Chương 1031: Tam Thế Kiếm Ma (2)
Nguyên kỷ đệ tam kiếp, Ma danh của hắn truyền khắp thiên hạ, bị hoàng triều thượng cổ truy nã, nhưng thực lực của hắn mạnh mẽ, không bị người ta bắt được.
Mà thời khắc đại kiếp nạn lần thứ tư đến, hoàng triều Hắc Ám phân tranh không ngớt, không lo chống lại, người này chợt ra tay, không biết dùng thủ đoạn gì, đem cảnh giới thông thiên, giết được Tiên Đế đã hết thọ nguyên, dùng các loại thủ đoạn tà ác không chịu nổi, buộc trọng quân chư hầu nắm giữ tiên triều chống đỡ đại kiếp nạn, rốt cục cũng vượt qua được, thiên hạ được cứu thoát khỏi thảm họa.
Mà sau khi vượt qua đại kiếp nạn lần thứ tư, Tam Thế Kiếm Ma cũng nhận lấy thanh trừ, mỗi Thái tử tiên triều được lập nên đều muốn tập kết cao thủ vây giết hắn.
Có lời thề được lập ra, ai có thể chém giết Tam Thế Kiếm Ma mới có tư cách leo lên ngôi vị hoàng đế.
Nhưng Tam Thế Kiếm Ma tu vi cao thâm, cảnh giới thông thiên, không những cao thủ tiên triều giết hắn không được, trái lại chọc giận hắn, sau đó hắn bắt đầu trốn tránh, chuyên đối phó tiên triều. Cứ mỗi một vị hoàng tử được lập nên, hắn liền ám sát một người, trước sau chém giết chín vị hoàng tử, khiến tiên triều hoàn toàn đại loạn, không người nào dám xưng Vương.
Sau đó, tiên triều thượng cổ dần dần đánh mất hoàng quyền, các đại chư hầu tự lập môn hộ, trải qua thời gian dài hỗn loạn và chinh phạt lẫn nhau, tiên triều đã không còn khí thế, thế gian hình thành các đại gia tộc, đạo thống địa vị ngang nhau.
Vì người nọ trước sau trải qua ba kiếp, bởi vậy bị người sau này gọi là Tam Thế Kiếm Ma.
Cũng vì hàng loạt hành động của hắn đã đẩy nhanh sự hủy diệt của Hắc Ám hoàng triều, là giới tu hành lâu đời trong lịch sử duy nhất đã từng nhất thống hoàng quyền thiên hạ, mà hắn là người xoay chuyển. Cũng vì nguyên nhân này, rất nhiều tác phẩm kinh điển và dã sử đều ghi chép lại, nói Hắc Ám hoàng triều kỳ thực do một mình Tam Thế Kiếm Ma diệt vong.
Tuy nhiên, sau đại kiếp nạn lần thứ tư, Tam Thế Kiếm Ma cũng biệt tăm biệt tích.
Sau đó, rất ít người gặp được hắn, đại kiếp nạn lần thứ năm ập xuống, hắn cũng không hiện thân.
Bởi vậy người đời suy đoán rằng, có lẽ hắn đã chết trước khi đại kiếp thứ năm đến, nhưng sau đó không biết có bao nhiêu người tìm kiếm hài cốt hắn, cũng không ít người phát hiện tin tức về điều này, nhưng chỉ tiếc, cuối cùng mọi thứ đều là giả, chẳng qua chỉ là tin đồn truyền miệng mà thôi.
Liên quan tới Tam Thế Kiếm Ma, đến tột cùng hắn ngã xuống ở đâu cũng còn là một nỗi nghi vấn.
Phương Nguyên không nghĩ tới hắn chỉ muốn dò hỏi về lai lịch của kiếm kính vô danh, lại nghe một chuyện thế này.
Điều này làm cho cảm thấy hoang đường.
- Tiên sư, ta nói chính là thật sự.
Nhìn thấy Phương Nguyên không tin, nam tử áo bào trắng lập tức giải thích:
- Ngự Kiếm môn ba trăm năm trước đã từng xuất hiện một Kiếm Tiên, hắn vốn là hậu bối vô danh đột nhiên quật khởi, đánh bại tất cả các cao thủ, thậm chí cả kiếm sư áo bào trắng Tẩy Kiếm Trì, phong quang vô hạn. Tuy nhiên, người này phong quang cũng không bao lâu, liền bị mấy vị cao thủ liên thủ vây giết, thậm chí Ngự Kiếm Tông cũng không dám báo thù. Sau đó có người phát hiện, bọn họ vẫn đang không ngừng đưa ngươi đi sâu vào trong Tuyết Nguyên, như đang tìm gì đó, điều này khiến vài người khác chú ý, bọn họ tìm mọi cách cuối cùng cũng nghe được những người này đang tìm kiếm Vô Sinh kiếm trủng!
- Lúc đầu các môn các phái cũng nửa tin nửa ngờ, nhưng nghe nói, ngay cả Tẩy Kiếm Trì và Thừa Thiên kiếm đạo đều phái người đến đây điều tra, mới biết việc này đúng là thật, cũng từng có cao thủ Dịch Lâu chỉ điểm, nói truyền thừa Tam Thế Kiếm Ma thật sự đã xuất thế, lúc này các môn phái mới sốt sắng lên, lúc đầu nghĩ hết biện pháp hỏi manh mối từ Ngự Kiếm Tông, nhưng sau đó có mấy đại tà môn trực tiếp tiêu diệt bọn họ, mỗi một trang kinh văn của Ngự Kiếm Tông trong Tàng Kinh Các đều bị các môn các phái đoạt đi, liều mạng tìm kiếm manh mối.
Phương Nguyên nghe xong, khẽ cau mày, hỏi:
- Vậy các ngươi...
Nam tử áo bào trắng lập tức trở nên lúng túng, cười nói:
- Tiên sư, chúng ta cũng nghĩ đến thử vận may, xem có tìm được manh mối Vô Sinh kiếm trủng hay không, không ngờ Tiên sư đến, chúng ta sợ gặp phải đối thủ, nên mới nghĩ muốn ra tay trước.
- À . .
Phương Nguyên gật gật đầu, hết mối nghi ngờ trong lòng, lúc này mới xoay người rời đi.
Nhưng thời khắc thân hình hắn xoay chuyển, đột nhiên góc tay áo nhẹ nhàng phất một cái, hào quang màu xanh lam lóe lên liền biến mất.
Vẻ mặt nam tử áo bào trắng lộ ra vẻ si mê, qua một lát, mới phản ứng lại, nói:
- Tiên sư còn có gì muốn hỏi sao?
Phương Nguyên chỉ cươi cười.
- Các ngươi ở đây làm gì?
Nam tử áo bào trắng nam hơi ngẩn ngơ.
- Chúng ta tới bắt người, tin tức Vô Sinh kiếm trủng truyền ra ngoài, không biết bao nhiêu kẻ ngu si tự cho mình thông minh đi tới Tuyết Nhạn Lĩnh tìm manh mối, ta và các anh em ở đây bảo vệ, chỉ cần có người đến đây, liền dẫn vào trận, nhanh chóng bắt lấy, đoạt linh tinh và pháp bảo trên người bọn họ.
Nói đến chỗ này, dường như hắn cảm thấy có chút không thích hợp, dừng lại một chút.
Phương Nguyên chỉ cươi cười, lại hỏi:
- Chỉ có như vậy sao?
Nam tử áo bào trắng có chút chống cự, nhưng vẫn nói ra.