Rất nhanh, Liễu Hàm Yên đã nấu xong hai bát mỳ chay canh suông, hai người ăn ở trong phòng Lý Mộ.
Trừ mấy cây rau xanh làm đẹp, trong bát Lý Mộ còn có hai quả trứng chần nước sôi, cơn thèm ăn của hắn tăng vọt, hai ba miếng ăn xong mỳ, ngay cả canh cũng uống sạch sẽ, khi buông bát, nhìn thấy Liễu Hàm Yên còn chưa động vào mỳ trong bát.
Hắn ngẩn ra một phen, hỏi: “Ngươi sao không ăn?”
Liễu Hàm Yên một tay chống cằm, nói: “Bỗng nhiên lại không đói nữa, ngươi nếu còn có thể ăn được, thì mang của ta cũng ăn đi.”
Lý Mộ nhìn nhìn nàng, bưng lên mỳ trước mặt nàng, Liễu Hàm Yên tựa như thấy được bỗng nhiên cầm lấy cổ tay hắn, vén tay áo, hỏi: “Tay ngươi làm sao vậy?”
Lý Mộ cúi đầu nhìn nhìn, phát hiện trên cổ tay hắn có một vết xanh tím, hẳn là vừa rồi bị thanh xà kia dùng cái đuôi quật.
Thân thể hắn tuy cũng rất mạnh, nhưng xét cho cùng vẫn là không thể so sánh với yêu vật.
Hắn vừa cúi đầu ăn mỳ, vừa nói: “Buổi tối ra ngoài phá án, tra tới trên người một yêu vật, thời điểm chiến đấu với cô ta bị thương.”
“Sao không cẩn thận như vậy” Liễu Hàm Yên nhíu mày, nói: “Làn da vốn trắng trẻo nõn nà, biến thành như vậy khó coi bao nhiêu, ta đi lấy rượu thuốc “
Thân thể Lý Mộ kiên cường dẻo dai, sức khôi phục cũng kinh người, loại sưng bầm trình độ này, nhiều nhất hai ngày có thể tự mình tiêu trừ, nhưng Liễu Hàm Yên cứ đòi giúp hắn bôi rượu thuốc, Lý Mộ có lý do hoài nghi, nàng có phải chỉ là muốn mượn cơ hội này, sờ mình một chút hay không.
Nhưng một lần này, hắn cũng chưa ở trên người Liễu Hàm Yên phát hiện dục tình.
Lý Mộ rất nhanh ăn xong bát mỳ thứ hai, Liễu Hàm Yên thu dọn bát đũa, hỏi: “Buổi tối hôm nay còn tu hành không?”
Lý Mộ nói: “Ta thế nào cũng được, xem ngươi.”
Liễu Hàm Yên thu hồi bát đi ra ngoài, rất nhanh lại đi vào, cởi giày, ngồi xếp bằng ở trên giường.
Lý Mộ cũng lên giường, ngồi đối mặt với nàng, bắt đầu song tu thông thường.
Liễu Hàm Yên nhắm mắt, bỗng nhiên nói: “Ngươi nếu muốn hút cảm xúc của ta thì hút đi, dù sao chỉ cần muốn song tu cùng ngươi sẽ có dục tình, ngươi mỗi ngày hấp thu một chút, rồi sẽ có lúc có thể ngưng phách.”
So sánh với dục vọng của thanh xà, chút dục tình này của Liễu Hàm Yên ít đến đáng thương, Lý Mộ lắc đầu nói: “Không cần, ta về sau tìm cơ hội từ trên thân người khác hít đi “
“Ngươi muốn hút ai?” Liễu Hàm Yên lập tức mở to mắt, hỏi: “Ngươi có phải còn muốn cưới mấy lão bà hay không?”
Lý Mộ nhìn Liễu Hàm Yên, hỏi: “Làm sao vậy?”
Lý Tứ từng dạy hắn, theo đuổi nữ tử, không thể một mặt đuổi cùng giết tận, như vậy sẽ chỉ giảm bớt lợi thế của mình ở trong lòng nàng.
Thời điểm thích hợp, cũng phải lúc nóng lúc lạnh, như gần như xa, để nàng sinh ra cảm giác nguy cơ cùng cảm giác gấp gáp.
Dù sao hai người đến bây giờ cũng chưa xác định bất cứ quan hệ nào, Lý Mộ theo pháp luật hưởng quyền tự do cưới lão bà.
Liễu Hàm Yên hiển nhiên cũng ý thức được, Lý Mộ chỉ là khách trọ kiêm đồng bạn song tu của nàng, nàng tựa như không quản được chuyện hắn tương lai muốn cưới mấy lão bà.
Nàng nghĩ nghĩ, giải thích: “Ta là hỏi cho Vãn Vãn, nó thích ngươi bao nhiêu, ngươi cũng không phải không biết, ngươi như vậy, nó sẽ rất đau lòng.”
Muốn cho Liễu Hàm Yên sinh ra cảm giác nguy cơ, nhưng cũng không thể quá phận, Lý Mộ nói: “Ta trước mắt chỉ muốn cưới một.”
Trong lòng Liễu Hàm Yên có chút hài lòng, nhưng rất nhanh liền ý thức được, cái này tựa như cũng không phải đáp án tốt nhất.
Nếu Lý Mộ thật sự muốn cưới nàng, vậy Vãn Vãn làm sao bây giờ?
Trước hết thích Lý Mộ là Vãn Vãn, nếu bị nàng đoạt, Vãn Vãn sẽ đau lòng bao nhiêu?
Nàng không thể để Vãn Vãn đau lòng, sau khi cẩn thận nghĩ nghĩ, nhìn Lý Mộ, nói: “Ta nghĩ, nếu ngươi muốn cưới hai người, Vãn Vãn cũng có thể tiếp nhận.”
Lý Mộ nhìn Liễu Hàm Yên, tựa như hiểu ý tứ của nàng.
Tuy nàng ngoài miệng cũng chưa nói, nhưng thật ra Lý Mộ và nàng đều rất rõ.
Hai người bọn họ cả đời này, hẳn là không rời nhau được.
Liễu Hàm Yên vừa rồi câu nói kia ý tứ là, nếu hắn về sau muốn cưới hai, nàng cũng có thể tiếp nhận.
Vãn Vãn là nha hoàn thông phòng, hẳn là không thể tính là một danh ngạch.
Nàng là ám chỉ Tiểu Bạch?
Tiểu Bạch đã không nhà để về, sau khi hóa hình, khẳng định còn có thể ở lại bên người Lý Mộ báo ân, nhưng nàng vừa rồi nói là người, mà Tiểu Bạch là yêu, hiển nhiên cũng không thể tính
Chẳng lẽ, nàng ám chỉ là Lý Thanh?
Đến quận thành chỉ mấy ngày, Lý Mộ có thể nói thu hoạch rất dày.
Vốn tưởng hai phách cuối cùng, cần ngày sau gặp được thời cơ mới có thể ngưng tụ, không ngờ nhanh như vậy đã thu thập được dục tình tổng lượng không ít.
Càng quan trọng hơn, là hắn đã tìm được một con đường thu thập dục tình.
Vô luận là người, quỷ, hay yêu, chỉ cần các nàng ham thứ trên người Lý Mộ, dương khí, hồn phách, mỹ mạo, thân thể các thứ, đều sẽ sinh ra cảm xúc dục vọng.
Bây giờ nghĩ đến, ngày hôm qua không nên hút quá mức đối với thanh xà kia, bị nàng phát hiện.
Nếu hắn làm bộ như một người thường bị nàng mị hoặc, mỗi ngày cống hiến một chút dương khí, hấp thu một chút dục tình, nhiều nhất hai tháng, có thể tích lũy được đủ cảm xúc hắn ngưng phách.
Vẫn là qua loa rồi.
Sáng sớm tới nha môn, Triệu bộ đầu lại tự mình hỏi Lý Mộ tình huống cụ thể đêm qua, Lý Mộ mang chuyện thanh xà kia bẩm báo theo sự thật.
Triệu bộ đầu sầu lo nói: “Một hóa hình, một ngưng đan, cái này không dễ đối phó, hy vọng yêu vật ngưng đan kia đừng tạo ra nhiễu loạn gì nữa.”
Một lát sau, hắn đi sau nha môn một chuyến, lúc đi ra, trên tay đã có thêm một khối ngọc thạch.
Hắn đưa ngọc thạch cho Lý Mộ, nói: “Đây là linh ngọc, trong ngọc có linh khí, có thể trực tiếp dùng cho tu hành. Ngươi tuy chưa thể mang xà yêu đó về, nhưng từ trong tay ả cứu ra người dân kia, coi như là hoàn thành công việc, khối linh ngọc này là thưởng.”
Lý Thanh từng đề cập với Lý Mộ, trong quận nha, tài nguyên tu hành cực kỳ phong phú, có thể thông qua hoàn thành công việc, đạt được như là linh ngọc, bùa, đan dược, pháp bảo, thậm chí là thần thông bí pháp vân vân
Những thứ này, mới là nhân tố quan trọng nhất hấp dẫn một số người tu hành góp sức cho triều đình.
Không có tông môn, không có gia tộc cung cấp tài nguyên tu hành cho bọn họ, con đường này, hầu như là một phương pháp duy nhất có thể liên tục ổn định, hơn nữa ở trong phạm vi luật pháp cho phép, thu hoạch tài nguyên tu hành.
Linh ngọc là một loại ngọc thạch bên trong chứa linh khí, cũng là tài nguyên tu hành bình thường nhất, cơ sở nhất.
Chúng nó vốn chỉ là ngọc thạch bình thường, bởi vì đặc tính có thể chứa đựng linh khí của nó, nếu là ở nơi linh khí sung túc, tích lũy tháng ngày, trong ngọc sẽ chứa đựng lượng lớn linh khí.
Hết chương 205.