Lý Tín Đức ho nhẹ một tiếng: "Phụ mẫu, gia gia nãi nãi, thật ra còn một chuyện nữa ta chưa nói!"
"Còn có chuyện gì?" Mọi người Lý gia lập tức đồng loạt nhìn về phía Lý Tín Đức.
"Nên để tức phụ của ta nói đi!" Lý Tín Đức vứt vấn đề cho Hạ Cúc.
Mọi người Lý gia không hiểu trong hồ lô của Lý Tín Đức bán thuốc gì nhưng vẫn nhìn về phía Hạ Cúc, chờ đợi Hạ Cúc nói chuyện.
Hạ Cúc không tưởng nổi trượng phu sẽ bảo nàng ấy nói ra.
Vẻ mặt nàng ấy có chút e ngại khẩn trương nhưng vẫn cố lấy dũng khí, nói ra chuyện mình sắp đi học y thuật.
Mọi người Lý gia nghe Hạ Cúc nói muốn học tập y thuật cùng trấn trưởng, lập tức vô cùng mừng rỡ.
"Đây là chuyện rất tốt nha. Trong trấn có bao nhiêu người muốn học tập y thuật cùng trấn trưởng mà không được đó, hâm mộ cũng không được đâu!"
"Đúng vậy, Tiểu Cúc, về sau ngươi cần phải chăm chỉ học tập y thuật cùng trấn trưởng!"
Tức phụ của Lý Đại Đầu và nhi tức Đặng thị nắm tay Hạ Cúc, vẻ mặt đầy vui sướng kích động, bọn họ làm như thế lại khiến Hạ Cúc có chút được yêu chiều mà thấy lo lắng.
Cùng ngày, lời đồn đại về chuyện thương tức phụ có thể khiến tức phụ trở nên xinh đẹp dần dần lan truyền trong tiểu trấn.
Không đến nửa ngày, nó đã truyền khắp tiểu trấn.
Thật ra lời đồn này có thể lan truyền nhanh như vậy cũng nhờ Đặng thị.
Bởi vì nhi tức Hạ Cúc nhà bà, nhà mẹ đẻ không được, tướng mạo cũng không được, có thể nói trong số những người Đặng thị quen biết, nhi tức nhà bà là kém cỏi nhất.
Nhưng ai ngờ đâu lại có một ngày, nhi tức nhà bà có thể học tập y thuật cùng trấn trưởng, đây chính là chuyện mà bao nhiêu người cầu còn không được.
Cũng vì lẽ đó, Đặng thị gặp ai cũng kể chuyện Hạ Cúc sắp tới nhà trấn trưởng học y.
Ngay tức khắc, bà ấy lại trở thành đối tượng được hâm mộ.
Đương nhiên, cũng có người nghi hoặc vì sao đột nhiên Hạ Cúc lại tới học y cùng trấn trưởng, Đặng thị cũng không giấu giếm gì, bà ấy kể hết những chuyện đã xảy ra.
Phản ứng đầu tiên của mọi người sau khi nghe nói tới phương thuốc kỳ lạ, thương tức phụ có thể khiến tức phụ trở nên xinh đẹp ấy, lại không phải là nghi ngờ, mà là đồng loạt nảy lên một suy nghĩ.
"Khó trách dáng dấp của thê tử nhà ta lại trẻ đẹp như vậy!"
Thật ra vừa nghe, cư dân tiểu trấn đã hoàn toàn tin tưởng vào lời đồn đại thương tức phụ có thể khiến tức phụ trở nên xinh đẹp kia.
Có một phần nguyên nhân là trấn trưởng Bộ Phàm, nhưng càng nhiều hơn chính là bọn họ đã tận mắt nhìn thấy.
Bởi vì thoạt nhìn dung mạo của tức phụ nhà bọn họ trẻ tuổi xinh đẹp hơn nhà người khác thật.
Bộ Phàm cũng không biết bởi vì hắn thuận miệng nói một câu có lệ lại khiến tiểu trấn dậy sóng một trào lưu thương vợ.
Nhưng dù biết, hắn cũng chỉ cười một cái thôi.
Hai ngày sau, Lý Tín Đức đánh xe ngựa đưa Hạ Cúc tới.
Bởi vì Hạ Cúc chẳng biết một chữ nào, cho nên Bộ Phàm đã giao nhiệm vụ dạy nàng ấy biết chữ cho Tiểu Mãn.
【 Đạt được cảm xúc tiêu cực từ Tiểu Mãn +1+1+1+1+1】
Đừng nhìn vẻ mặt Tiểu Mãn rất không hài lòng, nhưng cuối cùng nàng ấy vẫn đi dạy Hạ Cúc biết chữ.
Quả nhiên, kinh nghiệm đạt được khi dạy Hạ Cúc cao hơn dạy đệ tử bình thường rất nhiều.
【 Bước đầu chỉ dạy cho đệ tử Hạ Cúc của ngươi, khen thưởng: một trăm vạn kinh nghiệm 】
【 Đệ tử Hạ Cúc của ngươi biết mười chữ, khen thưởng: một trăm vạn kinh nghiệm 】
【 Đệ tử Hạ Cúc của ngươi biết hai mươi chữ, khen thưởng: hai trăm vạn kinh nghiệm 】
…
Trước kia Bộ Phàm không cảm thấy thu đồ đệ có gì khác lạ.
Nhưng giờ phút này hắn lại có một loại trạng thái gọi là ký thị cảm(*) khi thu được đệ tử thiên tài.
(*) Gọi là ảo giác ký ức hoặc giống như đã từng quen biết (tiếng Pháp : Déjà vu). Người đang ở trạng thái tỉnh táo, rõ ràng nhìn thấy cảnh tượng đó lần đầu tiên nhưng lại có cảm giác từng trải qua từ trước rồi.
Ngay cả biết chữ cũng được khen thưởng giá trị kinh nghiệm cao như vậy.
Về sau tu luyện thì sao?
Bộ Phàm cố kiềm chế nội tâm kích động.
Hắn biết rõ, cơm phải ăn từng miếng, đường phải đi từng bước, làm chuyện gì cũng không được gấp
Dù sao hắn vẫn hiểu đạo lý tham thì thâm.
Đáng tiếc nếu muốn tiếp tục sử dụng Thiên Mệnh Sưu Tác, chỉ có thể chờ tới lúc hắn đột phá đến Độ Kiếp kỳ thôi.
Nhưng mà...
Bộ Phàm vừa nhìn giá trị kinh nghiệm giống như số Pi, lập tức muốn đỡ trán.
Chỉ có thể bình tĩnh, cái gì đến nó sẽ đến.
Ngày kế tiếp, Tiểu Mãn dạy Hạ Cúc biết chữ, năng lực học tập của Hạ Cúc rất nhanh, không đến hai ngày đã biết hết những chữ thường dùng.
Sau đó, Bộ Phàm lấy ra vài bản y thư chỉ cách phân biệt thảo dược cho Hạ Cúc cầm về nhà đọc, hắn còn dặn dò, chờ đến khi Hạ Cúc có thể phân biệt được bốn năm nghìn loại thảo dược, nàng ấy có thể chính thức học tập y thuật.