"Ừm, muội đừng nóng vội, lấy số tuổi của muội hiện giờ mà tu luyện tới Trúc Cơ kỳ là giỏi rồi, đặt ở đại tông môn cũng là thiên tài siêu phàm xuất chúng, rất không tệ!" Tiểu Mãn gật đầu, tỏ vẻ nàng ấy đã biết.
"Kỳ thật cũng nhờ Tiểu Mãn tỷ thường xuyên cho ta đan dược tu luyện, nếu không ta đâu thể tu luyện nhanh như vậy!" Mặt Phạm Tiểu Liên đỏ bừng, ấp úng nói.
"Đó đâu đáng là gì, ai bảo muội là người hầu nhỏ của ta?" Tiểu Mãn không chút để ý nói: "Có điều này ta phải nhắc nhở, tuy hiện giờ muội là Trúc Cơ kỳ nhưng vẫn không thể quá mức kiêu ngạo!"
"Ta biết!" Phạm Tiểu Liên gật gật đầu.
"Còn một chút chuyện nữa, tuy vị sư phụ kia của muội rất cá mặn, tu vi cũng thấp kém, nhưng tục ngữ nói rồi một ngày làm sư cả đời là phụ, muội phải nhớ đối xử thật tốt với người!" Tiểu Mãn nghĩ tới cái gì lại dặn dò.
Phạm Tiểu Liên giật mình một cái, lập tức đầu đầy là dấu chấm hỏi.
Sư phụ tu vi thấp kém?
Hay là trong mắt Tiểu Mãn tỷ tu vi của sư phụ thuộc loại thấp kém ?
"Sao không nói nữa rồi?" Tiểu Mãn thấy Phạm Tiểu Liên không đáp lại mình, chân mày hơi nhíu lại.
"Không có việc gì không có việc gì. Tiểu Mãn tỷ, ta nhớ kỹ lời tỷ nói rồi, cả đời ta đều sẽ đối xử tốt với sư phụ!" Phạm Tiểu Liên vội vàng đáp.
"Vậy là tốt rồi! !" Tiểu Mãn gật gật đầu.
…
Mà đúng lúc này.
Tiểu Hỉ Bảo cùng Kiếm Bảo, Lai Bảo và rất nhiều hài tử trong tiểu trấn đang vô cùng sôi nổi quay về, túi áo của đứa nào đứa nấy đều căng phình.
Mọi người Lý gia vì dỗ dành đội ngũ đón dâu này trở về, đã phải cho chúng nó rất nhiều kẹo với tiền đồng, nhưng mà bọn họ vẫn cực kỳ vui vẻ.
Ai bảo hôm nay là ngày lành chứ?
"Phụ thân, người xem Tiểu Hỉ tỷ tỷ dẫn chúng ta đi chơi, lúc về còn cầm thiệt nhiều kẹo ăn nữa!" Kiếm Bảo và Lai Bảo kích động chạy đến trước mặt Tống Tiểu Xuân, trên tay đang cầm rất nhiều kẹo với màu sắc khác nhau.
"Ừm!" Tống Tiểu Xuân gật gật đầu, rất nhanh ánh mắt hắn đã quay sang nhìn Tiểu Hỉ Bảo đang được rất nhiều tiểu cô nương vây quanh.
Tiểu Hỉ Bảo cười cực kỳ ngọt ngào, như gió mùa xuân ấm áp lòng người vậy.
"Chúng ta đi tìm Tiểu Hỉ tỷ tỷ chơi đây!" Nói xong, Kiếm Bảo và Lai Bảo lại ôm một bụng vui vẻ đi tìm Tiểu Hỉ Bảo chơi.
Tống Tiểu Xuân chưa nói cái gì, lúc này hắn đang đưa mắt nhìn con rùa đen lớn cùng trở về với Tiểu Hỉ Bảo.
Giờ phút này, con rùa đen lớn kia đang được không ít phụ nhân vuốt ve mai rùa.
"Bộ trấn trưởng, dị thú nhà ngươi nhiều thật đó?" Tống Tiểu Xuân đưa mắt nhìn về phía hắn.
"Cũng bình thường thôi!" Bộ Phàm khiêm tốn cười.
Tống Tiểu Xuân lại im lặng .
"Phụ thân, hình như muội muội đã dừng ở Trúc Cơ trung kỳ một đoạn thời gian rồi?" Tiểu Hoan Bảo đưa mắt nhìn Tiểu Hỉ Bảo đang được mọi người vây quanh, nghĩ nghĩ rồi nói.
"Đúng vậy, muội muội ngươi nói phải đợi Tiểu Liên đột phá mới tu luyện!" Bộ Phàm cười nói.
"Như vậy có được không? Dường như muội muội không quá để bụng chuyện tu hành!" Tiểu Hoan Bảo cau mày nói.
"Làm sao vậy? Lo lắng cho muội muội ngươi?" Bộ Phàm hiếu kỳ nói.
"Ừm, phụ thân, trước kia người thường nói Tu Tiên giới đầy yêu ma quỷ quái hoành hành. Trong tương lai nếu muội muội tới Tu Tiên giới chẳng phải sẽ gặp nguy hiểm ư?" Tiểu Hoan Bảo gật gật đầu.
"Quả thật là trong Tu Tiên giới rất nguy hiểm, nhưng ngươi lo lắng hơi dư thừa, kỳ thật lúc bình thường muội muội ngươi cũng rất cố gắng tu hành!" Bộ Phàm đưa tay xoa xoa đầu Tiểu Hoan Bảo.
"Có ư?" Tiểu Hoan Bảo gãi gãi đầu.
"Có, trước kia ngươi có chú ý tới chuyện muội muội ngươi thường xuyên rèn luyện Tiểu Thanh Oa, Tiểu Nhân Tham chúng nó hay không?" Bộ Phàm cười hỏi.
"Ta biết, nhưng chuyện này có liên quan tới muội muội tu hành ư?" Tiểu Hoan Bảo khó hiểu nói.
Hắn cũng biết giai đoạn trước kia, để Tiểu Thanh Oa đánh bại Tiểu Bạch, muội muội thường xuyên kéo Tiểu Thanh Oa ra bên ngoài rèn luyện.
"Đương nhiên là có liên quan, đây là phương pháp tu hành của muội muội ngươi, ta gọi nó là ngự thú lưu!" Vẻ mặt Bộ Phàm nghiêm túc giải thích.
"Ngự thú lưu?" Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Hoan Bảo có chút ngơ ngác.
"Ngươi nghe không hiểu cũng chẳng sao, từ từ ta sẽ giảng cho ngươi!" Bộ Phàm cười cười, nhẹ giọng giải thích nói: "Nói đơn giản một chút, kỳ thật cái gọi là ngự thú lưu này chính là chăn nuôi linh thú, thông qua không ngừng rèn luyện linh thú, ma hợp sự ăn ý giữa hai bên, từ đó khiến cho người chỉ huy linh thú tác chiến trở nên cường đại!"
"Còn có thể như vậy?" Tiểu Hoan Bảo trừng lớn con mắt.
"Ngươi không tin? Vậy ta hỏi ngươi, nếu cho ngươi chống lại Tiểu Thanh Oa, ngươi có thể chiến thắng Tiểu Thanh Oa không?" Bộ Phàm cười nói.
"Không được!" Tiểu Hoan Bảo lắc đầu.
Đừng nói là Tiểu Thanh Oa, thậm chí hắn còn có cảm giác mình không đánh lại gốc nhân tham oa oa được Tiểu Hỉ Bảo trồng ở hậu viện kia.