Nếu không tính tới luồng hỏa diễm đầu tiên, vậy hiện giờ là kiếp thứ mười của Đường Thanh Sơn.
Thoạt nhìn đây chỉ là luân hồi chuyển thế bình thường.
Không có gì đặc biệt.
Thế nhưng nếu nhìn thấy kiếp trước của Đường Tiểu Ngọc, người ta sẽ phát hiện mỗi một kiếp của Đường Tiểu Ngọc đều có liên quan tới Đường Thanh Sơn.
Kiếp thứ nhất, Đường Tiểu Ngọc là tiểu hồ ly bị Đường Thanh Sơn chôn sống.
Kiếp thứ hai, Đường Tiểu Ngọc là bạch xà bị Đường Thanh Sơn chém giết.
Kiếp thứ ba, Đường Tiểu Ngọc là tiểu trư bị Đường Thanh Sơn rưng rưng mà ăn hết.
Kiếp thứ tư, Đường Tiểu Ngọc là cây hoa được Đường Thanh Sơn yêu quý.
Kiếp thứ năm, cuối cùng Đường Tiểu Ngọc cũng là một con người.
Thế nhưng nàng ta lại là khối thi thể bị phơi thây nơi hoang dã ấy, cuối cùng được Đường Thanh Sơn vùi lấp.
Kiếp thứ sáu có xuất hiện một chút thay đổi, đáng tiếc lúc Đường Tiểu Ngọc vừa sinh ra, Đường Thanh Sơn lại chết.
Kiếp thứ bảy, vất vả lắm mới được gặp nhau, thế nhưng Đường Tiểu Ngọc lại là bằng hữu tốt đồng tính với Đường Thanh Sơn.
Chuyện này khiến Bộ Phàm có chút kinh ngạc.
Dựa theo xu hướng này, hai người ấy đã trải qua luân hồi trùng trùng điệp điệp, lẽ ra nên có một kết cục tốt đẹp mới đúng?
Nhưng tình huống đồng tính thân thiết này là chuyện gì xảy ra?
Qua kiếp thứ tám, Đường Tiểu Ngọc là hiền thần được Đường Thanh Sơn tín nhiệm nhất.
Kiếp thứ chín, Đường Tiểu Ngọc là kẻ địch cả đời của Đường Thanh Sơn. Hai người qua lại trên chiến trường, rõ ràng từng làm tổn thương lẫn nhau, nhưng lại ôm tâm tình thưởng thức và thấu hiểu lẫn nhau.
Mà tiếp qua một kiếp này, Đường Tiểu Ngọc đã trở thành muội muội được Đường Thanh Sơn thương yêu nhất.
Tình huống này có được tính là người có duyên cuối cùng sẽ thành huynh muội hay không?
Mà lúc ban đầu cả Đường Thanh Sơn và Đường Tiểu Ngọc vốn là một luồng hỏa diễm, cuối cùng dần dần diễn biến thành hai luồng, hoặc là nói hai luồng hỏa diễm này, một luồng là Đường Thanh Sơn còn một luồng là Đường Tiểu Ngọc.
Mà sở dĩ hai huynh muội Đường Thanh Sơn không hiểu vì sao lại trao đổi linh hồn thân thể, chắc có liên quan tới chuyện này.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, cùng một lúc xuất hiện hai người có khí vận như vậy…
Bộ Phàm lại theo bản năng nhìn Tiểu Hỉ Bảo bên cạnh một chút.
Tiểu Hỉ Bảo ngẩng đầu lên, lập tức nở nụ cười ngây thơ đáng yêu với hắn.
Được rồi.
Hắn vẫn có cảm giác những người có khí vận kia căn bản không đáng nhắc tới trước mặt người được khí vận quấn thân như Tiểu Hỉ Bảo.
"Ngô phu tử, nhìn ra cái gì không?" Thấy Ngô Huyền Tử đã thu tay lại, Bộ Phàm cười hỏi.
Đường Thanh Sơn và Đường Tiểu Ngọc lập tức khẩn trương vô cùng nhìn Ngô Huyền Tử, bọn họ thật sự rất sợ Ngô Huyền Tử lắc đầu, nói ông ta bất lực.
"Không có, linh hồn của bọn họ rất ổn định, không tìm thấy dấu vết bị người ta tráo đổi linh hồn, thế nhưng bọn họ lại khẳng định chắc chắn bọn họ đã bị tráo đổi linh hồn. Chuyện này có chút kỳ quái, rõ ràng linh hồn của hai người chính là bẩm sinh, nếu trao đổi kiểu gì cũng xuất hiện dấu vết. Đây đúng là lần đầu tiên ta gặp loại tình huống này!" Ngô Huyền Tử lắc đầu, nhíu mày suy tư nói.
Trái tim Đường Thanh Sơn và Đường Tiểu Ngọc lập tức chìm vào đáy cốc, khuôn mặt nhỏ nhắn lập tức chuyển thành trắng bệch.
"Ngô gia gia, vậy người có cách nào giúp tiểu muội muội và ca ca của nàng đổi lại linh hồn hay không?" Tiểu Hỉ Bảo chớp chớp đôi mắt to hỏi.
"Các ngươi đừng lo lắng quá mức, ta có cách giúp hai người đổi lại!" Ngô Huyền Tử cũng chú ý tới vẻ mặt lo lắng vô cùng khi nghe ông ta nói xong của hai huynh muội Đường Thanh Sơn. Ông ta lập tức vuốt vuốt râu, nhẹ giọng nói.
Trong mắt Đường Thanh Sơn và Đường Tiểu Ngọc chợt nổi lên một tia hy vọng.
"Tốt quá rồi, tiểu muội muội!" Tiểu Hỉ Bảo vui vẻ chạy đến trước mặt Đường Thanh Sơn, giữ chặt tay Đường Thanh Sơn sung sướng hoan hô.
Đường Tiểu Ngọc bên cạnh có chút ngơ ngẩn.
"Cái kia... Ta là Đường Thanh Sơn!" Đường Thanh Sơn có chút ngượng ngùng nói, nhưng mà trong lòng hắn cũng rất vui vẻ.
"Đúng rồi, thiếu chút nữa đã quên, hiện giờ tiểu muội muội là ca ca của muội muội, mà ca ca của tiểu muội muội mới chính là tiểu muội muội!" Tiểu Hỉ Bảo đáng yêu thè lưỡi, đưa bàn tay nhỏ bé lên gãi gãi đầu.
"Các ngươi đừng vui vẻ quá sớm, Ngô phu tử còn chưa nói ra cách trao đổi lại linh hồn mà?" Bộ Phàm lắc đầu ngắt lời.
"Đúng vậy, Ngô gia gia, phải làm như thế nào thì tiểu muội muội mới có thể trao đổi lại với ca ca của nàng?" Tiểu Hỉ Bảo hiếu kỳ nói.
Đường Thanh Sơn và Đường Tiểu Ngọc đồng loạt nhìn về phía Ngô Huyền Tử.
"Ta có cách, nhưng sẽ tốn một ít thời gian!" Ngô Huyền Tử vuốt vuốt râu.
"Cần bao lâu?" Đường Tiểu Ngọc nôn nóng nói.
"Nhanh thì ba bốn năm, chậm thì càng lâu hơn nữa, chuyện này còn phải xem ở bản thân các ngươi!"
"Cần lâu như vậy? Đường Thanh Sơn và Đường Tiểu Ngọc đều ngây dại.
Nhanh thì ba bốn năm, chậm thì càng lâu hơn nữa?
Giờ phút này đừng nói là ba bốn năm, chỉ sợ một năm, bọn họ cũng không thể chịu được.
Đến đây, đại khái Bộ Phàm đã đoán ra phương pháp mà Ngô Huyền Tử muốn dùng.
Đơn giản chính là đổi hồn thông qua tác động của con người.
Sở dĩ đề cập tới ba, bốn năm thời gian, bởi vì muốn áp dụng phương pháp này cần Đường Thanh Sơn và Đường Tiểu Ngọc tu luyện.