"Cho nên người muốn dùng loại phương pháp này để bọn họ chậm rãi bồi dưỡng cảm tình?" Tiểu Mãn thoáng suy nghĩ một lát đã hiểu rõ.
"Thông minh!" Bộ Phàm khen ngợi.
"Bỏ đi, rõ ràng có thể lập tức giải quyết xong chuyện, còn biến thành phiền toái như vậy, không phải người đã vẽ vời thêm chuyện hay sao?" Đột nhiên Tiểu Mãn được khen như vậy, sắc mặt có chút mất tự nhiên, nàng ấy lập tức nghiêng đầu qua một bên, dáng vẻ ngạo kiều nói.
Bộ Phàm cười cười.
Thật ra hắn không lập tức xóa bỏ vết bớt trên mặt cho Hạ Cúc không chỉ đơn giản vì muốn chờ Lý Tín Đức và Hạ Cúc bồi dưỡng cảm tình, mà còn một nguyên nhân khác.
Mà nguyên nhân này hơi không thực tế một chút.
Đó là Hạ Cúc muốn hắc hoá, muốn trở thành Ma Môn Nữ Đế họa loạn Tu Tiên giới trong tương lai, nhất định phải trải qua sự phản bội.
Mà người phản bội Hạ Cúc vô cùng có khả năng chính là Lý Tín Đức.
Lý Tín Đức từng cứu Hạ Cúc, thậm chí còn dùng sức mình bài xích những lời phê bình của đám đông, không để ý tới ánh mắt người đời, cưới một sửu nữ làm thê tử.
Ở trong mắt Hạ Cúc, Lý Tín Đức không chỉ là ân nhân cứu mạng còn là một người đưa nàng ấy từ bóng tối ra ngoài ánh sáng.
Mà vừa rồi từ biểu hiện của Hạ Cúc với Lý Tín Đức, có thể nhìn ra Hạ Cúc đã thích Lý Tín Đức từ tận đáy lòng rồi.
Nhưng nếu có một ngày Lý Tín Đức phản bội Hạ Cúc.
Mất đi ánh sáng.
Hạ Cúc sẽ trở nên như thế nào?
Không còn nghi ngờ gì nữa, đả kích này quá lớn.
Cho nên hắn mới không vội giúp Hạ Cúc xóa bỏ vết bớt trên mặt, mà thu Hạ Cúc làm đồ đệ trước.
Dù sao ngũ quan của Hạ Cúc cũng không kém.
Hơn nữa từ lời nhắc nhở trên Thiên Mệnh Sưu Tác, Hạ Cúc không có bớt chính là một mỹ nhân.
Nếu lập tức làm cho Hạ Cúc trở nên xinh đẹp, có thể làm kinh diễm mọi người.
Nhưng dù thứ cực kỳ xinh đẹp thì nhìn lâu cũng thấy chán.
Bởi vậy trước khi hắn giúp Hạ Cúc xoá bỏ vết bớt, cần phải để Hạ Cúc và Lý Tín Đức ở chung một khoảng thời gian.
Tiếp theo, lấy danh nghĩa truyền thụ y thuật, để cho Hạ Cúc tự mình độc lập cố gắng đứng lên.
Dù sao theo cách nhìn của hắn, một nữ nhân không thuận theo ỷ lại vào nam nhân, tự mình cố gắng sống độc lập mới càng thêm tự tin, càng thêm có mị lực.
Kể cả khi thực sự có một ngày nào đó trong tương lai, Lý Tín Đức phản bội Hạ Cúc, nàng ấy cũng sẽ không hắc hoá.
Ừm, đại khái chính là như vậy.
Hắn làm tất cả những chuyện này là vì hòa bình thế giới.
Cũng không phải vì kiếm kinh nghiệm đâu.
Từ trước đến nay hắn vẫn không coi trọng ba cái loại vật phẩm hư vô đó mà.
…
Bên kia.
Lý Tín Đức và Hạ Cúc vừa về đến nhà, mọi người của Lý gia lập tức vây tới hỏi tình huống, Lý Tín Đức kể lại những lời Bộ Phàm nói cho mọi người Lý gia nghe.
Mọi người Lý gia nghe được, lập tức đưa mắt nhìn nhau. Đây cũng là lần đầu tiên bọn họ nghe nói tới chuyện thương tức phụ có thể khiến tức phụ trở nên xinh đẹp.
"Phương thuốc này thực sự có tác dụng?" Đặng thị có chút không xác định nói.
"Trấn trưởng là ai chứ? Lời người ấy nói còn có thể là giả sao? Hơn nữa các người ngẫm lại xem, trấn trưởng có thương tức phụ của hắn không, rồi dung mạo của phu nhân trấn trưởng thế nào? Hiện giờ nàng ấy đã sắp bốn mươi rồi mà thoạt nhìn y chang cô nương vừa được hai mươi vậy! Cho nên ta chắc chắn là phương thuốc này dùng được!" Phải nói là thế hệ người đồng lứa với tức phụ của Lý Đại Đầu tín nhiệm trấn trưởng tới mù quáng.
Dù sao những người bọn họ đã tận mắt chứng kiến Ca Lạp trấn từ một cái thôn nhỏ bần cùng từng bước trở thành tiểu trấn giàu có.
"Nương, không phải ta không tin trấn trưởng!" Đặng thị ngượng ngùng giải thích.
"Ngọc Nương, ta cảm thấy nương nói rất đúng. Thật ra không chỉ mỗi mình phu nhân trấn trưởng đâu, cả nàng cũng thế. Hiện giờ nàng cũng hơn bốn mươi rồi nhưng nhìn vẫn y chang hồi mới cưới!" Lý Hoài Nhân, phụ thân của Lý Tín Đức im lặng một lát rồi gật đầu lên tiếng nói.
Đặng thị đứng bên cạnh nghe vậy, mặt ửng đỏ, lập tức lén lút đưa tay hung hăng véo thắt lưng Lý Hoài Nhân một cái.
Lý Hoài Nhân mặt không đổi sắc, bày ra dáng dấp nhẹ như gió thổi mây bay, dường như không hề bị ai véo vậy.
"Thật ra nương của các ngươi cũng sắp sáu mươi rồi, nhưng hiện giờ còn chưa thấy già. Nếu bà ấy đi ra ngoài, nói tôn tử của mình đã cưới tức phụ, cũng chẳng có ai tin đâu!" Lý Đại Đầu bên kia cũng không chịu lạc hậu, ho nhẹ một tiếng, vẻ mặt nghiêm túc chân thật nói.
Tuy tức phụ của Lý Đại Đầu không thẹn thùng như Đặng thị nhưng chẳng khá hơn được bao nhiêu.
Thật ra bà ấy cũng không thẹn thùng, chẳng qua hai người đều là lão phu lão thê rồi, còn được trượng phu khen như vậy ở trước mặt tiểu bối, nghĩ thế nào cũng thấy không quá thích hợp.
Lý Tín Đức và Hạ Cúc nhìn nhau.