Đại Chu Tiên Lại (Dịch Full)

Chương 746 - Chương 746. Độc Thủ (2)

721-765 - Chương 746. Độc thủ (2)
Chương 746. Độc thủ (2)

Lý Mộ khoát tay áo, nói: “Các ngươi đi về trước, ta rất nhanh sẽ trở về, ta muốn về Bạch Vân sơn trước một chuyến...”

Hai vị đại cung phụng không chút nhúc nhích.

Lý Mộ nhíu mày nói: “Các ngươi có ý tứ gì?”

Một đại cung phụng khác nói: “Lệnh vua không thể trái, Lý đại nhân, đắc tội...”

“Các ngươi làm gì?”

“Các ngươi muốn tạo phản sao?”

“Đừng tới đây, Thiên Cơ Phù các ngươi còn muốn không...”

“Ít nhất để ta đón người!”

...

Lý Mộ khuyên can mãi, da mép cũng sắp rách rồi, mới thuyết phục hai lão già này, để hắn về Bạch Vân sơn đón Vãn Vãn cùng Tiểu Bạch, về phần ý tưởng dính lấy Liễu Hàm Yên Lý Thanh mấy ngày, thì trực tiếp ngâm nước nóng.

Nhưng, hai người các nàng cũng vừa lúc đang bế quan, Lý Mộ trái lại không cảm thấy tiếc nuối.

Tu vi hai nàng bây giờ, đều không phải một bước một cái dấu chân, đóng vững đánh chắc đi lên, làm đệ tử hạch tâm Phù Lục phái, thủ tọa tương lai, các nàng mấy năm tới, cần học bù vô số bài.

Lý Mộ đáng thương rõ ràng đã không phải chó độc thân, sống lại vẫn như cũ là cuộc sống chó độc thân.

May mắn hắn sức mạnh ý chí kiên định, nam nhân bình thường, ai chịu được miêu nương, thỏ nương, hồ yêu xinh đẹp, xà nữ quấn người dụ hoặc, có thể đã sớm bị Hồ Cửu khuyến khích làm phản...

Nói từ trên ý nghĩa nào đó, Lý Mộ cùng nữ hoàng, đều là loại người đáng thương này, một người chồng chết đã lâu, một người cùng thê tử ở riêng hai nơi, nếu không phải nguyên nhân thân phận cùng tự chủ, sớm chiều ở chung như vậy, không chừng ma sát ra tia lửa gì rồi.

Tiểu Bạch đã bắt đầu dựa theo phương pháp mới tu hành, trên thuyền bay đi Thần Đô, Lý Mộ nhìn Tiểu Bạch cùng Vãn Vãn vui cười đùa giỡn, không khỏi lại nghĩ tới Huyễn Cơ, tiện đà nhớ tới ngày tháng ở Thiên Hồ quốc nằm vùng.

Không có âm mưu quỷ kế, cũng không có tính kế lẫn nhau, đó thật sự là một đoạn thời gian làm người ta hoài niệm...

Thiên Hồ quốc.

Huyễn Cơ tốn mấy ngày thời gian, mới hoàn toàn an trí xong Yêu tộc cùng với nữ tu Nhân tộc từ Cửu Giang quận giải cứu ra, kéo thân thể mỏi mệt vô cùng trở lại trong phủ.

Pháp lực cùng thân thể tiêu hao quá độ, mặc dù là lấy tu vi của nàng, giờ phút này cũng cảm thấy thể xác và tinh thần đều mệt mỏi.

Lúc này đã là đêm khuya, nàng đi đến sân của mình, ngồi ở trên ghế đá, theo bản năng nói: “Tiểu xà, lại đây giúp ta đấm lưng...”

Hồi lâu không có ai đáp lại, Huyễn Cơ lại nói: “Tiểu...”

Thanh âm của nàng dần dần nhỏ đi, cuối cùng hoàn toàn biến mất, trong sân tĩnh mịch, chỉ để lại một tiếng thở dài thật dài.

Cùng lúc đó, hoàng cung Thiên Hồ quốc.

Bạch Huyền ở trong điện của mình bước thong thả, vẻ mặt không vui, hừ lạnh nói: “Còn tưởng Cửu Giang quận vương lợi hại bao nhiêu, quả thực là phế vật trong phế vật, thế này cũng để cho bọn họ chạy...”

Một tùy tùng phía sau hắn nói: “Thuộc hạ đã hỏi thăm, nếu không phải con rắn chết tiệt kia, bọn Hồ Cửu lần này căn bản không có khả năng còn sống.”

Bạch Huyền nói: “Bản cung đã sớm nhìn con rắn đó không vừa mắt, hắn chết vừa lúc, lần sau liền không có ai phá hư chuyện tốt của chúng ta, nhưng, nếu sư muội cứ như vậy hương tiêu ngọc vẫn, vậy không khỏi cũng quá đáng tiếc, Thiên Hồ huyết mạch trong cơ thể nàng nồng đậm, ngay cả sư phụ cũng không bằng được, nếu có thể song tu cùng nàng, đối với ta có chỗ tốt...”

Hắn sửa sang lại quần áo một phen, trên mặt lộ ra nụ cười, nói: “Nàng lần này thiếu chút nữa ngã xuống, ta kẻ làm sư huynh này, đúng ra nên đi thăm nàng.”

Huyễn Cơ phủ.

Huyễn Cơ ngồi ở trong sân, thản nhiên nói: “Ta không sao, thái tử mời trở về đi, ta muốn nghỉ ngơi.”

Bạch Huyền đứng ngoài sân, nói: “Vậy sư muội nghỉ ngơi cho khỏe, ta đi về trước.”

Ngay cả cửa sân cũng chưa bước vào, Bạch Huyền vẻ mặt âm trầm trở lại hoàng cung, khi trở lại tẩm cung, nhìn thấy trong điện có một bóng đen đang đứng.

Sắc mặt hắn lập tức cung kính hẳn lên, khom người nói: “Sứ giả có gì phân phó?”

Bóng đen âm trầm hỏi: “Vạn Huyễn Thiên Quân bế quan ở nơi nào, ngươi hẳn là biết chứ?”

Bạch Huyền mí mắt giật giật, rất nhanh liền lộ ra nụ cười, nói: “Lần này bế quan, đối với hắn cực kỳ quan trọng, tuy hắn chưa nói cho ta biết nơi bế quan cụ thể, nhưng cũng không có gì ngoài mấy chỗ như vậy, lần lượt tìm, chung quy có thể tìm ra...”

Vừa mới kết thúc cuộc sống nằm vùng Thiên Hồ quốc, sau khi trở lại Thần Đô, Lý Mộ liền lại bắt đầu bận rộn trên việc công.

Hắn đầu tiên cần xử lý, là sổ con nữ hoàng đọng lại.

Nếu lấy tiêu chuẩn hoàng đế đi đánh giá nữ hoàng, nàng nhất định là một hôn quân, Lý Mộ một tên Trung Thư xá nhân, bị nàng sai sử thành chưởng ấn thái giám, nàng mỗi ngày chỉ đọc sách, trồng hoa, làm hoàng đế quá thoải mái.

Sau khi từ Cửu Giang quận trở về, Lý Mộ cũng không cần lo lắng bại lộ thân phận nữa, Thượng Quan Ly cùng Mai đại nhân đã sớm lôi ra hai cung nữ trực phụ cận cung Trường Nhạc, cho tới nay, hai người này đều đang âm thầm cung cấp tin tức cho Mị Tông.

Tin tức Lý Mộ đêm ngủ hoàng cung, chính là các nàng tiết lộ cho Mị Tông, đánh giá về hắn cùng nữ hoàng, cũng bởi vậy bị tổn hại.

Hồ Cửu đến bây giờ vẫn cho rằng Lý Mộ là lsp*, hơn nữa có một chân với nữ hoàng, hai người thời gian dài vẫn duy trì quan hệ không chính đáng.

(*: viết tắt của từ老色批- kẻ háo sắc)

Trong Tông Chính tự, nội vệ liên hợp Tông Chính tự, đang tiến hành thẩm vấn đối với hai cung nữ.

Hai cung nữ này vào cung đã bảy tám năm, là thời kì tiên đế thông qua tuyển tú vào cung, cũng ý nghĩa, trong bảy tám năm qua, việc lớn việc nhỏ xảy ra trong cung, thậm chí là tiên đế ngày nào đó buổi tối lâm hạnh phi tử nào, lâm hạnh mấy lần, mỗi lần kiên trì bao lâu, Mị Tông cũng rõ.

Trên công đường, Trương Xuân vỗ vỗ kinh đường mộc, hỏi: “Các ngươi ở Thần Đô còn có những đồng lõa nào, thành thật khai ra, miễn cho lát nữa chịu khổ sưu hồn.”

Hai cung nữ cúi đầu, sắc mặt hờ hững, căn bản không sợ Trương Xuân uy hiếp.

Mai đại nhân thở dài nói: “Các ngươi cũng là dân chúng Đại Chu ta, là nữ tử Nhân tộc, vì sao phải làm việc cho Ma Tông?”

Một cung nữ ngẩng đầu, trào phúng nói: “Ma Tông cũng chỉ là các ngươi gọi ra, theo chúng ta thấy, các ngươi mới là ma.”

Mai đại nhân lắc lắc đầu, nói với Lý Mộ: “Xem ra bọn họ đã bị Mị Tông mê hoặc tẩy não.”

Lời của Mai đại nhân, Lý Mộ không dám gật bừa, hắn ở Mị Tông nằm vùng mấy tháng, biết thủ đoạn của Mị Tông.

Mị Tông sẽ không tiến hành tẩy não đối với thám tử, bởi vì người có thể bị tẩy não, đầu óc bình thường đều không hề nhanh nhạy, mà người đầu óc không nhanh nhạy, là không làm được thám tử, Mị Tông căn bản chướng mắt.

Bọn họ chọn người, đầu tiên phải ưa nhìn, tiếp theo chính là thông minh.

Hết chương 746.

Bình Luận (0)
Comment