Thời điểm những hài tử khác đang tập bò, Kiếm Bảo và Lai Bảo đã biết đi, thời điểm những hài tử khác biết đi, Kiếm Bảo và Lai Bảo đã biết đi tìm tỷ tỷ chơi.
Đương nhiên Tống Lại Tử sẽ không nói tình huống đặc thù của Kiếm Bảo và Lai Bảo cho lão quái vật trước mắt này nghe đâu.
Dù sao, chưa biết Kiếm Bảo và Lai Bảo có phải người mà lão quái vật này đang tìm kiếm hay không, chỉ dựa vào một lý do, đó là hắn không biết lão quái vật này muốn tìm hài tử hai, ba tuổi để làm gì, hay có mục đích gì, hắn nhất định không được để lộ.
Lỡ như Kiếm Bảo và Lai Bảo thật sự là người mà lão quái vật này đang tìm kiếm, mà lão quái vật này lại muốn làm hại Kiếm Bảo và Lai Bảo, chẳng phải hắn đã hại hai hài tử ấy rồi sao?
"Nhưng mà tiền bối… dù ta có tìm ra hài tử thiên tư thông minh thì ta cũng không có cách nào biết được hài tử kia có phải là người mà tiền bối đang tìm kiếm hay không?" Tống Lại Tử ra vẻ bất đắc dĩ nói.
"Ngươi không cần quan tâm tới chuyện đó, chỉ cần ngươi đưa hài tử có đặc điểm phù hợp với điều kiện đó tới trước mặt ta, ta tự có cách xác nhận xem hài tử ấy có phải là người mà ta đang tìm kiếm hay không!" Thiên Tuyền lão nhân nói.
"Nhưng tiền bối, làm sao mà ta tìm được người?" Tống Lại Tử rất cẩn thận hỏi.
Thiên Tuyền lão nhân đảo thần thức qua: "Mấy dặm về phía Đông có một tòa đạo quan cũ nát, sau khi các ngươi tìm được người nọ, cứ tới đó tìm ta!”
Nói xong, thân hình Thiên Tuyền lão nhân chợt biến mất ở trong mắt đám người Tống Lại Tử như quỷ mỵ.
"Tiên nhân." Thiên Tuyền lão nhân vừa biến mất, đám tiêu sư ở phía sau Tống Lại Tử lập tức ồ lên.
Lúc trước Thiên Tuyền lão nhân còn ở đó, bọn họ không dám nói cái gì, nhưng hiện giờ người đã biến mất, coi như trong nháy mắt, trái núi lớn đang đè nặng nơi đáy lòng bọn họ cũng biến mất theo.
"Tổng tiêu đầu, vì sao vừa nãy ngươi lại nhận ra người nọ là tiên nhân?" Ngay tức khắc, đám tiêu sư tranh nhau hỏi Tống Lại Tử.
Trong lòng Tống Lại Tử cũng hơi nhẹ nhàng thở ra.
Nhưng hắn vẫn không dám sơ suất, dù sao hắn đã nghe trấn trưởng nói tu sĩ có tu vi cao có thể nghe được động tĩnh trong ngoài vài dặm.
"Các ngươi đừng hỏi việc này!" Tống Lại Tử lắc lắc đầu, sau đó lộ ra vẻ mặt nghiêm túc nói: "Các ngươi cũng nghe thấy lời vị tiền bối kia vừa nói rồi!"
Đám tiêu sư đồng loạt gật đầu.
"Tốt lắm, Dương Tử, Đông Tử, Hổ Tử, ba các ngươi tới huyện thành bàn chuyện làm ăn cùng ông chủ Lý, những người còn lại trở về cùng ta!"
Sau đó đám tiêu sư chia làm hai đội, một đội tới huyện thành, một đội cùng Tống Lại Tử chạy về Ca Lạp trấn.
Khi tới tiêu cục, Tống Lại Tử lập tức triệu tập tất cả tiêu sư trong tiêu cục.
Tất cả tiêu sư đều suy đoán đã xảy ra chuyện lớn gì rồi nhưng khi nghe tổng tiêu đầu nói mới biết, hắn cần bọn họ đi tìm kiếm những hài tử thông minh nhất trong tám thôn mười dặm xung quanh. Cả đám người lại không hiểu ra sao.
Chẳng qua Tống Lại Tử cũng không quan tâm được nhiều như vậy, hắn dặn dò xong việc đã rời đi rồi.
Chờ đến khi Tống Lại Tử rời khỏi tiêu cục, mọi người trong tiêu cục lập tức ùa lên hỏi mấy tiêu sư theo Tống Lại Tử ra ngoài.
Mấy tiêu sư kia cũng không giấu giếm, lập tức kể hết những chuyện xảy ra trên đường cho bọn họ nghe.
Đám tiêu sư trong tiêu cục há hốc mồm, hóa ra tổng tiêu đầu của bọn họ đã gặp được tiên nhân, còn được tiên nhân ủy thác trọng trách.
Ngay tức khắc, đám tiêu sư trong tiêu cục cũng không dám chậm trễ, tất cả đều bận rộn.
"Lão tổ, người có biết vị tiên nhân mà tổng tiêu đầu của chúng ta gặp được có tu vi gì không?" Rất hiển nhiên, Lăng Hà Biên cũng bị phân phối tới thôn phụ cận tìm người. Giờ phút này, hắn đang khó hiểu hỏi.
"Ngươi thực sự cho rằng ta có thể bấm đốt ngón tay bói toán hả?" Lăng lão tổ tức giận nói: "Nhưng mà đối phương phải sử dụng phàm nhân thế tục để làm việc, có lẽ tu vi cũng không cao!"
“Cũng không biết tiên nhân kia có làm hại tổng tiêu đầu của chúng ta hay không?" Lăng Hà Biên lo lắng nói.
"Chuyện này thì có gì phải lo lắng, có vị trấn trưởng kia ở đây, tổng tiêu đầu của các ngươi có thể xảy ra chuyện gì chứ? Ngươi không nhìn thấy tổng tiêu đầu của các ngươi vừa về đã vội vã rời đi sao? Nếu ta không đoán sai, chắc chắn hắn đã đi tìm trấn trưởng của các ngươi rồi!"
…
Lăng lão tổ đã đoán đúng.
Sau khi Tống Lại Tử dặn dò xong việc ở tiêu cục, hắn lập tức tới nhà Bộ Phàm.
Giờ phút này, Bộ Phàm đang nhàn nhã, ung dung nằm trên xích đu đọc sách, mà Đại Ny, Tiểu Ny và Tiểu Hỉ Bảo đang ở trong phòng may y phục cho hài tử chưa ra đời.
【 Hảo hữu Hỏa Kỳ Lân của ngươi đang truyền đạo 】
【 Hảo hữu Bạch Tố Tố của ngươi gặp phải sự tập kích của tu sĩ bản địa trong Thái Tuế tiên cảnh 】
【 Hảo hữu Chu Sơn Nguyệt của ngươi, gặp phải sự tập kích của tu sĩ bản địa trong Thái Tuế tiên cảnh 】
…
Bộ Phàm lắc đầu.
Nhìn hai người sư tổ sư phụ Đại Ny xem.
Quả nhiên Tu Tiên giới nơi chốn tràn ngập nguy hiểm.
Phần lớn những tin tức hảo hữu sau đó đều về đám đệ tử yêu quái của hắn.
Bỗng nhiên, một tin tức hảo hữu lập tức khiến Bộ Phàm chú ý.
【 Hảo hữu Tống Lại Tử của ngươi ngẫu nhiên gặp được một vị tu sĩ Độ Kiếp hậu kỳ, đạt được một viên đan dược 】
Không đợi Bộ Phàm phản ứng lại, một giọng nói thô lỗ đột nhiên truyền đến: "Trấn trưởng, xảy ra chuyện lớn rồi!”
Thân hình Tống Lại Tử vọt vào trong sân cực nhanh.
"Từ từ!" Bộ Phàm lập tức đưa tay cắt ngang lời nói tiếp theo của Tống Lại Tử: "Có phải vừa rồi ngươi đã gặp được một tu sĩ hay không?"