Bộ Phàm và Thiên Tuyền Tử hàn huyên rất nhiều chuyện về quá trình xây dựng lại nhà ở.
Trong đó, Thiên Tuyền Tử cũng đưa ra không ít đề nghị và cái nhìn hữu dụng, từ điểm này có thể nhìn ra Thiên Tuyền Tử thực sự dụng tâm với công tác xây dựng nhà.
Thậm chí Thiên Tuyền Tử còn đề nghị nên bố trí một chút pháp trận phòng ngự, khiến Bộ Phàm có chút ngoài ý muốn.
Cũng không phải Bộ Phàm không nghĩ tới chuyện bố trí pháp trận.
Mà là lúc trước Bộ Phàm muốn chờ sau khi xây dựng xong xuôi mới bố trí một chút pháp trận cấm chế tạo thành từ pháp quyết.
Nhưng Thiên Tuyền Tử lại đề nghị dùng cả phòng ở làm môi giới để bố trí pháp trận phòng ngự.
Phải biết rằng pháp trận và cấm chế có khác biệt.
Pháp trận là lợi dụng lượng lớn tài liệu trận pháp làm môi giới để bố trí.
Uy lực của loại pháp trận cần dùng tài liệu trận pháp để bố trí này, có liên quan tới loại pháp trận và tài liệu trận pháp, nhưng khuyết điểm chính là quá mức rườm rà, tiêu hao nhiều thời gian, có thể nói là tốn thời gian hao sức lực.
Mà cấm chế lại thông qua thần thức của tu sĩ cùng với pháp quyết để bố trí.
Tuy bố trí đơn giản nhưng uy lực của cấm chế lại có liên quan tới tu sĩ bố trí cấm chế, thực lực tu sĩ càng cao uy lực pháp trận do người đó bố trí càng mạnh mẽ.
Ở thời điểm Bộ Phàm gặp được Viêm Ma lúc trước, rõ ràng là tạo nghệ trận pháp của hắn rất cao, mặc dù không địch lại Viêm Ma, cũng có thể dùng trận pháp để ngăn cản một chút.
Nhưng bởi vì hắn bố trí cấm chế, trong khi thực lực song phương chênh lệch quá lớn, mới khiến cấm chế ở trước mặt Viêm Ma chẳng khác gì không có.
Nếu lúc trước hắn có đủ tài liệu trận pháp, hoàn toàn có thể bố trí pháp trận mạnh mẽ, và dù không thể ngăn cản Viêm Ma, cũng có thể kéo dài một chút thời gian.
Thiên Tuyền Tử cũng không biết giờ phút này Bộ Phàm đang nghĩ tới chuyện pháp trận và cấm chế.
Lão thấy Bộ Phàm nhíu mày suy tư, đột nhiên trong lòng có chút khẩn trương sợ hãi.
Dù sao, ở trong mắt lão, trình độ trận pháp của vị tồn tại vô thượng trước mặt này đã vượt quá sự tưởng tượng, đối phương bố trí cấm chế còn cao minh hơn không biết bao nhiêu lần so với đám trận pháp tông sư khác.
Mà lão đề nghị dùng cả phòng ở để bố trí trận pháp phòng ngự rõ ràng là làm điều thừa.
"Đề nghị của ngươi không tồi, đáng tiếc ta không có tài liệu bố trí pháp trận!"
Bộ Phàm thầm thở dài trong lòng, kỳ thật hắn cũng muốn bố trí pháp trận, thế nhưng vấn đề là tìm tài liệu bố trí pháp trận kiểu gì đây.
Thiên Tuyền Tử cũng không ngoài ý muốn khi nghe Bộ Phàm nói như vậy.
Không biết vị tồn tại vô thượng trước mắt này đã ẩn cư tu hành đã bao nhiêu năm, dù trước kia đối phương có tài liệu bố trí trận pháp, chỉ sợ đã sớm dùng xong rồi.
"Tiên sinh, trong không gian trữ vật của ta có một chút tài liệu bố trí trận pháp, nếu tiên sinh không chê, ta nguyện ý hiến đống tài liệu này cho tiên sinh!"
Thiên Tuyền Tử nhẹ nhàng thở ra, trong mắt lập tức hiện lên một mảnh kích động, vội vàng lấy trữ vật giới chỉ đang đeo trên ngón tay cái xuống dưới, đưa tới trước mặt Bộ Phàm.
"Sao ta có thể không biết xấu hổ chứ?" Bộ Phàm đưa mắt nhìn giới chỉ được khảm một viên bảo thạch màu đỏ sậm, lập tức lắc đầu từ chối.
"Không có, trong giới chỉ trữ vật của ta chỉ có một chút tài liệu trận pháp, hơn nữa cũng không phải loại tài liệu quý hiếm quan trọng gì. Tiên sinh không chê là được rồi!"
Sau một phen đưa đẩy, cuối cùng Bộ Phàm không lay chuyển được Thiên Tuyền Tử, đành phải tiếp nhận trữ vật giới chỉ của lão.
Kỳ thật nói cho cùng, Bộ Phàm đã có chút động tâm với ý tưởng bố trí cả phòng ở thành trận pháp, bằng không hắn cũng sẽ không nhận trữ vật giới chỉ của Thiên Tuyền Tử.
Có điều, ngay khi Bộ Phàm rót thần thức vào trữ vật giới chỉ, sắc mặt hắn chợt biến đổi.
"Điền tiên sinh, bên trong trữ vật giới chỉ của ngươi thật sự chỉ có một chút tài liệu trận pháp thôi?" Bộ Phàm ngước mắt lên, có chút dở khóc dở cười nhìn về phía Thiên Tuyền Tử.
Hắn cũng không rõ ràng lắm, rút cuộc đống tài liệu trận pháp trong trữ vật giới chỉ của Thiên Tuyền Tử có thuộc loại tài liệu quý hiếm ở Tu Tiên giới hay không?
Nhưng đống tài liệu trận pháp bên trong vô cùng nhiều.
Hoặc là vừa rồi hắn đã nghe lầm.
Kỳ thật Thiên Tuyền Tử mới nói là ức điểm điểm chứ không phải nhất điểm điểm (một chút).
"Tiên sinh, sao ta có thể lừa ngươi được? Vạn Cổ Đệ Nhất tông chúng ta đã tồn tại được khá lâu rồi, cho nên với Vạn Cổ Đệ Nhất tông chúng ta, những tài liệu trận pháp ấy chỉ là chín trâu mất sợi lông thôi!"
Thiên Tuyền Tử không đổi sắc mặt, nhưng đáy lòng có vô vàn rối rắm.
Kỳ thực đống tài liệu trận pháp ở bên trong trữ vật giới chỉ này chính là quá trình cố gắng vài năm của lão, nhưng vì tông môn tương lai, lão quyết trả bằng mọi giá.