Đại Chu Tiên Lại (Dịch Full)

Chương 841 - Chương 841. Liễu Hàm Yên Chủ Động (2)

811-855 - Chương 841. Liễu Hàm Yên chủ động (2)
Chương 841. Liễu Hàm Yên chủ động (2)

Bình Vương tuy không thích Lý Mộ, nhưng không thể phủ nhận là, hắn quả thực cực có thủ đoạn, loại người này sẽ không ù ù cạc cạc vứt cho gã một vấn đề như vậy, trong đó tất nhiên có thâm ý khác.

Năng lực của một con người có hạn, vì thế, gã mang nhân vật trung tâm Tiêu gia triệu tập lại với nhau, cùng nhau bàn bạc.

“Đây là điều Lý Mộ nói?”

“Không đầu không đuôi, hiểu như thế nào?”

“Một chữ “heo”, tất nhiên không đơn giản như mặt ngoài, có ám chỉ hay không?”

“Hắn chẳng lẽ đang thầm mắng Tiêu gia chúng ta?”

“Hắn tất nhiên là biết, đồn đãi trong phố phường có liên quan hắn cùng nữ hoàng, là chúng ta âm thầm bày mưu đặt kế.”

...

Mấy người đang bàn luận, chợt có một thanh âm từ trong góc vang lên, Thọ Vương đứng lên, khó có thể tin hỏi: “Các ngươi ở phố phường truyền lời đồn Lý Mộ cùng bệ hạ, loại chuyện này, không có khả năng giấu được bệ hạ.”

Bình Vương nói: “Biết lại như thế nào, cái này vốn chính là nói cho hắn cùng nữ hoàng nghe, bọn họ vua không ra vua, thần không ra thần, chẳng lẽ sẽ không sợ chọc người trong thiên hạ dị nghị, nếu thật sự sanh ra một đứa nhỏ, sẽ làm Đại Chu trở thành trò cười vạn năm.”

Định Vương tiếc nuối nói: “Đáng tiếc lũ ngu dân kia, đối với việc này, thế mà đều là trầm trồ khen ngợi...”

Thọ Vương một lần nữa ngồi trở lại, hai tay che mặt, không biết phải nói gì.

Hồi lâu, mới từ trong kẽ ngón tay truyền ra tiếng hắn: “Nếu vấn đề này có đáp án, vậy heo nhất định là chết vì ngu, chúng nó ngu đến mức tự mình thả bay mất vịt nấu chín...”

Bình Vương nhíu mày hỏi: “Ngươi có ý tứ gì?”

Thọ Vương tựa vào trên ghế, mệt lòng nói: “Rõ ràng dễ thấy, nữ hoàng không có ý với ngôi vị hoàng đế, nàng thượng vị tới nay, trọng dụng Lý Mộ, nhương ngoại an nội, ngưng tụ lòng dân, là tính sau khi nhanh chóng ngưng tụ ra đế khí thoát thân, mà nàng cho phép ba vị vương thúc ở lại tổ miếu, chính là tính mang ngôi vị hoàng đế một lần nữa trả lại cho Tiêu gia, ngươi nói các ngươi cần gì cứ đâm chọc mãi?”

“Ngươi biết cái gì!” Bình Vương trừng mắt nhìn hắn một cái, nói: “Chu gia mấy thế hệ hao phí trăm năm thời gian, mới cướp đoạt chính quyền thành công, nàng sao có khả năng dễ dàng trả ngôi vị, ta thấy nàng là muốn tự mình sinh một đứa, từ nay về sau để cho hoàng thất Đại Chu hoàn toàn sửa họ. Nếu nàng thật sự muốn truyền ngôi cho Tiêu gia, sẽ không bởi vì việc nhỏ này mà thay đổi chủ ý...”

“Vậy phải xem bệ hạ rốt cuộc là rộng lượng hay là keo kiệt, rất có khả năng chính là vì việc nhỏ này, khiến ngôi vị hoàng đế vốn thuộc về Tiêu gia không còn nữa...” Thọ Vương nghĩ đến tình huống của hắn một tháng qua, khẽ thở dài, nói: “Rất hiển nhiên, bệ hạ cũng không phải một người hào phóng.”

Bình Vương nhíu mày nhìn hắn: “Ngươi cũng không phải nàng, ngươi biết nàng nghĩ như thế nào?”

Thọ Vương lại ôm mặt, nói: “Ta không hiểu, nói bừa, các ngươi tiếp tục, ta rút lui trước...”

Hắn đứng lên, khi đi tới cửa, bước chân dừng một chút, nói: “Bảo người ta dọn dẹp một chút vương phủ của ba vị vương thúc đi, ta tùy tiện đoán mò một lần nữa, bọn họ hẳn là sắp trở lại...”

Thọ Vương rời khỏi Bình Vương phủ không lâu, bóng người ba vị lão giả từ trên trời giáng xuống.

Mọi người từ trong phòng đi ra, Bình Vương kinh ngạc: “Ba vị vương thúc, các ngươi không phải đang bảo vệ tổ miếu sao, sao lại đi ra?”

Ba lão giả sắc mặt âm trầm, lão giả ở giữa kia mở miệng nói: “Nữ nhân đó mang chúng ta đuổi ra, nàng quả nhiên đang mơ ước một đạo đế khí này...”

Bình Vương sững sờ đứng ở tại chỗ, trên mặt lộ ra hối hận nồng đậm, lẩm bẩm: “Bị hắn đoán trúng rồi...”

Lão giả kia hỏi: “Đoán trúng cái gì?”

Bình Vương sắc mặt nghiêm nghị, lắc đầu nói: “Không có gì, ba vị vương thúc, lần này chúng ta làm sao bây giờ?”

Chuyện lớn như thế, Bình Vương tự nhiên không thể giấu được, ba vị lão giả rất nhanh đã biết nguyên nhân bọn họ bị đuổi khỏi tổ miếu, Bình Vương phủ truyền đến tiếng tức giận mắng không thể nhịn được nữa của ba người.

“Tức chết lão phu rồi!”

“Cái này đều bị ngươi làm hỏng rồi!”

“Ngươi thật sự là ngu xuẩn như lợn!”

“Ngươi phải hướng các đời tiên vương tạ tội!”

...

Lý phủ, Lý Mộ bước vào cửa nhà, Liễu Hàm Yên bất ngờ hỏi: “Chàng mấy ngày nay sao đều trở về sớm như vậy?”

Trước kia là làm công cho nữ hoàng, vừa khổ vừa mệt, Lý Mộ cam tâm tình nguyện, mấy ngày nay là làm công cho Tiêu gia tương lai, động lực của Lý Mộ tự nhiên không còn đầy đủ như vậy. Hắn từ sau lưng lấy ra hai bó hoa vừa rồi ở trên đường mua, một bó tặng cho Liễu Hàm Yên, một bó tặng cho Lý Thanh, mỉm cười nói: “Không có gì quan trọng hơn so với ở bên các nàng.”

Liễu Hàm Yên cùng Lý Thanh vốn sớm nên về tông môn, thủ tọa các đỉnh núi sở dĩ có thể sớm thăng cấp cảnh giới thứ sáu, tuy cũng có liên quan với thiên phú cùng với tài nguyên tông môn, nhưng quan trọng nhất, vẫn là khắc khổ tu hành.

Lý Mộ dùng các loại lý do cố giữ các nàng ở lại, chung quy không thể để cho các nàng ở nhà, mình cả ngày ngâm mình ở trong cung.

Hắn nắm tay hai nàng, nói: “Ta lúc muộn chút liền xin bệ hạ một kỳ nghỉ dài hạn, hàng ngày ở nhà không ra ngoài.”

Hai nàng nghe tuy vui mừng, nhưng Liễu Hàm Yên vốn thích miên man suy nghĩ nhớ tới một sự thực, trong lòng không khỏi lại đa sầu đa cảm hẳn lên, phiền muộn nói: “Chúng ta bây giờ tuy có thể bên nhau, nhưng sau trăm tuổi, mặc kệ là ta, Thanh muội muội, hay là Tiểu Bạch cùng Vãn Vãn, đều không có cách nào ở bên chàng mãi, chàng không bằng sớm tìm một người thực lực cùng thiên phú đều tốt hơn chúng ta, có thể bầu bạn chàng cả đời.”

Nữ nhân thật sự là sinh vật kỳ quái, rõ ràng bây giờ mới hơn hai mươi tuổi, ở một đoạn thời gian đẹp nhất cuộc đời, trong lòng lại nghĩ chuyện một trăm năm sau. Lý Mộ làm bộ như tự hỏi, suy nghĩ thật lâu, nói: “Vì sao phải tìm thực lực cùng thiên phú đều tốt hơn các nàng, đến lúc đó, ta còn có thể lựa chọn cô nương mười bảy mười tám tuổi, trẻ tuổi xinh đẹp...”

Liễu Hàm Yên ngẩn ra một phen, sau đó bàn tay ngọc thon thả đặt ở trên lưng Lý Mộ, nghiến hàm răng trắng: “Ta cho ngươi trẻ tuổi xinh đẹp, cho ngươi trẻ tuổi xinh đẹp...”

Lý Mộ nắm cái tay không an phận của nàng, nói: “Không tìm trẻ tuổi xinh đẹp, trong thời gian ngắn, nàng bảo ta đi nơi nào tìm thực lực cùng thiên phú tốt hơn các nàng, còn nguyện ý ở bên ta...”

Trong sân Lý phủ, không gian dao động một trận, Chu Vũ ôm Chung Linh xuất hiện ở đây.

Hết chương 841.

Bình Luận (0)
Comment