Đúng lúc này, trên người Lý Mộ xuất hiện một cái bóng chồng chất.
Tô Hòa xuất hiện ở bên cạnh Lý Mộ, sóng vai đứng với hắn, vươn hai tay, kết một cái pháp ấn kỳ quái.
Trong tay Minh Nhất đã ngưng tụ ra một quầng hồn hỏa, sắc mặt bỗng nhiên biến đổi, thân thể hướng một bên lướt ngang mười trượng.
Ầm!
Mấy đạo thần thông pháp thuật đánh ở vị trí lão vừa rồi, mặt đất xuất hiện một cái hố khổng lồ.
Minh Nhất quay đầu nhìn Tần Quảng Vương bọn vài tên quỷ tu Hồn Điện cảnh giới thứ sáu, giận dữ nói: “Các ngươi điên rồi sao, thế mà công kích bổn tọa!”
Lúc này, đám người Tần Quảng Vương như là du hồn, trong ánh mắt đã không còn linh động, thế mà lại hướng minh phát động công kích.
Minh Nhất nhất thời giận dữ, khí thế trong cơ thể ầm ầm bùng nổ, lấy tu vi cảnh giới thứ bảy của lão, nháy mắt liền mang những người này áp chế, nhưng lão vẫn như cũ không thể lý giải hành vi của đám người Tần Quảng Vương, lớn tiếng quát: “Các ngươi đang làm gì!”
Chỉ có nữ tử áo trắng kia sắc mặt đã xảy ra biến hóa, ánh mắt nhìn chằm chằm Tô Hòa, thấp giọng nói: “Ngươi thế mà đã tìm hiểu bí mật thiên thư!”
Vừa dứt lời, nàng như nghĩ tới cái gì, ánh mắt nhìn về phía Lý Mộ, mở miệng nói: “Thất Khiếu Linh Lung Tâm...”
Lý Mộ chú ý tới nữ tử áo trắng biến hóa, trong lòng đã tin tưởng, ma đạo quả thực biết được bí mật của quỷ đạo thiên thư.
Lần trước thiên thư Yêu tộc xuất hiện, bọn họ cũng chưa phái ra loại lão quái vật này, lần này quỷ đạo thiên thư tái hiện, ngay cả Ngũ Tổ cũng tự mình đến đây.
Lý Mộ cũng từng giải đọc trang thiên thư này mới biết được, trong quỷ đạo thiên thư ẩn chứa một bí mật thật lớn.
Phương thức tu hành của quỷ tu, vốn là giống với Nhân tộc, bọn họ dùng phương thức tu hành nguyên thần để tu luyện hồn thể, về sau một vị cường giả quỷ tu sáng chế phương pháp tu hành thuộc về riêng quỷ đạo, đẩy nhanh tốc độ tu hành của quỷ tu, cũng tăng cường thực lực của bọn họ, để quỷ tu ở dưới tình huống thiếu thân thể, lấy hồn thể có thể chống lại tu hành giả nhân loại cùng Yêu tộc.
Quỷ tu sáng tạo ra loại phương pháp tu hành này, không thể nghi ngờ là hiểu quỷ tu nhất, hắn ở ngoài sáng tạo ra phương pháp tu hành này, còn tự nghĩ ra một chiêu thần thông.
Một chiêu thần thông này tên là Dịch Quỷ, tác dụng là sai khiến hồn thể, để mình sử dụng.
Lấy tu vi Tô Hòa, có thể đồng thời sai khiến vài tên quỷ tu tu vi gần với nàng, đủ thấy thần thông này bá đạo, cũng khó trách ma đạo đối với một tờ thiên thư này coi trọng như thế.
Ai được quỷ đạo thiên thư người đó có được Quỷ Vực, bằng vào một chiêu thần thông này, thì có thể khống chế quỷ tu thiên hạ, trở thành đứng đầu chúng quỷ.
Ngay tại lúc Minh Nhất hổn hển đối phó đám người Tần Quảng Vương, sương mù nơi xa cũng bắt đầu kịch liệt sôi sục, từng du hồn từ trong đó bay ra, gào thét bay về phía nữ tử áo trắng kia...
Thi triển Dịch Quỷ chi thuật, có hai điều kiện tiên quyết.
Thứ nhất, kẻ thi thuật phải là quỷ tu, thần thông này quá mức bá đạo, một khi thi triển, quỷ tu cùng cấp cũng khó thoát nó khống chế, nếu rơi vào tay tộc khác, như vậy hầu như toàn bộ quỷ tu nhất tộc đều sẽ trở thành nô bộc của người khác.
Cường giả sáng tạo thuật này là quỷ tu, tự nhiên không muốn nhìn thấy loại chuyện này xảy ra, một hạn chế này, từ trên căn bản ngăn chặn loại chuyện này xảy ra.
Thứ hai, “Dịch Quỷ” chi thuật không phải là một thần thông đơn lẻ, muốn thi triển thuật này, phải mượn dùng thiên thư, cũng chính là nói, quỷ tu đạt được thiên thư, hơn nữa tìm hiểu huyền bí trong đó, chính là vạn quỷ chi chủ danh xứng với thực.
Tô Hòa lấy thân quỷ tu, dễ dàng khống chế đám Tần Quảng Vương, ở dưới sự triệu hồi của nàng, càng nhiều du hồn từ trong sương mù bay ra, tất cả đều lao về phía nữ tử áo trắng kia.
Những du hồn này, chỉ có số ít mấy con đạt tới cảnh giới thứ sáu, còn lại đều là dưới cảnh giới thứ sáu, lấy tu vi nàng bây giờ, còn không thể khống chế linh quỷ cảnh giới thứ bảy.
Đối mặt du hồn mãnh liệt ùa đến, nữ tử áo trắng vẻ mặt bình tĩnh đứng ở tại chỗ, tùy ý du hồn mang nàng bao phủ.
Các du hồn xuyên qua ở trong cơ thể nàng, cũng chưa tạo thành bất cứ thương tổn nào đối với nàng, đây là vì du hồn công kích chủ yếu là nhằm vào hồn thể, mà vị ma đạo Ngũ Tổ này, bản thể là một khối linh thi, ý thức của nàng chất chứa ở thân thể, căn bản không có hồn thể.
Ngược lại là cương thi hút tinh huyết hồn phách người ta, đối với những du hồn này có khắc chế rất lớn.
Nàng chỉ là khẽ hít, thân thể vô số du hồn liền sụp đổ ra, hóa thành hồn lực tinh thuần nhất, bị nàng hút vào thân thể. Nhưng, Lý Mộ vốn cũng không trông cậy vào những du hồn này có thể sinh ra uy hiếp gì đối với lão quái vật vạn năm này, ở một chớp mắt này các du hồn ngăn trở nàng, Lý Mộ đã kéo cung bắn ra một mũi tên.
Xạ Nhật cung ra, tiễn vô hư phát (tên không bắn không).
Vô luận nàng né tránh như thế nào, một mũi tên này chắc chắn sẽ đánh lên thân thể của nàng.
Nữ tử áo trắng đã mất một cánh tay, nàng dùng một cánh tay khác bắt lấy mũi tên. Mũi tên màu vàng ầm ầm phát nổ, một cánh tay còn sót lại của nàng cũng bị lực lượng không gian cắn nuốt.
Nhưng pháp lực Lý Mộ thật không dễ gì mới ngưng tụ, cũng lần nữa tiêu hao hết.
Nữ tử áo trắng mất đi hai cánh tay, khí tức trên người ngược lại càng thêm khủng bố. Nàng hừ lạnh một tiếng, nói: “Cho dù ngươi có Xạ Nhật cung, lại có tác dụng gì, bắn ra một mũi tên, còn không phải mặc cho người ta bài bố!”
Lý Mộ chỉ là mỉm cười, “Ồ, phải không?”
Hắn vừa dứt lời, Tô Hòa hướng phía trước bước ra một bước, cùng Lý Mộ hòa hợp một thể, Lý Mộ giơ cung lần nữa, Xạ Nhật cung lại bắn ra một mũi tên, hướng thẳng đến nữ tử áo trắng, tên vừa mới bắn ra đã mang nàng trực tiếp khóa mục tiêu. Nữ tử này kinh nghiệm chiến đấu phong phú nữa, tu vi cũng chỉ là vừa tới cảnh giới thứ bảy, Xạ Nhật cung một mũi tên không thể bắn chết nàng, vậy thì hai mũi tên.
Ở sau khi hắn tìm được Tô Hòa, vị trí thợ săn cùng con mồi đã xảy ra chuyển biến.
Nữ tử áo trắng hiển nhiên không ngờ được Lý Mộ còn có một chiêu này, ngoài thân thể nàng hiện ra một luồng ánh sáng màu trắng, hình thành một màn hào quang màu trắng, màn hào quang màu trắng trở ngại mũi tên này một cái chớp mắt, mới bắn tới trên người nữ tử áo trắng.
Ầm!
Lấy thân thể nàng làm trung tâm bộc phát ra một trận động tĩnh kinh thiên động địa, dư âm pháp lực khuếch tán ra, mang bọn người Minh Nhất cùng Tần Quảng Vương đang giao chiến đẩy ra rất xa.
Hết chương 998.