Đại Kiếp Chủ (Dịch Full)

Chương 1030 - Chương 1030: Tam Thế Kiếm Ma (1)

Chương 1030: Tam Thế Kiếm Ma (1)
Nam tử áo bào trắng nhất thời không kịp phản ứng, ngơ ngác ngẩng đầu nhìn lên, thấy nam tử vốn nên bị vây trong cấm chế, ánh mắt yên tĩnh đứng trước mặt hắn, một tay ôm mèo trắng béo ú, tay còn lại khoác lên bả vai hắn, giống như một người vô cùng thân thiết, đến chào hỏi hắn.

- Định làm gì?

Nam tử áo bào trắng bối rối, cảm giác như hắn đang nằm mơ.

- Vị đạo hữu này…

Phương Nguyên chỉ cười cười, nói:

- Muốn hỏi thăm ngươi chút chuyện, Ngự Kiếm Tông xảy ra chuyện gì, vì sao bị người ta phá huỷ Tiên môn?

Nhìn thấy nam tử áo bào trắng đờ ra, hắn khẽ cau mày, sau đó lại khách khí nhắc nhở:

- Nếu như ngươi không trả lời được, ta sẽ giết ngươi và toàn bộ bảy người bạn đồng hành của ngươi đang mai phục ở nơi này.

- Chuyện này… chuyện này…

Nam tử áo bào trắng thoạt nhìn khoảng ba, bốn mươi tuổi, tu vi Kim Đan cấp thấp, vẻ mặt hung hãn, hắn ta không nghĩ sẽ xuất hiện cảnh tượng này, nhất thời bối rối, vẻ hung ác trên mặt còn chưa rút đi, vẫn ngưng trệ trên mặt.

Sửng sốt một lúc mới hiểu được chuyện gì xảy ra.

Tuy hắn không biết làm thế nào Phương Nguyên phát hiện hiện sự tồn tại của hắn, lại dễ dàng thoát khỏi cấm chế bước ra ngoài, sau đó nhẹ nhàng xuất hiện trước mặt hắn, nhưng hắn cũng hiểu được một vấn đề.

Người trước mắt này không thể chọc.

Không trêu chọc nổi thì phải cố gắng trả lời.

Bỗng nhiên hắn phất ra, ra hiệu cho mấy người anh em ẩn trong phế tích mau lui lại, sau đó vội vã đứng dậy, muốn dập đầu trước Phương Nguyên.

Thế nhưng bàn tay Phương Nguyên nhẹ nhàng dùng sức, kéo hắn về chỗ, nhàn nhạt nói:

- Trực tiếp trả lời vấn đề là được rồi.

- Tiểu nhân có mắt mà không thấy thái sơn, làm Tiên sư tức giận, xin Tiên sư tha mạng.

Nam tử áo bào trắng không thể làm gì khác hơn là vội vã xin tha, khí độ và thực lực của Phương Nguyên thực sự khién hắn hoảng sợ, chỉ cho rằng chọc tới một vị đại thế gia Đạo tử nào đó, liên tiếp nói xin tha, thấy Phương Nguyên khẽ cau mày, dường như rất không hài lòng, bỗng nhiên tỉnh ngộ, vội nhanh chóng trả lời.

- Bẩm Tiên sư, một năm trước Ngự Kiếm môn cũng đã bị người diệt môn rồi, có người nói bên trong Ngự Kiếm môn, có người phát hiện manh mối Vô Sinh kiếm trủng, bởi vậy có vô số người mơ ước.

- Vô Sinh kiếm trủng?

Phương Nguyên nhíu nhíu mày, hỏi tiếp:

- Đó là cái gì?

Nam tử áo bào trắng nghẹn lời, như không nghĩ tới Phương Nguyên sẽ hỏi vấn đề này.

Thấy Phương Nguyên thật sự không biết, mới cười khổ nói:

- Vô Sinh kiếm trủng, chính là nơi chôn cất Tam Thế Kiếm Ma.

- Tam Thế Kiếm Ma?

Phương Nguyên có chút kinh hãi, lúc này mới chợt hiểu ra.

Hắn ở Lang Gia Các đọc sách hơn ba năm, ngoại trừ lật xem huyền công thần pháp, trong lúc rảnh rỗi cũng đọc không ít tác phẩm kinh điển trong giới tu hành để giải buồn, dần dần hiểu rõ không ít nhân vật truyền thuyết trong giới tu hành các nơi, và những đại nhân vật đã biến mất trong dòng sông lịch sử, đương nhiên, quan trọng hơn lại vị Tam Thế Kiếm Ma, hắn thật sự quá nổi tiếng.

Nhắc tới Tam Thế Kiếm Ma, dường như có chút quan hệ đến Hoàng Châu Cửu Trùng Thiên, tổ tiên của Lý Hồng Kiêu.

Có người nói từ lúc thượng cổ, có hai lần đại kiếp nạn giáng xuống, khiến lòng người lo sợ. Có người cho rằng, đây là lúc nên tập hợp sức mạnh thiên địa, chống lại đại kiếp nạn, bởi vậy, tiên triều hình thành khắp nơi, trải qua vô số năm phân tranh, rốt cục cũng có một Tu hành giả cường đại xuất hiện, được gọi là Chí Tôn Tiên Đế, hắn suất binh đánh đông đánh tây, rốt cục cũng thống nhất giới tu hành, thành lập tiên triều thượng cổ.

Sau khi đại kiếp nạn lần thứ ba giáng xuống, Tiên Đế suất lĩnh vương triều thượng cổ chống đỡ, nhưng dần dần, tiên triều bắt đầu xuất hiện rạn nứt, vì bảo đảm địa vị của mình không bị dao động, hoàng triều càng nghiêm khắc trong sự thống trị thiên hạ, chèn ép hãm hại không dứt, nghiêm trọng nhất là lúc ban bố Cấm Tiên Lệnh, không cho phép nhân gian pháp môn tu hành mới xuất hiện, để tránh uy hiếp đến sự thống trị của chính mình.

Mấy trăm năm đi qua, Tu Chân giới không còn phồn vinh như ngày xưa, trái lại thực lực càng ngày càng suy yếu và hỗn loạn, hiển nhiên đại kiếp nạn lần thứ tư sắp xảy ra, các chư hầu hoàng triều thượng cổ không những không lo chống đỡ, mà còn cấu xé lẫn nhau, chỉ muốn bảo tồn lực lượng của mình.

Đúng lúc này, đột nhiên có một dị nhân xuất hiện, người được đời sau gọi là Tam Thế Kiếm Ma.

Liên quan tới người này, trên giới tu hành không ghi lại được, nhưng trong dã sử lại có vô số truyền thuyết.

Phương Nguyên từng đọc truyện ký về hắn viết rõ trong Lang Gia Các.

Có người nói, người này vốn là cô nhi Ma Châu, sinh cuối kiếp nguyên thứ hai.

Đại kiếp nạn Ma Uyên lần thứ ba ập đến, những người trong bộ tộc chết hết, lên mười tuổi, hắn trốn trong vực thâm uyên Hắc Ám, ăn thi thể tộc nhân, chịu đựng nửa năm mới bị người ta phát hiện. Sau lần đó bởi vì thiên tư không yếu, bắt đầu tu hành, người này cả đời hành động ác độc vô thường, tàn bạo vô biên, vì tăng cao tu vi, không chuyện ác nào không làm, luyện chế sinh linh đan, đoạt Tiên pháp, thậm chí cuối cùng chém vợ giết con.

Nói tóm lại, hắn đã làm gần như tất cả những điều xấu mà người thường có thể nghĩ đến, ngay cả những điều người ta không thể tưởng tượng ra hắn cũng đã làm vô số.
Bình Luận (0)
Comment