Huyền Độ nói: “Phía tây bắc Tổ Châu, có một nơi hàng năm bị âm khí quỷ vụ bao phủ, tên là U Đô, là quốc gia của quỷ, nơi đó sinh hoạt vô số âm linh quỷ vật, ngươi sống ở nơi đó, sẽ tự tại hơn chút, hơn nữa hoàn cảnh nơi đây, cũng càng có lợi cho ngươi tu hành hơn.”
Lý Mộ đối với cái tên U Đô cũng không xa lạ, hắn cùng Liễu Hàm Yên ở huyện Dương Khâu mở nhà ma tên là U Đô, sau khi Triệu Vĩnh chết, Lâm Uyển báo được thù, nơi về sau đi, cũng là U Đô.
Tiểu Ngọc sau khi cẩn thận cân nhắc, quyết định nghe lời Huyền Độ, tới U Đô, trước khi rời đi, nàng quỳ ở trên mặt đất, lạy mấy lần đối với Lý Mộ cùng Huyền Độ, nói: “Cảm ơn ân công, cảm ơn đại sư.”
Huyền Độ chắp hai tay, nói: “Hy vọng ngươi về sau có thể giúp mọi người làm điều tốt, đừng gây họa nhân gian nữa.”
Tiểu Ngọc đứng lên, gật đầu nói: “Tiểu Ngọc nhớ kỹ.”
Thật ra Lý Mộ vốn là muốn mang theo Tiểu Ngọc bên người, nhưng thứ nhất, sau khi trải qua chuyện Dương huyện, mọi người đều cho rằng nàng đã hồn phi phách tán, nàng nếu là xuất hiện ở Thần Đô, bị người hữu tâm chú ý, sẽ đưa tới phiền toái lớn.
Thần Đô không phải Bắc quận, nơi đó cường giả như mây, một U Hồn cảnh giới thứ năm, căn bản không có tư cách tự bảo vệ mình.
Đừng nói là nàng, cho dù là Sở Giang Vương thành công thăng cấp cảnh giới thứ sáu, cũng không dám làm càn ở Thần Đô.
Thứ hai, Lý Mộ từng cam đoan với Liễu Hàm Yên, trong một năm này, trừ Tiểu Bạch, bên người hắn, sẽ không xuất hiện nữ nhân khác thời gian dài, nữ quỷ, nữ yêu bất cứ sinh vật nào có đặc thù giống cái.
Vịnh Bích Thủy.
Lý Mộ đứng ở bờ sông, hai nữ quỷ một lớn một nhỏ cung kính đứng ở phía sau hắn.
Lý Mộ hỏi: “Nàng còn chưa xuất quan sao?”
Đại nữ quỷ lắc lắc đầu, nói: “Chưa.”
Lý Mộ thở dài, nếu Tô Hòa còn không xuất quan, hắn chỉ sợ không đợi được lúc giáp mặt cáo biệt Tô Hòa.
Nhưng, kẻ thù của Tô Hòa ở Thần Đô, nàng nếu có thể thoát ly trận pháp đáy đầm vịnh Bích Thủy, khẳng định cũng sẽ tới Thần Đô, Lý Mộ chỉ cần ở Thần Đô chờ nàng là được.
Điều duy nhất hắn lo lắng là, lấy tính tình tâm cao khí ngạo đó của Tô Hòa, có thể sẽ một mình báo thù. Lý Mộ từ trong miệng Trầm quận úy biết được, Thôi Minh kia bây giờ là phò mã, bản thân cũng có tu vi cảnh giới thứ năm, bên người khẳng định cao thủ vờn quanh, một mình nàng, căn bản không thể báo thù.
Lý Mộ để lại một phong thư, dặn hai nữ quỷ, đợi tới sau khi Tô Hòa xuất quan, nhất định phải tự mình giao cho nàng.
Khi về tới quận thành, an bài trước khi rời khỏi, Lý Mộ đã làm tương đối rồi.
Việc làm ăn của Vân Yên các, có Trương Sơn để ý, hơn nữa, đối với Lý Mộ cùng Liễu Hàm Yên trước mắt mà nói, vàng bạc, cũng chỉ là con số mà thôi.
“Ngươi yên tâm đi Thần Đô đi, nơi này có ta.” Trương Sơn vỗ vỗ ngực, cam đoan: “Ta còn chờ khi nào các ngươi mang Vân Yên các mở đến Thần Đô, không biết nơi hoàng đế ở bộ dạng thế nào.”
Lý Tứ so với Trương Sơn biết càng nhiều nội tình hơn, ở trên vai Lý Mộ vỗ nhẹ nhẹ, nói: “Thần Đô nước sâu, cẩn thận một chút.”
Lần này đi Thần Đô, Tiểu Bạch là muốn đi theo hắn.
Tuy tu vi của nàng còn rất thấp, nhưng yêu khí trên người đã bị Hóa Yêu Đan khu trừ, ở Thần Đô, đây là ý tứ yêu này có chủ, sẽ rất ít ai động tâm tư gì khác nữa.
Hồ ly già ở trước khi chết, đã mang Tiểu Bạch giao cho hắn, Lý Mộ cũng đáp ứng bà, sẽ chiếu cố Tiểu Bạch thật tốt. Trải qua khoảng thời gian này ở chung, Lý Mộ đã sớm mang nàng hiểu chuyện lại nghe lời coi là người một nhà.
Buổi tối, hắn nằm trên giường, vuốt ve da lông bóng loáng của Tiểu Bạch, hỏi: “Tiểu Bạch, sau khi báo thù cho mỗ mỗ, ngươi có tính toán gì không?”
Thân thể Tiểu Bạch cứng đờ, lập tức nói: “Ân công đừng đuổi ta đi, ta sẽ ngoan ngoãn nghe lời, ta có thể vĩnh viễn không hóa thành hình người, cứ như vậy ở lại bên người ân công.”
Lý Mộ nhẹ nhàng vuốt ve nàng, nói: “Ta sẽ không đuổi ngươi đi, không có ai đuổi ngươi đi, ngươi muốn hóa thành hình người thì hóa thành hình người, Liễu tỷ tỷ cũng sẽ không mất hứng.”
Ghen là thiên tính của nữ nhân, nhưng Liễu Hàm Yên cũng không phải nữ nhân không giảng đạo lý, chính nàng không so đo những thứ này với Tiểu Bạch, ngược lại là Tiểu Bạch hiểu chuyện khiến Lý Mộ đau lòng, khi cùng Lý Mộ có tiếp xúc thân mật, sẽ chủ động biến thành hồ ly.
Tiểu Bạch cao hứng hỏi: “Thật sao?”
Lý Mộ gật gật đầu, nói: “Thật.”
Sau đó hắn liền cảm giác trong lòng có thêm thân thể một thiếu nữ trơn mịn.
Lý Mộ bịt mắt, nói: “Ta nói có thể hóa thành hình người, không phải mọi lúc, lại càng không phải bây giờ.”
Mọi người thường dùng hồ ly tinh để chỉ những nữ tử đối với nam nhân có sức hấp dẫn thật lớn, sau khi trong nhà thật sự có con hồ ly tinh, Lý Mộ mới ý thức được căn cứ của câu này.
Tiểu Bạch căn bản không ý thức được, lúc nàng biến thành người, là có sức quyến rũ cỡ nào, mặc quần áo còn khiến người ta không thể dời mắt đi, huống chi là ở trần.
Lý Mộ dùng chăn bọc nàng lại, một mình tới trong sân bình tĩnh, thuận tiện cân nhắc chuyện Tiểu Bạch.
Thù của mỗ mỗ Tiểu Bạch cùng toàn tộc không thể không báo, nhưng mà, đối với tên tu hành giả nhân loại kia, Lý Mộ cũng chỉ là biết bộ dáng, biển rộng tìm kim, căn bản không thể nào tìm kiếm.
Lần này đi Thần Đô, càng xa xôi ngàn dặm, cơ hội nàng có thể tìm được kẻ thù, phi thường xa vời.
Lý Mộ cố gắng không để nàng nhớ tới những chuyện bi thương đó, hai ngày nay đều dạy nàng làm bếp, thẳng đến khi Trầm quận úy tự mình tới nhà, dẫn theo, còn có ba nữ tử.
Trong ba nữ tử, một người khoảng hơn ba mươi tuổi, dung mạo bình thường, nhưng thực lực không kém, nhắm chừng bảo thủ là cường giả cảnh giới thứ năm.
Hai người khác, tuổi hơi trẻ, khoảng hai mươi lăm hai mươi sáu tuổi, bộ dạng thanh tú, thực lực đều là Thần Thông.
Trầm quận úy giới thiệu: “Ba vị này, là nội vệ bên cạnh bệ hạ, lần này đến Bắc quận, là hộ tống ngươi đi Thần Đô.”
Bởi vì chuyện lần trước lọt vào ám sát, Lâm quận úy lo lắng một mình Lý Mộ tới Thần Đô, trên đường còn có thể lọt vào đảng cũ trả thù, vì thế liền mang việc này bẩm lên, không ngờ lại thật sự có người đến hộ tống Lý Mộ, hơn nữa là nội vệ.
Nội vệ là thiếp thân cấm vệ của nữ hoàng, không chịu triều đình quản hạt, trực tiếp nghe lệnh từ nữ hoàng, là nàng năm thứ hai sau khi đăng cơ mới thành lập, cách hiện nay chỉ một năm.
Hết chương 299.