Đại Boss Tân Thủ Thôn ( Dịch )

Chương 253 - Chương 961 - Đã Nghĩ Tới Bày Tiệc Rượu Một Tuổi? (1)

Chương 961 - Đã Nghĩ Tới Bày Tiệc Rượu Một Tuổi? (1)
Chương 961 - Đã Nghĩ Tới Bày Tiệc Rượu Một Tuổi? (1)

Hiện giờ hài tử còn chưa thành hình, sao có thể nói chuyện được?

Nhưng xem khuôn mặt vui vẻ của Tiểu Hỉ Bảo, Đại Ny lại không nói gì nữa.

"Phụ thân, theo ta thấy, y thuật của người không ổn rồi, lại không biết nương đã mang thai, còn nói cái gì mà nương lạnh nhạt với người?" Tiểu Mãn không khỏi cho Bộ Phàm một cái nhìn đầy xem thường, làm hại nàng ấy lo lắng vô ích một hồi.

"Chỉ là ta không nghĩ tới thôi?" Trong lòng Bộ Phàm cũng rất bất đắc dĩ, theo lý mà nói, lấy thể chất tu tiên của hắn và Đại Ny, có thể nói tỷ lệ mang thai đời sau là cực kỳ bé nhỏ.

Nhưng xác suất cực kỳ nhỏ bé như vậy cũng bị hắn gặp được.

"Đừng bảo là..."

Bỗng nhiên Bộ Phàm và Tiểu Mãn đồng thời nghĩ tới cái gì rồi không hẹn mà cùng hướng ánh mắt nhìn sang một bóng dáng nho nhỏ.

Bởi vì Đại Ny mang thai, Bộ Phàm muốn Đại Ny đừng tới xưởng làm việc, cứ ở nhà yên ổn đợi tới ngày sinh thôi. Đề nghị này lập tức được mọi người trong nhà nhất trí tán thành.

Tuy Đại Ny cảm thấy thân thể của nàng tốt hơn người bình thường, nhưng có nhiều người quan tâm nàng như vậy, nàng chỉ còn cách bất đắc dĩ đồng ý.

Mà sau khi Chu Minh Châu biết chuyện Đại Ny sẽ ở nhà đợi đến khi sinh nở, nàng ấy cũng không cảm thấy ngoài ý muốn. Bởi vậy nàng ấy chẳng cần suy nghĩ gì đã đồng ý rồi.

Rất nhanh sau đó, chuyện Đại Ny mang thai đã lan truyền trong tiểu trấn.

Lúc này mọi người trong tiểu trấn mới phản ứng lại, hóa ra trong khoảng thời gian này trấn trưởng luôn tự mình đi đón tức phụ từ xưởng về nhà, là bởi vì phu nhân trấn trưởng mang thai.

Nhưng mặc kệ thế nào, truyền thống đón tức phụ từ xưởng trở về lại được kế thừa rồi.

Phụ mẫu Đại Ny nghe nói chuyện nàng mang thai, đã tới thăm hỏi nàng từ sớm, đương nhiên bọn họ cũng không quên nhắc chuyện hôn nhân trước mặt Tiểu Ny.

Trong lòng Tiểu Ny buồn bực không thôi, chỉ như vậy thôi mà nàng ấy cũng dính tai bay vạ gió.

Nhưng chuyện này cũng không chấm dứt nhanh như vậy.

Sau khi tin Đại Ny mang thai truyền khắp tiểu trấn, các hương thân trong tiểu trấn đều vội vàng tới nhà Bộ Phàm chúc mừng.

Cũng may, các hương thân trong tiểu trấn không kéo nhau như ong vỡ tổ ùa tới, chỉ tốp năm tốp ba đi qua thôi.

Điều này khiến Bộ Phàm không biết nên nói cái gì.

Và như thế, mấy ngày nay Bộ Phàm đều bận rộn tiếp đón người đi tới chúc mừng.

Đúng là hết tốp này đến tốp khác tới cửa.

"Trấn trưởng, chúng ta đến đây." Người chưa vào tiếng đã đến cửa, Bộ Phàm vừa nghe đã biết chủ nhân của giọng nói đáng khinh này là ai.

Chỉ thấy giờ phút này, phu thê Tống Lại Tử cùng với tiểu khuê nữ Tống Hương Thảo nhà bọn họ, mang theo quà tặng trên tay đi đến.

Bộ Phàm còn có thể nói cái gì nữa, chỉ có thể máy móc tiếp đón người một nhà Tống Lại Tử thôi.

Thê tử của Tống Lại Tử là Đan Tú Liên đang nhẹ giọng trò chuyện cùng Đại Ny, còn Tống Hương Thảo thỉnh giáo Tiểu Mãn vấn đề tu luyện, Bộ Phàm cùng với Tống Lại Tử đang mặt tròn mắt dẹt nhìn nhau trong sân.

Không đúng, hẳn là Tống Lại Tử một mình nhíu mày nhìn Bộ Phàm.

"Lão Tống, có phải mắt ngươi mắc bệnh gì rồi? Cần ta khám cho không?" Bộ Phàm bị đối phương nhìn tới lạnh cả sống lưng, thật sự không nhịn được đành phải nhắc nhở.

"Trấn trưởng, càng già càng dẻo dai nha!"Tống Lại Tử ho nhẹ một tiếng, sau đó lén lút giơ ngón tay cái lên: "Vừa qua vài ngày, chẳng những đã dỗ dành thê tử xong xuôi, còn có hài tử nữa, lợi hại lợi hại!"

"Đừng đoán mò, chuyện lúc trước là hiểu lầm!" Bộ Phàm xụ mặt, kể cho đối phương nghe tình huống Đại Ny giấu hắn chuyện mang thai: "Cho nên, thê tử ta hoàn toàn không lạnh nhạt với ta, chuyện không như ngươi nghĩ đâu, có hiểu không hả?"

"Hóa ra là như vậy, nhưng trấn trưởng, tức phụ nhà ngươi mang thai mà ngươi lại không nhìn ra? Ngươi chính là thần y trong tiểu trấn chúng ta đó!" Tống Lại Tử không khỏi kinh ngạc nói.

Trong lòng Bộ Phàm nhói lên như bị đâm một dao.

Đây là lần thứ mấy hắn bị người hoài nghi như vậy rồi?

Nhưng hắn lại không thể giải thích vì sao hắn lại sơ ý như thế.

"Đại phu không thể tự chữa được bệnh cho mình, có nói ngươi cũng không hiểu!" Bộ Phàm khoát tay, thuận miệng ứng phó.

Nhưng khi Bộ Phàm thấy Tống Lại Tử lộ vẻ mặt giật mình hiểu ra, coi như đã tin tưởng lời này rồi, từ đáy lòng hắn mới nhẹ nhàng thở ra, cũng may nhờ có những lời này yểm trợ cho hắn.

Lúc sau, Bộ Phàm đổi đề tài, hỏi chuyện về tiểu trấn, Tống Lại Tử lần lượt trả lời hết.

Gần đây tiểu trấn vẫn yên bình như trước, nếu nói có chuyện gì xảy ra thì chẳng có chuyện gì ngoài Đại Ny mang thai.

"Các hương thân cũng thật là… Đại Ny chỉ mang thai thôi mà, cũng đâu phải lần đầu tiên, có cần thiết hưng sư động chúng như vậy hay không?"

Bình Luận (0)
Comment