Đại Chu Tiên Lại (Dịch Full)

Chương 932 - Chương 932. Đánh Vỡ (2)

901-945 - Chương 932. Đánh vỡ (2)
Chương 932. Đánh vỡ (2)

Sau khi Diệu Huyền Tử rời khỏi, người nọ vừa mới mở miệng mới nói với Quảng Nguyên Tử: “Chẳng lẽ bởi vì việc này, Linh Trận phái về sau muốn đứng về phía Phù Lục phái, đối nghịch với Huyền Tông?”

Quảng Nguyên Tử mặt lộ vẻ thần bí, thản nhiên nói: “Đương nhiên không chỉ bởi vì việc này.”

Tên thủ tọa Bắc Tông kia sắc mặt càng thêm nghi hoặc, “Chẳng lẽ trong đó, còn có ẩn tình khác?”

Quảng Nguyên Tử cười cười, nói: “Đây là cơ mật môn phái, xin thứ cho sư đệ không tiện nhiều lời.”

Dứt lời, hắn cũng xoay người rời khỏi, lưu lại hai gã thủ tọa Nam Tông cùng Bắc Tông nghi hoặc trùng trùng.

Một người sờ sờ râu ngắn trên cằm, trầm giọng nói: “Không đúng, Quảng Nguyên Tử nhất định có chuyện gì giấu chúng ta, nếu không đủ lợi ích, Linh Trận phái sao có khả năng cờ xí tươi sáng đứng về phe Phù Lục phái?”

Người kia nghĩ nghĩ, lắc đầu nói: “Nhưng ta vẫn không nghĩ ra, Phù Lục phái có thể cho Linh Trận phái bao nhiêu lợi ích, có thể làm bọn họ không tiếc đối lập với Huyền Tông, cơ mật Quảng Nguyên Tử nói, rốt cuộc là cái gì...”

Nghi hoặc trong lòng hắn khó giải, bước nhanh đuổi theo Quảng Nguyên Tử, hỏi: “Ngươi cũng đừng cố gây tò mò nữa, lấy quan hệ hai tông chúng ta, còn có cơ mật gì không thể nói?”

Linh Trận phái và Bắc Tông quả thực quan hệ thân mật, bởi vì rất nhiều trận kỳ cấp cao của Linh Trận phái cần do Bắc Tông luyện chế, pháp bảo Bắc Tông luyện chế ra, cũng cần có Linh Trận phái khắc trận văn, tăng lên uy lực.

Quảng Nguyên Tử nhìn người này, lắc đầu nói: “Động Vân Tử sư huynh, không phải ta không nói cho ngươi, mà là chưởng giáo chân nhân từng dặn dò, việc này trọng đại, không thể truyền ra ngoài, ta nếu nói cho ngươi, chẳng phải là trái môn quy, sư huynh vẫn là đừng làm ta khó xử.”

Động Vân Tử lòng tràn đầy nghi hoặc, ngại là Quảng Nguyên Tử không muốn nhiều lời, đang muốn bỏ cuộc, Quảng Nguyên Tử lại đổi giọng, nói: “Mà thôi, chúng ta sư huynh đệ giao tình mấy chục năm, tuy sư đệ không thể lộ ra cơ mật môn phái, nhưng có thể nhắc nhở sư huynh một câu, để tránh các ngươi bởi vì nhất thời sai lầm, chôn vùi tương lai môn phái.”

Quảng Nguyên Tử nói như có chuyện, thế mà dùng tới chôn vùi tương lai môn phái hình dung như vậy, hơn nữa nhìn dáng vẻ của hắn, cũng không giống như là nói chuyện giật gân, vẻ mặt Động Vân Tử lập tức nghiêm túc hẳn lên.

Lúc này, Quảng Nguyên Tử ghé đến bên tai hắn, nhỏ giọng nói: “Linh Cơ Tử sư đệ của Phù Lục phái, có Thất Khiếu Linh Lung Tâm.”

Hắn nhìn Động Vân Tử, nói: “Sư đệ chỉ có thể nói cho sư huynh những thứ này, nhiều lời nữa, đến lúc đó chưởng giáo sư huynh chỉ sợ phải trách tội.”

Dứt lời, hắn phi thân lên, triệt để rời khỏi nơi này.

Linh Vũ Tử của Nam Tông đi lên phía trước, nhíu mày nói: “Cái này tính là là nhắc nhở gì, Linh Cơ Tử có Thất Khiếu Linh Lung Tâm, có lợi đối với Phù Lục phái, có quan hệ gì với tông môn chúng ta?”

Động Vân Tử cũng chưa hiểu thấu đáo huyền bí trong đó, hắn chỉ biết Thất Khiếu Linh Lung Tâm là một loại thể chất cực kỳ hiếm thấy, tu hành giả có được loại thể chất này, tuy đối với tu hành không có trợ lực gì, nhưng ở trên vẽ bùa cùng luyện đan, lại có thiên phú không tầm thường.

Dù vậy, cái đó và tương lai Bắc Tông lại có quan hệ như thế nào?

Nhưng, hắn tin tưởng Quảng Nguyên Tử sẽ không ù ù cạc cạc báo cho hắn chuyện này, sau khi do dự mãi, hắn vẫn lập tức dùng pháp khí truyền âm, mang việc này báo cho chưởng giáo.

Cùng lúc đó, Linh Vũ Tử cũng mang tin tức truyền về Nam Tông.

Bắc Tông.

Chưởng giáo Bắc Tông ở trong đạo cung đi qua đi lại, lẩm bẩm: “Thất Khiếu Linh Lung Tâm, Phù Lục phái là thật nhặt được bảo bối rồi. Nghe nói loại người thể chất này, có thể nhất tâm đa dụng, so với người thể chất khác xác xuất vẽ bùa thành công cao hơn vài phần, khó trách bọn họ hai năm qua vẽ nhiều thánh giai phù lục như vậy, hẳn là không thoát được quan hệ với Linh Cơ Tử.”

Một vị thái thượng trưởng lão Bắc Tông suy nghĩ một lát, thản nhiên nói: “Cái này cùng Linh Trận phái có gì quan hệ, Thất Khiếu Linh Lung Tâm của Phù Lục phái, đáng giá bọn họ đắc tội Huyền Tông?”

Ánh mắt hai người đối diện, đồng thời nghĩ tới một điểm, biến sắc, bật thốt lên nói: “Thiên thư!”

Một khắc sau, một đạo hào quang từ sơn môn Bắc Tông bay ra, hướng thẳng đến Bạch Vân sơn mà đi.

Nam Tông.

Sau khi Linh Vũ Tử truyền tin tức về, từ trong một tòa đạo cung trên ngọn núi treo ngược, cũng truyền đến vài tiếng kinh hô.

“Thất Khiếu Linh Lung Tâm!”

“Sư tổ từng đề cập, phát hiện loại người thể chất này, nhất định phải không tiếc trả giá, nhét vào tông môn...”

“Thất Khiếu Linh Lung Tâm tác dụng quan trọng nhất không ở vẽ bùa cùng luyện đan, ở chỗ giải đọc thiên thư, khó trách Đan Đỉnh phái cùng Linh Trận phái vội như vậy phải buộc cùng một chỗ với Phù Lục phái, bọn họ nhất định từ trong đó chiếm được chỗ tốt thật lớn...”

Không bao lâu, cũng có một đạo khí tức rất mạnh từ tổ đình Nam Tông bay ra, xẹt qua chân trời, biến mất ở phía chân trời phương Bắc.

...

Bạch Vân sơn.

Song tu đại điển chưởng giáo Phù Lục phái, kế sau Linh Trận phái, Nam Tông và Bắc Tông cũng đều đến đây một vị thái thượng trưởng lão, như vậy, trừ Huyền Tông, đạo môn bốn tông còn lại, có thể nói đã đủ nể mặt Phù Lục phái.

Điều này làm các tu hành giả không rõ tình huống vẫn hoài nghi, vị trí lãnh tụ đạo môn, có phải đã từ Huyền Tông chuyển dời đến Phù Lục phái hay không.

Lý Mộ ngay lập tức liền cảm nhận được hai đạo khí tức thuộc về cường giả cảnh giới thứ bảy kia, cái này nói rõ hắn lấy Quảng Nguyên Tử làm mồi, cá muốn câu đã mắc câu.

Đạo môn lục tông, tuy trên danh nghĩa lấy Huyền Tông cầm đầu, nhưng tên tiểu đệ nào không muốn làm đại ca?

Nếu thiên thư Phù Lục phái, Đan Đỉnh phái, Linh Trận phái bị hoàn toàn giải đọc, có lẽ Huyền Tông có được cường giả cảnh giới thứ tám, ở trước khi vị cường giả kia hết tuổi thọ, còn có thể kéo dài mấy chục năm huy hoàng, nhưng Nam Tông và Bắc Tông rất nhanh sẽ bị ba phái này kéo giãn chênh lệch, hơn nữa sẽ bị bỏ lại càng ngày càng xa.

Cường giả hai tông này không thể thấy không rõ lợi hại trong đó, là tiếp tục làm tiểu đệ của Huyền Tông, hay là phát triển môn phái của mình, đây là một cái lựa chọn căn bản không cần cân nhắc.

Lý Mộ bây giờ cái gì cũng không cần làm, Nam Tông cùng Bắc Tông sẽ tự mình tới cửa cầu hắn làm.

Hắn đứng ở ngọn núi cao nhất, một đạo khí tức từ phía sau nhanh chóng tiếp cận, Huyễn Cơ bay đến bên cạnh hắn, hừ lạnh một tiếng, nói: “Có phải ta không tới tìm chàng, chàng sẽ không tới tìm ta hay không?”

Hết chương 932.

Bình Luận (0)
Comment