bản năng đưa mắt nhìn theo bóng dáng Lăng Hà Biên, lập tức nhẹ nhàng thở ra.

Nhưng mà từ đáy lòng nàng ấy có chút nghi hoặc.

Thoạt nhìn tuổi của người này còn nhỏ hơn nàng ấy nhưng vừa rồi nàng ấy đụng phải hắn một cái, lại có cảm giác như đụng vào một tấm sắt vậy.

"Tiểu Cúc, ngươi không sao chứ?" Phu nhân La thôn trưởng đứng bên cạnh quan tâm nói.

"Không sao!" Hạ Cúc vội lắc đầu.

"Vậy là tốt rồi, lần sau nhớ chú ý một chút!" Phu nhân La thôn trưởng nói.

"Ta đã biết!" Hạ Cúc gật gật đầu.

Bên kia.

Lăng Hà Biên vừa đi chưa được mấy bước, âm thanh của Lăng lão tổ lại đột ngột vang lên trong đầu.

"Chậc chậc, nha đầu kia không đơn giản nha, không nghĩ tới tiểu tử ngươi lại gặp được?"

"Cái gì không đơn giản?" Vẻ mặt Lăng Hà Biên đầy mơ hồ.

"Tiểu cô nương kia là Huyền Âm chi thể!" Lăng lão tổ cười nói.

"Huyền Âm chi thể? Làm sao mà người biết được?"

Lúc trước Lăng Hà Biên có nghe Lăng lão tổ đề cập tới một số tồn tại đặc biệt trong Tu Tiên giới.

Những người này có thể chất vượt qua thường nhân, tốc độ tu luyện dĩ nhiên cũng không giống bình thường.

Nhưng rốt cuộc trong Tu Tiên giới có thể chất gì thì hắn lại không rõ.

"Ngay lúc vừa rồi khi tiểu cô nương kia đụng phải ngươi, ta đã cảm nhận được một cỗ âm hàn chi khí đặc thù từ trên người nàng, mà âm hàn chi khí đặc thù này chỉ xuất hiện trên Huyền Âm chi thể!" Lăng lão tổ chắc chắn nói.

"Lăng tiểu tử, ta nói cho ngươi nghe, thể chất này không giống bình thường. Đúng là ở giai đoạn trước, tốc độ tu luyện của những người này không khác gì thường nhân nhưng khi tới Kim Đan kỳ, ngưng tụ ra Huyền Âm Kim Đan thì tốc độ tu luyện của thiên linh căn cũng không bằng Huyền Âm chi thể!" Lăng lão tổ không khỏi cảm thán nói.

"Lợi hại như vậy!" Lăng Hà Biên có chút giật mình, hắn lập tức quay đầu lại, nhìn bóng dáng vừa rời đi kia.

"Nhưng so sánh với thiên phú tu luyện này, Huyền Âm chi thể còn có một chỗ tốt khiến chúng tu sĩ mơ ước!" Bỗng nhiên tiếng cười của Lăng lão tổ trở nên cực kỳ quỷ dị.

"Chỗ tốt gì cơ?" Lăng Hà Biên hiếu kỳ nói.

"Nếu người có được Huyền Âm chi thể là nam tử, trời sinh đoản thọ, sống không quá một tuổi, nhưng là nữ tử, sẽ có tướng mạo mỹ lệ trời sinh, tư sắc hơn người!" Lăng lão tổ nói.

"Nói cách khác bộ dạng của tỷ tỷ vừa rồi rất đẹp?" Đúng là vừa rồi Lăng Hà Biên không chú ý tới dung mạo của vị tỷ tỷ đụng vào hắn.

"Nếu chỉ có diện mạo làm sao có thể khiến tu sĩ mơ ước? Huyền Thiên chi thể này còn có một tên gọi khác, là thiên sinh lô đỉnh!" Lăng lão tổ cười lạnh nói.

"Cái gì là thiên sinh lô đỉnh?" Đây là lần đầu tiên Lăng Hà Biên nghe nói tới khái niệm này, không khỏi hiếu kỳ nói.

Tiếng cười của Lăng lão tổ đột nhiên ngưng bặt.

Bình Luận (0)
Comment