Đại Boss Tân Thủ Thôn ( Dịch )

Chương 214 - Chương 922 - Như Vậy Mới Dễ Coi (1)

Chương 922 - Như Vậy Mới Dễ Coi (1)
Chương 922 - Như Vậy Mới Dễ Coi (1)

"Vậy là đúng rồi, tuy rằng tu vi của muội muội ngươi thấp hơn ngươi rất nhiều nhưng linh thú của nàng ấy lại cực kỳ cường đại. Đây là đặc điểm của ngự thú lưu! Có thể nói muội muội ngươi đã khai sáng ra một lưu phái tu tiên!" Ánh mắt Bộ Phàm trở nên cực kỳ nghiêm túc nói.

"Không nghĩ tới muội muội lại lợi hại như vậy!" Tiểu Hoan Bảo khó có thể tin.

Muội muội lúc bình thường hay ngốc nghếch đáng yêu của hắn lại khai sáng ra một lưu phái tu tiên.

"Vậy phụ thân, ta cũng muốn giống muội muội, đi ngự thú lưu!"

"Ngươi không được!" Bộ Phàm lắc đầu, không chút do dự từ chối.

"Vì sao?" Tiểu Hoan Bảo khó hiểu nói.

"Bởi vì ngươi là nam nhân, nam nhân phải cứng từ bản thân mình mới là cứng thật, những thứ khác đều là đường ngang ngõ tắt!" Bộ Phàm vỗ vỗ đầu vai Tiểu Hoan Bảo.

"Phụ thân, ta hiểu!" Vẻ mặt Tiểu Hoan Bảo cung kính nghe dạy bảo.

Tuy tiếng nói chuyện của hai phụ tử Bộ Phàm rất nhỏ nhưng Tống Tiểu Xuân là kiếm tu lại nghe rõ mồn một.

Hắn bật cười lắc đầu.

Tuy hắn không rõ lắm cái gì là ngự thú lưu nhưng ở Tu Tiên giới, chuyện tu sĩ chăn nuôi linh thú vẫn là chuyện thường khác gặp.

Bình thường dùng làm tọa kỵ sử dụng, khi giao chiến cùng người, còn có thể lấy ra đối địch.

"Có tin tức lớn, có tin tức lớn!"

Đột nhiên một trung niên phụ nhân vội vã chạy vào từ bên ngoài, dáng người trung niên phụ nhân này hơi mập mạp, lúc chạy vào còn hơi thở hổn hển.

Ngay khi trung niên phụ nhân vọt vào hỉ yến, âm thanh vốn đang ồn ào huyên náo đột nhiên ngưng bặt lại, từng đôi mắt phát sáng quét qua rồi dừng lại trên người trung niên phụ nhân kia.

Trái tim của mấy người Lý gia không khỏi đập mạnh, bọn họ cho rằng Lý Tín Đức đi đón dâu đã xảy ra vấn đề gì rồi.

Dù sao ai trong tiểu trấn mà không biết tình huống ở Hạ gia?

Tuy hiện giờ Hạ Cúc đã tách khỏi Hạ gia, nhưng lấy tính tình không biết xấu hổ của Hạ gia kia, ai biết bọn họ có thể gây ra chuyện ầm ĩ gì hay không.

"Tức phụ của Tiểu Lâm ơi, đã xảy ra chuyện gì? Có phải Tín Đức bên kia xảy ra tình huống gì hay không?" Phu thê Lý Đại Đầu vội vàng tiến lên hỏi, trong mắt lộ ra vẻ lo lắng.

"Không có việc gì không có việc gì, Tín Đức bọn họ bên kia rất tốt, đã trên đường trở về rồi." Trung niên phụ nhân thở không ra hơi, nhìn phu thê Lý Đại Đầu lo lắng, lập tức khoát tay trấn an nói.

"Vậy là tốt rồi vậy là tốt rồi!" Phu thê Lý Đại Đầu nghe vậy, đồng loạt nhẹ nhàng thở ra. Bọn họ chỉ sợ việc hôn nhân này sẽ xảy ra rắc rối gì.

"Vậy tin tức lớn mà ngươi vừa nói là chuyện gì?" Lúc này, tức phụ Lý Đại Đầu phục hồi lại tinh thần, ánh mắt nghi hoặc nói.

"Việc này ư? May nhờ Minh Châu phát hiện đúng lúc, nếu không người mà Tín Đức cưới sẽ không phải đại khuê nữ Hạ gia kia rồi!" Lời nói của trung niên phụ nhân lập tức khiến những người chung quanh nghe mà ngây ngẩn cả người.

Cái gì là may nhờ Minh Châu phát hiện đúng lúc, nếu không người mà Tín Đức cưới sẽ không phải đại khuê nữ Hạ gia kia?

Chỉ có Bộ Phàm ngồi một bên hơi hơi tưởng tượng rồi đột nhiên có chút dở khóc dở cười .

"Ngươi cười cái gì?” Trên yến hội, không một ai có thể khiến Tống Tiểu Xuân đặc biệt chú ý, nhưng có một người lại là ngoại lệ.

"Không có gì, ta đoán rằng mình đã biết đại khái chuyện xảy ra rồi!" Bộ Phàm ảm đạm cười.

"Ngươi biết?" Tống Tiểu Xuân lộ vẻ mặt hoài nghi.

Bộ Phàm không nói, bởi vì giờ phút này, trung niên phụ nhân kia đã kể cho tất cả mọi người nghe chuyện vừa xảy ra.

Kỳ thật chuyện này phải bắt đầu kể từ lúc Lý Tín Đức tới nhà thôn trưởng Kháo Sơn thôn đón dâu.

Ngay tại thời điểm phu nhân La thôn trưởng đỡ tân nương từ trong phòng bước ra, Chu Minh Châu đã ngăn cản tân nương lại.

Lúc ấy, tất cả mọi người đều nghi hoặc khó hiểu.

Nhưng Chu Minh Châu không chờ mọi người kịp phản ứng, đã xốc ngay khăn voan đỏ của tân nương lên.

Hành động này đã khiến một nhà La thôn trưởng cùng với Lý Tín Đức tới đón nương tử hoảng sợ.

Nhưng khi thấy rõ khuôn mặt tân nương, trong lòng mọi người lại cả kinh.

Bởi vì tân nương đâu phải Hạ Cúc, mà là Hạ Đào Hoa muội muội của Hạ Cúc.

"Sau đó Minh Châu dẫn người vào trong phòng tìm được Hạ Cúc đang hôn mê bị Hạ Đào Hoa kia ném xuống dưới gầm giường."

Trung niên phụ nhân nói một lát cảm thấy cổ họng hơi khô, lập tức cầm lấy chén trà trên bàn uống một ngụm.

"Các ngươi nói xem, có phải may nhờ Minh Châu hay không? Nếu không phải Minh Châu phát hiện đúng lúc, để đám người ấy tới bên này, bái đường xong, vào động phòng, tất cả đều muộn rồi!"

Những tân khách có mặt ở đây đều gật đầu đồng ý.

Bọn họ không nghĩ tới Hạ gia lại dám làm ra chuyện như vậy.

"Vậy Hạ Cúc có làm sao không?" Thê tử Lý Đại Đầu vẫn rất quan tâm tới tức phụ này.

Trung niên phụ nhân kia xua tay nói:

"Thẩm tử yên tâm, Minh Châu đã cho đại khuê nữ Hạ gia kia ăn một viên đan hoàn, Hạ Cúc tỉnh lại rồi, nghe Minh Châu nói đan hoàn kia là trấn trưởng cố ý đưa cho!"

Bình Luận (0)
Comment