"Phụ thân!" Tiểu Hỉ Bảo mừng rỡ phấn chấn chạy tới.
"Đã về ư? Đêm nay phụ thân làm sườn xào chua ngọt mà ngươi thích ăn nhất đó, thấy thế nào?" Bộ Phàm cười, đưa tay sờ sờ đầu Tiểu Hỉ Bảo.
"Được nha, chỉ là ta còn muốn ăn trứng gà hành thái nữa!" Tiểu Hỉ Bảo cười hì hì.
“Không phải ngươi không thích hành thái sao?" Bộ Phàm tò mò hỏi.
"Không, Tiểu Hỉ Bảo trưởng thành rồi!" Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Hỉ Bảo đầy chân thành nói.
"Được rồi, xem ra Tiểu Hỉ Bảo nhà chúng ta đã thành đại cô nương!" Bộ Phàm nở nụ cười: "Đúng rồi, Tiểu Hỉ Bảo, ngươi cảm thấy hôm nay phụ thân ngươi có cái gì khác lạ nào?"
Bộ Phàm sửa sang lại quần áo một chút, hất hất cằm, vẻ mặt đứng đắn nghiêm túc nói.
"Lông mũi của phụ thân thật dài!" Tiểu Hỉ Bảo nghiêng đầu cái đầu bé, vươn bàn tay nhỏ bé gãi gãi.
Bộ Phàm: "..."
…
Đại Ny và Tiểu Ny từ xưởng xà phòng trở về.
Hai người vừa bước xuống xe bò, đã thấy Tiểu Hỉ Bảo nằm bên cạnh bàn đã chơi đùa cùng gà con. Bàn tay nhỏ bé của Tiểu Hỉ Bảo chỉ đến chỉ đi còn gà con đuổi tới đuổi lui.
"Tiểu Hỉ Bảo, phụ thân ngươi đâu?" Tiểu Ny cười nói.
Tiểu Hỉ Bảo vừa định nói chuyện, lập tức lắc mạnh đầu, khiến Tiểu Ny có chút buồn bực.
Nhưng không đợi nàng ấy tiếp tục hỏi, một giọng nói chậm rãi đã truyền đến từ trong phòng: "Cơm ở trong nồi, ta ở trên giường!"
Tiểu Ny hơi kinh ngạc một chút, vẻ mặt đầy kỳ quái nhìn về phía Đại Ny bên cạnh.
"Đại tỷ, lời này của tỷ phu ta có ý gì?" Tiểu Ny lấy khuỷu tay đẩy đẩy Đại Ny đứng gần đó, ánh mắt nàng ấy đầy mập mờ, rõ ràng là đã hiểu mà cố tình hỏi.
"Tỷ phu của muội chỉ nói là chàng nấu xong đồ ăn rồi, đặt ở trong nồi cho nóng, để chúng ta tự mình lấy thôi." Đại Ny cất giọng bình thản, nhàn nhạt liếc mắt nhìn Tiểu Ny một cái.
Tiểu Ny vừa nghe lời này, lập tức chạy đến phòng bếp.
Chỉ chốc lát sau, nàng ấy lại chạy trở về.
"Đúng rồi nha, đúng là tỷ phu đã làm xong mấy món ăn, đang đặt trong nồi cho nóng. Nhưng mà ta ở trên giường là ý gì, có phải ý ta đang nghĩ hay không?"
Tiểu Ny cười đầy gian manh, chắc chắn đang nghĩ tới hình ảnh không đứng đắn rồi.
"Muốn gả cho người khác rồi?"
Đại Ny chỉ nói một câu đã trực tiếp khiến Tiểu Ny xấu hổ đến mức không tiếp tục được nữa.
"Tỷ đừng trêu ghẹo ta!"
"Đi thôi, ta đi xem tỷ phu của muội, còn muội mang đồ ăn sang đây đi." Đại Ny nhẹ giọng dặn dò một câu, sau đó đi tới gian phòng phía Đông.
"Tiểu Hỉ Bảo, ngươi không biết phụ thân ngươi đang làm cái gì sao?"
Tiểu Ny lập tức tiến đến bên cạnh Tiểu Hỉ Bảo, thấy Tiểu Hỉ Bảo định lắc đầu, Tiểu Ny lại bổ sung thêm: "Nói dối không phải hài tử ngoan đâu!"
…
Phòng phía Đông.
Đại Ny đẩy cửa đi vào.
Giờ phút này, một trung niên nam tử tướng mạo nho nhã đang ngồi trước bàn, vẻ mặt chuyên chú, cúi đầu đọc sách,
"Đã trở về rồi?" Dường như nam tử nho nhã nghe thấy động tĩnh bên ngoài nên chậm rãi ngẩng đầu nhìn qua.
Khuôn mặt hình lăng giác góc cạnh rõ ràng giống như điêu khắc đầy vẻ thân thiết hiền hoà.
Con ngươi trong suốt lóe sáng, hàng ria mép khẽ giãn ra tạo thành nụ cười nhàn nhạt, tựa như ánh mặt trời ngày xuân chiếu thẳng vào đáy lòng người ta.
Giọng nói cũng không tệ, thản nhiên động lòng người.
Khiến Đại Ny hơi thất thần một lát.
Mà một lát thất thần của Đại Ny dĩ nhiên cũng bị Bộ Phàm bắt được.
Hắn mừng thầm, quả nhiên cách này có tác dụng.
Phần lớn những nhân vật được thiết lập loại hình thân thiết nho nhã kiểu này đều là nam hai.
Cũng chính là thiết lập các loại nhân vật luôn đối xử tốt với nữ chủ, không được nữ chủ yêu thích, nhưng lại khiến cho hàng nghìn hàng vạn nữ độc giả đau lòng.
"Làm sao vậy? Bị bệnh rồi ư?" Bộ Phàm đứng lên, ánh mắt nhã nhặn, giọng nói chứa đầy sự quan tâm.
"Không sao đâu, ta qua gọi chàng cùng nhau ăn cơm!" Đại Ny phục hồi lại tinh thần, lắc đầu.
Nàng cảm thấy hôm nay trượng phu mang đến cảm giác là lạ, nhưng nàng lại không nói ra được chàng là lạ ở điểm nào.
"Ta biết nàng đang nghĩ cái gì, có phải nàng đang cảm thấy hôm nay ta hơi khác lạ không?" Bộ Phàm không đáp lại lời nói của Đại Ny, mà càng ngày càng tới gần nàng, cất giọng nhã nhặn hỏi ngược lại.
"Quả thật có chút khác lạ!" Đại Ny gật đầu nói.
"Vậy nàng thích ta của hiện tại hay là ta của trước kia?" Bộ Phàm vẫn cất giọng nhã nhặn như trước, thân thể dần dần tiến đến trước mặt Đại Ny.
"Hôm nay chàng gặp được chuyện gì vậy? Ta cảm giác hôm nay chàng hơi là lạ!" Đại Ny hít sâu một hơi, cuối cùng vẫn không nhịn được nói ra nghi hoặc trong lòng, thật sự là hôm nay trượng phu mang tới cho người ta một thứ cảm giác xa lạ khó nói nên lời.
Ngay lúc đó, bỗng nhiên thân thể Bộ Phàm đè xuống, Đại Ny không kịp phản ứng đã bị Bộ Phàm đặt lên bàn.