Đại Boss Tân Thủ Thôn ( Dịch )

Chương 56 - Chương 764 - Người Với Người Nên Cho Nhau Tín Nhiệm (2)

Chương 764 - Người Với Người Nên Cho Nhau Tín Nhiệm (2)
Chương 764 - Người Với Người Nên Cho Nhau Tín Nhiệm (2)

"Lão tổ, người muốn nói Tổng tiêu đầu của chúng ta là phàm nhân, nhưng thực lực của ngài lại không kém tu sĩ Trúc Cơ kỳ?" Lăng Hà Biên giật mình nói.

"Ta chỉ cảm giác vậy thôi, nhưng tình huống thật sự là thế nào, cũng chỉ có khi giao thủ mới biết được!" Lăng lão tổ khe khẽ cười nói: “Nhưng tổng tiêu đầu của các ngươi chỉ bằng vào khí tức đã tương đương với Trúc Cơ kỳ cũng là người rất lợi hại rồi. Theo ta suy đoán, chắc trong cả Tu Tiên giới này cũng không tìm ra người thứ hai đâu!"

Lăng Hà Biên nghe như lọt vào trong sương mù nhưng hắn lại hiểu một chuyện, đó là tổng tiêu đầu rất lợi hại.

Bởi vì Đường Tiểu Ngọc và ca ca Đường Thanh Sơn bị trao đổi thân phận, sau đó để tránh cho tổ mẫu và nương phát hiện, nàng ta vẫn một mực trốn ở trong phòng, thậm chí đồ ăn cũng do một gã sai vặt trong phủ đưa tới.

Cũng may, tổ mẫu và nương đều cực kỳ tín nhiệm ca ca.

Mặc dù lý do đưa ra để không đi học là tâm tình phiền muộn vì đọc sách quá nhiều nhưng tổ mẫu và nương vẫn không hề có nửa điểm hoài nghi, thậm chí hai người ấy còn quan tâm dặn dò nàng ta nên thoải mái nghỉ ngơi một chút.

Quả nhiên khác người không cùng số phận.

Nếu nàng ta dùng loại lý do này, nói không chừng sẽ bị hai người ấy nghi ngờ là không muốn tới trường nên trốn học.

"Thùng thùng thùng" Đột nhiên một đợt tiếng đập cửa truyền đến.

Đường Tiểu Ngọc "xoẹt" một cái đứng lên.

Chẳng lẽ ca ca tan học đã trở lại?

Nhưng Đường Tiểu Ngọc cũng không lập tức đi ra mở cửa, nàng ta chỉ nhẹ giọng dò hỏi: "Là ai?"

"Là ta!" Nghe ra chủ nhân của âm thanh này là Đường Thanh Sơn, Đường Tiểu Ngọc lập tức kích động đẩy cửa phòng ra.

Thế nhưng lúc nàng ta vừa định mở miệng nói chuyện, đã thấy một tiểu cô nương đang đứng bên cạnh Đường Thanh Sơn, nàng ta không khỏi sợ run cả người.

"Sao ngươi lại đến nhà chúng ta?" Đường Tiểu Ngọc thất thanh nhìn tiểu cô nương trước mặt.

Tiểu cô nương này không phải người khác, đúng là Tiểu Hỉ Bảo đi cùng Đường Thanh Sơn tới đây.

Giờ phút này Tiểu Hỉ Bảo đang chớp chớp đôi mắt to sáng ngời, vẫy vẫy bàn tay nhỏ bé, lên tiếng chào hỏi: "Tiểu muội muội, là ta nha?"

"Làm sao mà ngươi biết được?" Đường Tiểu Ngọc biến sắc.

"Cái kia… Tiểu Ngọc, Tiểu Hỉ Bảo đã biết chuyện của chúng ta rồi!"

Đường Thanh Sơn đứng bên cạnh nhẹ nhàng "Khụ" một tiếng, vẻ mặt thoáng hiện chút xấu hổ.

Kỳ thật, lại phải nói về câu chuyện đằng sau núi buổi sáng hôm nay.

Nhìn thấy nắm tay nhỏ của Tiểu Hỉ Bảo dễ dàng đập đại thụ thành hai nửa, hắn không chút do dự đã kể ngọn nguồn câu chuyện cho Tiểu Hỉ Bảo nghe.

Cũng không phải hắn sợ hãi vũ lực kinh người của Tiểu Hỉ Bảo, hắn chỉ đơn thuần cảm thấy nếu đã bị Tiểu Hỉ Bảo phát hiện rồi, vậy không cần thiết phải giấu giếm nữa.

Người với người cũng nên cho nhau tín nhiệm.

Sau đó Tiểu Hỉ Bảo nói nàng ấy muốn dẫn hắn và Tiểu Ngọc đi gặp phụ thân của nàng ấy, còn nói phụ thân của nàng ấy rất lợi hại. Ngài ấy chắc chắn có thể giải quyết được vấn đề của bọn họ. Mà đề nghị này lại cực kỳ phù hợp với ý tứ của Đường Thanh Sơn.

Vốn dĩ hắn đã muốn qua bái phỏng trấn trưởng, nay có Tiểu Hỉ Bảo dẫn vào, hiển nhiên tốt không thể tốt hơn.

Cho nên, chờ sau khi tan học, hắn đã đưa Tiểu Hỉ Bảo cùng đến Đường gia.

"Ca, sao huynh lại nói chuyện này cho nàng?"

Đường Tiểu Ngọc nghe ca ca nói Tiểu Hỉ Bảo đã biết chuyện tráo đổi thân thể, nàng ta lập tức cho rằng Đường Thanh Sơn nói cho Tiểu Hỉ Bảo nghe, bởi vậy Đường Tiểu Ngọc bĩu miệng nhỏ nhắn, có chút mất hứng nói.

"Cũng không phải ta nói cho Tiểu Hỉ Bảo, là Tiểu Hỉ Bảo tự đoán ra!" Đường Thanh Sơn bất đắc dĩ nhún nhún vai. Hắn ta trực tiếp kể cho muội muội nghe chuyện Tiểu Hỉ Bảo hoài nghi nàng ta bị yêu quái phụ thể.

Hắn cũng không định nói cho Đường Tiểu Ngọc nghe chuyện một quyền của Tiểu Hỉ Bảo, bởi vậy chỉ đơn giản giải thích một chút về quá trình giao lưu hữu hảo, sau đó hắn nói cho Tiểu Hỉ Bảo chuyện tráo đổi thân thể.

Nghe xong, trong lòng Đường Tiểu Ngọc có chút xúc động.

Nàng ta không ngờ nổi Tiểu Hỉ Bảo lại phát hiện ra thân thể của nàng ta đã đổi tâm.

Càng khiến nàng ta không nghĩ tới chính là sau khi Tiểu Hỉ Bảo phát hiện thân thể nàng ta đã đổi tâm, còn cố ý tới tìm đối phương chất vấn, chỉ vì tìm kiếm bản thân nàng ta.

Chẳng lẽ Tiểu Hỉ Bảo không sợ nàng ấy thật sự bị yêu quái phụ thể?

Tiểu Hỉ Bảo kia đúng là nha đầu ngốc nghếch, cực kỳ ngốc nghếch.

"Cám ơn ngươi!" Đường Tiểu Ngọc nghiêng đầu qua một bên, thấp giọng nói.

"Quả nhiên ngươi chính là tiểu muội muội!" Tiểu Hỉ Bảo cười hì hì nói.

"Ngươi đừng lớn tiếng như vậy. Nếu như để nương và tổ mẫu ta nghe được, sẽ không tốt đâu!" Đường Tiểu Ngọc biến sắc, ngó dáo dác mọi nơi.

"Không sao đâu, hôm nay nương và tổ mẫu không ở nhà!" Đường Thanh Sơn trấn an nói: "Bây giờ thời gian cũng không sớm, chúng ta nên nhanh chóng tới nhà trấn trưởng đi!"

"Vậy chúng ta đi thôi, các ngươi ngồi lên Tiểu Thanh Oa của ta đi!" Tiểu Hỉ Bảo giơ bàn tay nhỏ bé lên, sải bước đi ra bên ngoài.

"Ca, huynh chưa từng ngồi lên Tiểu Thanh Oa của Tiểu Hỉ Bảo để về nhà ư?" Đường Tiểu Ngọc lập tức thì thầm bên tai Đường Thanh Sơn.

"Gần như vậy!" Đường Thanh Sơn ho nhẹ một tiếng, sau đó cũng đi theo ra ngoài.

Cái gì là gần như vậy?

Đường Tiểu Ngọc ngẩn ngơ, nàng ta lập tức đuổi theo hỏi.

Bình Luận (0)
Comment