Đại Kiếp Chủ (Dịch Full)

Chương 1025 - Chương 1025: Kiếm Tâm Luyện Anh, Thù Đường Đồng Đạo (2)

Chương 1025: Kiếm Tâm luyện anh, thù đường đồng đạo (2)
Người viết kiếm kinh này đến từ một tiểu Tiên môn ở Tuyết Châu không đáng chú ý, tu vị không cao, bên trong ghi chép những thứ rất bình thường, nhưng sau khi Phương Nguyên lật xem hết một nửa, chợt thấy một câu nói, cả người nhất thời ngẩn ra.

- Kiếm Tâm Luyện Anh, thù đường đồng đạo.

Nỗi nghi vấn băn khoăn bấy lâu chợt thoáng buông lỏng.

Như có tiếng sét đánh ngang, trong lòng chợt lóe một tia sáng.

Phương Nguyên vội vàng ngồi xuống xếp bằng, nghiêm túc cẩn thận xem những chữ phía sau, càng xem sắc mặt càng nghiêm nghị.

Cuốn kiếm kinh này mới đọc qua, đúng thật không có gì lạ, nghĩ có lẽ chủ nhân của kiếm kinh này hẳn cũng không phải cao thủ nổi danh.

Tu sĩ thế gian, quả thật có rất nhiều người yêu thích đặt kinh nghiệm tu luyện của bản thân lên kệ, nhưng cũng có một vài người thích viết lĩnh ngộ của mình ra thành một quyển sách, truyền cho môn phái, hoặc giao lưu cùng bạn bè, đương nhiên vinh dự cao nhất là muốn tâm đắc của bản thân đặt ở Lang Gia Các, như thế, tác phẩm của họ có thể truyền thừa trong hậu thế.

Quan trọng hơn chính là, khi hắn để tác phẩm vào Lang Gia Các, như vậy Lang Gia Các cũng sẽ cho hắn một đạo tín vật, nếu thời gian lâu dài, Tiên môn của hắn bị đứt đoạn truyền thừa, hậu nhân hoặc đệ tử của hắn mang tín vật mà đến, cũng có thể lấy truyền thừa về.

Nếu tác phẩm của hắn vô cùng cao thâm, thậm chí Lang Gia Các sẽ ban tặng hậu nhân hắn một cơ hội ngộ pháp ở Lang Gia Các.

Có lẽ vị kiếm sĩ này đã ôm suy nghĩ như vậy, mới để kiếm kinh của hắn vào Lang Gia Các.

Có điều tu vị của bản thân người này không cao, kiếm kinh cũng viết tán loạn, bởi vậy tuy rằng có tư cách đặt trong Lang Gia Các, nhưng cũng chỉ đặt ở một nơi không đáng chú ý như vậy, nếu như hậu nhân hắn không lấy đi, cũng chỉ có thể để ở đây che bụi. Tuy nhiên, khi Phương Nguyên cẩn thận lật xem qua, lại cảm thấy trong kiếm kinh của hắn lại ẩn giấu rất nhiều ý nghĩ cổ quái, con đường đi hết sức kỳ dị.

Đặc biệt có một ý nghĩ trong đó làm cho suy đoán mơ hồ của Phương Nguyên được chứng minh!

Loại khả năng này như trong bóng tối, cuối cùng cũng nhìn thấy một đường ánh sáng.

Mà đường ánh sáng này đại diện cho lối thoát, đại diện cho sinh cơ.

- Đúng thế, Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết của ta đã thôi diễn đến cực hạn, lý luận bên trong biến hóa, cũng đạt đến cực hạn, dù ta lấy Thiên Diễn Thuật đi thôi diễn, được kết quả cũng đi tới con đường chết, cho dù đột phá này biến hóa đến cực hạn...

- Nhưng bây giờ, ta không còn thôi diễn ra thần thông thì sao đây?

- Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết, đã hòa vào căn cơ và lĩnh ngộ của ta, nhưng còn thiếu một chút.

- Kiếm đạo của ta…

Vừa lật xem kiếm kinh, tâm thần Phương Nguyên kích động, có chút không ổn định, một tia linh ứng lay động mọi thứ trong lòng hắn, trong đầu hắn có vô số ý nghĩ, nhảy ra kết hợp lẫn nhau, hắn liền cất đi kiếm kinh, ngồi xếp bằng trước giá gỗ, trực tiếp vận dụng Thiên Diễn Thuật thôi diễn biến hóa trong đó.

Trước đây mỗi lần Phương Nguyên thôi diễn đều không có kết quả mà kết thúc, nhưng lần này lại thuận lợi thôi diễn.

- Nguyên Anh, chính là ôn dưỡng thần hồn, luyện thành pháp tướng bất tử bất diệt.

- Trong tu luyện Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết, ta đã dung hợp vô số thần thông biến hóa, cảnh này khiến thần thông của ta tiến tới cực hạn, nhưng biến hóa quá nhiều, lại làm cho bản thân thần hồn gánh chịu không được, mỗi một đạo biến hóa, chuyển động đều cần thần hồn dẫn dắt, nhưng nhiều biến hóa như vậy, thần hồn của ta dù có mạnh hơn, cũng không thể chịu đựng nổi.

- Điều này sẽ khiến cho con đường tu hành của ta đi vào tuyệt cảnh.

- Kết Anh mạnh mẽ, đừng nói kết thành Chí Tôn Nguyên Anh, thậm chí có thể khiến thần hồn trực tiếp vỡ nát.

- Chẳng qua trước đây ta cảm thấy biến hóa này còn chưa đủ, ra tay từ thần thông pháp môn, dù thôi diễn thế nào cũng đều đi vào ngõ cụt, nhưng nếu như ta muốn theo ghi chép của kiếm tu, kết thành Kiếm Tâm, sau đó kết thành tựu Nguyên Anh thì sao?

- Đại đạo sinh một, một sinh hai, hai sinh ba, ba sinh vạn vật.

- Mà cái này biến hóa đến cực hạn, có lẽ, lần thứ hai quy nhất, trả cho đại đạo!

- Dù ta có vô số biến hóa nhưng lại thiếu một nền tảng bất di bất dịch.

- Mà Kiếm Tâm, Kiếm Tâm vĩnh hằng bất động chính là cái ta thiếu hụt lúc này.

- ...

- ...

Không biết qua bao lâu, Phương Nguyên mở mắt ra, tâm tình bỗng nhiên trở nên phức tạp.

Trong lòng hắn có đáp án.

Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết đã biến hóa tới cực hạn, thời cơ đột phá cực hạn lại không ở trong Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết mà ở chỗ kiếm đạo của hắn, cái ý niệm này, kỳ thực trong lòng hắn cũng đã sớm có suy đoán, có điều vẫn không có tìm được pháp môn thích hợp, vì lẽ đó hắn không cách nào trực tiếp đi thôi diễn. Mang ý nghĩ mơ hồ kia, hắn mới nghĩ đến Kiếm tu Tuyết Nguyên, sau đó men theo một chút manh mối, đến quyển kiếm kinh này, nhờ một câu nói phía trên đó hắn đã có thể sắp xếp hết thẩy mạch suy nghĩ như ý.

- Chỉ có đột phá kết giới Kiếm Ý mới có thể tu luyện thành công Kiếm Tâm bất động, như vậy sẽ có hi vọng kết thành Chí Tôn Nguyên Anh!

- Cũng chỉ có bên trong Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết hòa vào Kiếm Tâm bất động mới có thành tựu Tiên pháp.
Bình Luận (0)
Comment