"Nếu là chuyện khác, đương nhiên là ngươi không giúp được ta, nhưng chuyện này thì ngươi lại có thể. Ta xem cách ăn mặc của ngươi, đoán rằng ngươi chính là một nhân vật có uy tín danh dự ở vùng lân cận nơi này!"
Thiên Tuyền lão nhân cũng không quá thích thú khi người khác cao cao tại thượng nhìn mình, ngay lập tức thân hình lão dần dần lơ lửng bay lên, đối diện với ánh mắt của Tống Lại Tử.
"Tiền bối cứ nói đùa, ở vùng này, địa vị của ta nhiều nhất chỉ được xem như chân chạy thôi!" Tống Lại Tử cười rất khiêm tốn.
Đổi lại lúc bình thường, chắc chắn hắn sẽ thổi phồng một phen.
Thế nhưng giờ phút này, hắn thực sự không dám tự đại, càng không thể trực tiếp từ chối.
Dù sao lần trước khi hắn gặp được đại gia gia nhà mình, người chỉ là một lão khất cái.
Lúc trước, thật ra hắn cũng không biết đại gia gia nhà mình là người có bản lĩnh lớn, cho nên cái gì cũng dám nói.
Mà lần này lại khác rồi.
Trải qua sự giáo dục của trấn trưởng, hắn đã biết trong Tu Tiên giới còn tồn tại một số lão quái vật ưa thích đi du lịch hồng trần, tựa như đại gia gia nhà hắn vậy. nNếu người thường gặp được bọn họ, có thể là tạo hóa, nhưng cũng có thể là nguy hiểm.
Hơn nữa, trấn trưởng còn nói có một ít lão quái vật trong Tu Tiên giới sở hữu tính tình cực kỳ quái đản, một lời không hợp sẽ diệt tộc diệt quốc, đây cũng không phải chuyện quá hiếm lạ gì.
Bên cạnh đó, trấn trưởng còn giảng giải một chút đặc thù về những lão quái vật.
Ví dụ như: lão mắt mù che mắt, lão khất cái bẩn thỉu lôi thôi, lão đầu tử, lão nãi nãi già nhưng vẫn tráng kiện, vân vân…
Dù sao chỉ cần gặp được những lão nhân, lão thái thái có hành vi cực kỳ lạ thường, hoặc dáng vẻ không bình thường, cần phải đặc biệt chú ý cẩn thận.
Cho nên, ngay khi Tống Lại Tử nghe thấy hài tử thoạt nhìn chỉ có dáng vẻ bốn năm tuổi trước mắt, lại sở hữu giọng nói và thần thái của lão nhân bảy, tám mươi tuổi này, trong lòng hắn lập tức kết luận mình đã gặp phải tồn tại không tầm thường.
Ai biết khi không vui, đối phương có giết hắn hay không?
"Ừm, chân chạy, vậy càng thích hợp!" Thiên Tuyền lão nhân vừa lòng gật gật đầu.
Tống Lại Tử khóc không ra nước mắt.
Xem ra hắn không thoát khỏi chuyện này rồi.
Nhưng vì sao hắn toàn gặp gỡ những chuyện như vậy chứ?
Chẳng phải trấn trưởng đã nói muốn gặp những lão quái vật này cũng không dễ sao?
"Tiền bối, vãn bối lo mình ít người lực nhỏ không thể hoàn thành chuyện tiền bối dặn dò." Tống Lại Tử biết mình không trốn thoát được, cho nên chỉ căng da đầu tìm cớ thoái thác.
"Ngươi không cần phải lo, dù ngươi không làm được, bổn tọa cũng không trừng phạt các ngươi đâu. Nhưng chỉ cần ngươi làm thỏa đáng chuyện này, bổn tọa sẽ ban thưởng cho các ngươi thiên đại tạo hóa!"
Thiên Tuyền lão nhân cũng không biết Tống Lại Tử đang nghĩ cái gì.
Lão chỉ cất giọng già nua, bình thản nói.
Theo như lão suy nghĩ, ngay khi Tống Lại Tử nghe thấy lời này, chắc chắn sẽ cực kỳ kích động.
Dù sao rất nhiều phàm nhân đều không thể chống cự lại sự hấp dẫn do tu sĩ mang tới.
Nhưng mà… Tống Lại Tử lại không hề cảm thấy hứng thú với cái mà Thiên Tuyền lão nhân gọi là thiên đại tạo hóa.
Từ trước tới nay, nguyện vọng cháy bỏng của hắn vẫn là lão bà và hài nhi.
Nhưng hắn vẫn phải tỏ vẻ một chút!
"Tạ ơn tiền bối!" Tống Lại Tử lộ ra vẻ mặt cảm động đến rơi nước mắt: "Vậy không biết tiền bối cần vãn bối làm gì?"
"Giúp ta tìm một người, chuẩn xác mà nói là tìm một hài tử hai ba tuổi!" Thiên Tuyền lão nhân chắp hai tay nhẹ giọng nói.
"Tiền bối, có thể nói rõ ràng hơn một chút hay không? Ví dụ như hài tử kia tên là gì, hoặc là dáng vẻ ra sao?" Tống Lại Tử lấy tay ra hiệu, tạo ra một vài thủ thế.
"Nếu ta biết hài tử kia tên là gì, có dáng vẻ ra sao, ta cũng không cần các ngươi tìm đâu!" Thiên Tuyền lão nhân cất giọng bình thản nói.
"Tiền bối, người nói vậy không phải đã làm khó chúng ta sao? Tuy nơi chúng ta sinh sống chỉ là một khu vực nhỏ nhưng lại có rất nhiều hài tử tầm hai, ba tuổi!" Tống Lại Tử khóc không ra nước mắt, hắn cũng bất chấp những lời vừa nãy sẽ đắc tội Thiên Tuyền lão nhân, trực tiếp khóc lóc kể lể nói.
Tuy hắn đã biết người trước mắt là lão quái vật trong Tu Tiên giới, không được trêu chọc nhưng hắn cũng là người không được trêu chọc nha.
"Quả thật, tuy bổn tọa không biết hài tử kia có dáng vẻ gì nhưng vẫn biết một số đặc điểm của hài tử kia!"
Thiên Tuyền lão nhân cũng không để ý tới lời tố khổ của Tống Lại Tử.
Lão thoáng suy tư một lát rồi nhẹ giọng nói: "Hài tử mà ta muốn tìm không giống những hài tử khác, người nọ thông minh từ sớm, thiên tư minh mẫn, học cái gì cũng nhanh, lực lớn vô cùng, bình thường đều có thể nâng được đồ vật vượt qua bản thân!"
Tống Lại Tử nghe xong lời nói của Thiên Tuyền lão nhân, đúng là trong đầu hắn lại nhảy ra một hài tử như vậy, không đúng phải là hai hài tử.
Từ nhỏ thiên tư thông minh, học cái gì cũng nhanh, lực lớn vô cùng, bình thường đều có thể nâng được đồ vật vượt qua bản thân, còn là hài tử hai ba tuổi...
Chẳng phải đang nhắc tới Kiếm Bảo và Lai Bảo nhà Tiểu Xuân sao?
Phải biết rằng từ nhỏ hai oa nhi nhà Tiểu Xuân đã khác những hài tử thông thường.