Đại Boss Tân Thủ Thôn ( Dịch )

Chương 297 - Chương 1005 - Yêu Tộc Cũng Tu Nho Đạo? (2)

Chương 1005 - Yêu Tộc Cũng Tu Nho Đạo? (2)
Chương 1005 - Yêu Tộc Cũng Tu Nho Đạo? (2)

Từ sau khi lão khất cái trở lại Thuần Dương cung, làm xong chuyện nhập Thuần Dương cung vào Bất Phàm tông, lập tức tuyên bố sẽ rời khỏi đây, gây nên một đợt chấn động không nhỏ.

Phản ứng đầu tiên của rất nhiều cao tầng Thuần Dương cung chính là, có phải Bất Phàm tông là một môn phái cổ xưa trong Tu Tiên giới hay không.

Dù sao, môn phái có thể khiến lão tổ tông của bọn họ cam nguyện nhập cả tông môn vào, đâu thể là môn phái nhỏ?

Bởi vậy khi bọn họ biết được Bất Phàm tông kia chỉ là một môn phái mới sáng lập vài năm từ trong miệng lão khất cái, đám cao tầng Thuần Dương cung còn cho rằng chính mình nghe lầm.

Phải biết rằng Thuần Dương cung bọn họ có năm vị tu sĩ Đại Thừa, hơn mười vị tu sĩ Hợp Thể.

Hơn nữa, quan trọng hơn là bọn họ còn có một vị lão tổ Độ Kiếp tọa trấn.

Ở Thiên Nam Tu Tiên giới này, nếu không nói tới những môn phái gia tộc ẩn sĩ kia, chỉ tính tới những môn phái gia tộc đã được chúng tu sĩ biết rõ, thì chỉ có một vài môn phái, thậm chí ít đến mức có thể đếm được trên đầu ngón tay, là vinh dự có Độ Kiếp lão tổ tọa trấn mà thôi.

Nhưng cố tình lão tổ tông của bọn họ lại khiến cho Thuần Dương cung nhập vào một môn phái nhỏ vừa sáng lập, điều nầy sao không khiến đám cao tầng Thuần Dương cung vừa khiếp sợ vừa khó hiểu.

Nhưng bọn họ cũng không dám nói gì.

Dù sao Thuần Dương cung cũng do lão khất cái một tay thành lập lên.

Mặc dù trong lòng bọn họ không vui cũng chỉ có thể đồng ý.

Lão khất cái biết đám cao tầng Thuần Dương cung ngoài miệng nói không có ý kiến, nhưng đáy lòng lại không tình nguyện.

Vì tránh đám người này sinh ra mâu thuẫn, chế tạo hiềm khích đắc tội vị tồn tại kia, lão khất cái mới kể cho bọn họ nghe chuyện mình đột phá cảnh giới Thiên Tiên.

Chỉ trong nháy mắt, đầu óc đám cao tầng Thuần Dương cung chợt ngừng suy nghĩ, tất cả cứ như đã biến thành tượng đá rồi, ai ai cũng ngây ra như phỗng.

"Sư tôn, chúng ta có nhiều người như vậy, cứ tùy tiện đi gặp vị cao nhân kia, có thể mạo phạm đến vị cao nhân kia hay không?" Lúc này, một vị thư sinh trung niên Đại Thừa trung kỳ đi tới bên cạnh lão khất cái, sắc mặt chần chờ nói.

"Sao trước khi rời đi ngươi không nói? Đã sắp tới nơi rồi ngươi mới nói?" Lão khất cái hơi hơi nâng mí mắt lên.

"Sư tôn, tại vì ta nghĩ rằng mình sắp được nhìn thấy vị cao nhân kia, cho nên trong lòng đột nhiên có chút khẩn trương lo lắng!" Thư sinh trung niên kia ho nhẹ một tiếng.

Mấy người bên cạnh cũng liên tục gật đầu phụ họa

Trước khi bọn họ rời đi, cả đám nghĩ rằng mình có thể nhìn thấy một vị cao nhân Tu Tiên giới, trong lòng đều nôn nóng hơn bất cứ ai. Nhưng khi sắp được gặp mặt vị cao nhân nọ, bọn họ lại có chút lo lắng.

"Ha ha, các ngươi không cần lo lắng như vậy, nếu đã gia nhập vào Bất Phàm tông, thì các ngươi chính là đệ tử Bất Phàm tông. Đệ tử đi gặp tông chủ vốn là điều nên làm." Những người trước mắt này đều là đệ tử của lão, đương nhiên lão khất cái biết rõ tâm tư cẩn thận của bọn họ, lập tức sang sảng cười to.

"Hơn nữa tông chủ cũng không khủng bố như các ngươi tưởng tượng đâu, khi các ngươi nhìn thấy tông chủ, tuyệt đối đừng coi hắn là đại nhân vật. Ừm. . . Tốt nhất là đối đãi với tông chủ như người bình thường thôi?"

Năm vị Đại Thừa tu sĩ đưa mắt nhìn nhau.

Coi đường đường là một vị ẩn sĩ cao nhân trở thành người thường? Có cho bọn họ một trăm lá gan bọn họ cũng không dám đâu.

"Các ngươi đừng hỏi nhiều như vậy, cứ nghe vi sư là đúng. Vi sư sẽ không hại các ngươi!" Đương nhiên là lão khất cái hiểu rất rõ sự nghi hoặc trong lòng đám đệ tử nhưng lão cũng không giải thích nhiều, chỉ cần tới nơi, tự nhiên đám đệ tử của lão sẽ hiểu được .

"Đệ tử hiểu!" Năm vị tu sĩ Đại Thừa lập tức đáp lời.

Sắc trời dần dần sáng lên.

Đoàn người lão khất cái vén mây xuyên mù, không dám chậm trễ dù chỉ một chút thời gian.

Nhưng khi cả đoàn đi qua một mảnh bình nguyên rộng lớn, lão khất cái đang nhắm mắt ngồi xuống bỗng chậm rãi mở mắt ra, tính cả năm tu sĩ Đại Thừa bên cạnh cũng dừng lại giữa không trung.

Giờ phút này, ở một nơi cách bọn họ khá xa đang có một cái thùng xe đẹp đẽ quý giá lơ lửng giữa hư không, mà chung quanh thùng xe lần lượt có vài nam tử tướng mạo nho nhã tuấn lãng đang đứng thẳng.

Những nam tử này sở hữu khuôn mặt lạnh lùng, trên người lộ ra một luồng hạo nhiên chi khí.

Lão khất cái nheo hai mắt nhìn qua.

"Sư tôn, đám Yêu tộc này có chút kỳ quái, rõ ràng là Yêu tộc nhưng trên người lại tản ra khí tức nho đạo?" Một vị tu sĩ Đại Thừa trung kỳ lập tức truyền âm nói.

"Ừm!" Lão khất cái khẽ “Ừm” một tiếng, ánh mắt vẫn như trước nhìn chăm chú vào đám Yêu tộc trước mặt.

Bình Luận (0)
Comment