Đại Boss Tân Thủ Thôn ( Dịch )

Chương 252 - Chương 960 - Cắn Hạt Dưa Xem Diễn

Chương 960 - Cắn Hạt Dưa Xem Diễn
Chương 960 - Cắn Hạt Dưa Xem Diễn

"Đại Ny, nàng nói thật ư? Ta sắp được làm phụ thân hả?" Bộ Phàm phục hồi lại tinh thần, hai tay nắm lấy bả vai Đại Ny, vẻ mặt lập tức trở nên kích động.

"Cũng không phải lần đầu tiên làm phụ thân, sao còn hưng phấn như thằng ngốc vậy?" Đại Ny trắng mắt liếc trượng phu ngốc nhà mình một cái, nhưng đáy mắt tràn đầy vẻ dịu dàng.

"Không cần biết được làm phụ thân bao nhiêu lần, ta đều vui vẻ!" Bộ Phàm hưng phấn gắt gao ôm Đại Ny vào trong ngực, nhẹ nhàng nói bên tai Đại Ny: "Đại Ny, cảm ơn nàng!"

"Được rồi được rồi, nếu bị người nhìn thấy sẽ không hay!" Đại Ny dịu dàng cười nói.

"Đã khuya lắm rồi, còn ai nhìn?" Bộ Phàm vẫn ôm Đại Ny vào trong ngực, không có ý buông tay.

"Chàng nhìn xuống sân xem!" Đại Ny bất đắc dĩ trả lời.

"Nhìn sân?" Bộ Phàm không hiểu gì, lập tức quay đầu lại nhìn xuống sân rồi không khỏi ngẩn ngơ.

Giờ phút này, trong sân nhà bọn họ có một đống người.

Tiểu Ny, Tiểu Mãn, Tiểu Hoan Bảo và Tiểu Hỉ Bảo đang ngồi trên băng ghế cầm hạt dưa trên tay, vừa nhìn bọn họ vừa cắn hạt dưa.

Mà đằng sau mấy người Tiểu Ny, còn có mấy con gia súc.

"Khụ khụ, Tiểu Mãn, Tiểu Hoan Bảo, Tiểu Hỉ Bảo, ánh trăng trên bầu trời đêm nay thật tròn nha!" Tiểu Ny thấy Bộ Phàm chú ý tới các nàng, vội ho nhẹ một tiếng, lập tức dời ánh mắt đi, nhìn lên bầu trời đêm.

"Ừm ừm!" Tiểu Mãn, Tiểu Hoan Bảo và Tiểu Hỉ Bảo đồng loạt lên tiếng rồi cùng ngẩng cổ lên nhìn không trung, ai không biết còn tửng bọn họ thật sự đến để ngắm trăng.

"Các ngươi đủ rồi, nói dối cũng phải có chút trình độ, lúc này trên trời làm gì có trăng?" Bộ Phàm bình tĩnh nói: "Nói đi, hơn nửa đêm rồi các ngươi không tu luyện, không ngủ được, đến đây làm gì?"

"Phụ thân, muốn ăn dưa có được không? Đúng lúc này ta muốn ăn nha!" Tiểu Hỉ Bảo xòe bàn tay nhỏ bé ra, khuôn mặt nhỏ nhắn đầy đáng yêu ngây thơ nhìn hắn.

"Đừng tỏ vẻ đáng yêu!" Bộ Phàm xụ mặt, nhìn về phía Tiểu Mãn: "Tiểu Mãn, Tiểu Hoan Bảo, các ngươi nói trước đi!"

"Phụ thân, chuyện này không liên quan tới ta và Tiểu Hoan Bảo, vốn dĩ chúng ta đang chăm chỉ tu luyện trong phòng, tiểu di lại qua đó gọi ta, nói có trò hay xem!"

Tiểu Mãn tỏ vẻ vô tội nhún nhún vai, Tiểu Hoan Bảo bên cạnh cũng vội vàng gật đầu phụ họa.

"Tiểu Ny?" Mặt Bộ Phàm không chút thay đổi, hướng ánh mắt nhìn về phía Tiểu Ny.

"Tỷ phu, đây cũng không liên quan tới ta. Vốn dĩ ta đã ngủ rồi, Tiểu Hỉ Bảo lại tới kéo ta rời giường!" Tiểu Ny vội vàng đẩy Tiểu Hỉ Bảo lên.

"Phụ thân, chuyện này không liên quan tới ta, là gà con đánh thức ta dậy!" Tiểu Hỉ Bảo không nói hai lời, lập tức bế gà con lên.

Bộ Phàm nhìn thấy gà con đang chiếp chiếp kêu loạn trên tay Tiểu Hỉ Bảo, nhíu mày, Tiểu Hỉ Bảo lập tức lên tiếng giải thích: "Gà con nói, nó bị Tiểu Bạch đánh thức!"

Lời này vừa nói ra, mọi người đồng loạt quét ánh mắt về hướng Tiểu Bạch.

Ngay cả mẫu sơn dương, đại hoàng ngưu, con cóc, rùa đen lớn, Tiểu Nhân Tham cũng làm như thế.

Ý này không cần nói cũng biết.

Hóa ra kẻ khởi xướng toàn bộ chuyện này chính là Tiểu Bạch.

"Đói đói đói." Tiểu Bạch chớp chớp đôi mắt nhỏ vô tội, nhìn hắn, phát ra một loạt tiếng kêu.

Tuy Bộ Phàm nghe không hiểu Tiểu Bạch nói cái gì, nhưng hắn có thể cảm giác được Tiểu Bạch đang muốn nói: "Ta nói ta bị oan uổng, ngươi có tin không?"

Khoan đã.

"Tiểu Hỉ Bảo, sao ngươi biết gà con muốn nói cái gì?" Vẻ mặt Bộ Phàm đầy quái lạ nhìn về phía Tiểu Hỉ Bảo.

"Cảm giác!" Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Hỉ Bảo đầy chân thành nói.

Khóe miệng Bộ Phàm khẽ động.

Sao hắn lại có cảm giác Tiểu Hỉ Bảo đang trút giận lên con cóc?

"Tỷ phu, lúc này là thời điểm thảo luận mấy chuyện vô dụng đó ư?" Ngay lúc đó, Tiểu Ny lên tiếng nhắc nhở: "Tỷ của ta đã mang thai nha!"

"Đúng vậy, phụ thân, nương có tiểu bảo bảo rồi!" Tiểu Hỉ Bảo vui sướng nói.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Hoan Bảo cũng có chút vui vẻ.

Bởi vì hắn rất muốn làm ca ca.

Nhưng mà biểu cảm trên mặt Tiểu Mãn lại hơi khác lạ.

Tuy từ đáy lòng Tiểu Mãn cũng rất vui vẻ nhưng nàng ấy không khỏi hoài nghi nhìn về phía Bộ Phàm, ánh mắt kia ẩn chứa loại suy đoán nào đó.

Và hiển nhiên Bộ Phàm nhìn ra ngay Tiểu Mãn đang nghĩ cái gì.

Đây là hoài nghi hắn cho Đại Ny dùng đan dược.

Nếu không lấy thể chất tu tiên của hắn và Đại Ny, rất khó để dựng dục hài nhi.

Thế nhưng vấn đề là hắn thực sự vô tội.

Khoan đã.

Ý của hắn là, hài tử này là hắn… hắn dựa vào bản lĩnh thực sự làm ra.

Sau đó Tiểu Hoan Bảo và Tiểu Hỉ Bảo vui vẻ vây quanh Đại Ny hỏi Đông hỏi Tây.

Nhất là Tiểu Hỉ Bảo, nàng ấy còn nằm lên bụng Đại Ny, nói là muốn nghe tiểu muội muội nói chuyện.

Điều này khiến Đại Ny có chút dở khóc dở cười.

Bình Luận (0)
Comment