Chương 1036: Chín đạo tuyết tuyến luyện đạo tâm (1)
Mọi người thấp giọng than thở, bầu không khí trong đại sảnh cũng dần trở nên ngột ngạt.
Tất cả mọi người cảm thấy trong lòng có chút phát lạnh, như nhìn thấy dáng dấp giết người không nháy mắt của Tuyết công tử.
- Xoẹt...
Nhưng vào lúc này, cửa lớn khách sạn bỗng nhiên bị người ta đẩy ra.
Lập tức gió tuyết cuốn ngược vào khách sạn, gió to mạnh mẽ khiến mọi người hầu như không kịp thở, chúng thực khách vốn đang trong trạng thái căng thẳng, nhất thời bị sợ hết hồn, bàn đều bị lật đổ, vừa sợ vừa giận dữ, mấy tên nhảy lên, đặc biệt là tên hầu bàn tính khí vô cùng không tốt, giận đùng đùng vọt tới, muốn chửi ầm lên.
Nhưng hắn còn chưa mắng ra miệng, gió tuyết cửa tiệm thổi tan, xuất hiện một người trẻ tuổi cao thon dài, thoạt nhìn tuổi tác không lớn, mặc áo bào xanh, trên vai có da thú vây quanh, trên mặt mang theo khí chất nho nhã, nhìn có vẻ rất khách khí.
Nhưng làm cho người sợ hãi, là trong ngực hắn lại ôm một con mèo trắng như mọi người nói.
- Nơi này không phải khách sạn sao?
Nam tử trẻ tuổi áo bào xanh đứng ở ngoài cửa kinh ngạc nhìn tên hầu bàn, vẻ mặt mỉm cười, khách khí hỏi một câu, nhìn hắn khá nho nhã lễ độ, hoàn toàn không giống hung thần ác sát trên Tuyết Nguyên. Tuy nhiên, không biết vì sao, khi bị hắn liếc nhìn, tim tên hầu bàn run lên, đó là một loại cảm giác thần hồn và thân thể bị người ta nhìn thấu hết thẩy, còn đáng sợ hơn băng tuyết trong Tuyết Nguyên, như cổ của hắn đang bị lưỡi đao cọ tới cọ lui.
Loại sợ hãi này, khiến hắn lạnh cả người, không nói ra lời.
Bình thường, gan hắn cũng lớn, không ít người trên Tuyết Nguyên hung hãn nhưng khi cần mắng hắn cứ mắng, nên cười cứ cười, ngoại trừ lão quái vật như Đồng lão ma, bình thường không ai dám trước mặt hắn ra uy, nhưng người trẻ tuổi này thì khác.
Đây chính là Tuyết công tử giết người không chớp mắt.
Ở trên Tuyết Nguyên giết người không ít, nhưng lại giết người không cần lý do, đi đầu tìm ra người thứ hai chứ?
Càng quá mức hơn, đều chạy từ Tuyết Nguyên tới, lại ôm mèo?
Những người trong khách sạn nổi giận, ngay cả chưởng quỷ cũng định gọi người tiến lên đánh cho tên đẩy cửa này một trận, khi liếc mắt tới liền cảm thấy được nam tử này khí cơ thâm trầm như núi, sâu không lường được, đặc biệt bộ da thú vây trên vai hắn, người tinh tường nhìn qua liền nhận ra được, đó hẳn là da của gấu, một loại hung thú có sức mạnh khủng bố trên Tuyết Nguyên, hung thú kia xé Kim Đan như xé sơn dương, người bình thường sao có thể trêu chọc được?
Hắn có thể quản khách sạn trên Tuyết Nguyên, không phải là người không có ánh mắt.
Hắn mơ hồ xác thực định, người có bản lĩnh cỡ này, phần khí độ này, ngoại trừ thanh danh Tuyết công tử, còn có thể là ai?
Mà vào lúc này, đám thực khách trong khách sạn lập tức yên lặng, không tiếng động đỡ bàn ghế, giống như ăn cơm của mình, uống rượu chính mình, trái tim cầu nguyện những gì bọn họ nói đừng để tên này nghe được.
- Không mời ta đi vào sao?
Vị công tử áo bào xanh nhìn thấy tên hầu bàn choáng váng, liền không nhịn được nhíu nhíu mày.
- A...
Hầu bàn nghe hắn nói vậy, người như bị sét đánh, lúc này mới phản ứng lại, vội vàng chắp tay bồi tội, sau đó ân cần đóng cửa khách sạn, khom lưng dẫn đường cho người trẻ tuổi nho nhã kia, vẻ mặt hận không thể cười đến nở hoa, nói:
- Khách quan xin mời vào, xin mời vào!
Nam tử nho nhã gật gật đầu, chậm rãi đi qua.
Hầu bàn dẫn đến một bàn lớn không người, hai tay xoa xoa, dùng sức lau mấy lần, cười nói:
- Mời khách quan ngồi!
Người trẻ tuổi nho nhã chỉ liếc mắt nhìn, nói một từ.
- Bẩn!
Sắc mặt tên hầu bàn cứng đờ, nhìn chưởng quỹ cầu cứu.
Chưởng quỹ mập mạp trong lòng kêu khổ, luôn miệng gọi người chuyển một bàn mới từ trong kho ra, lại lấy ghế đại tướng quân bằng gỗ tùng, lấy bộ da gấu trắng tinh khiết trải ra, cúi đầu khom lưng xin mời người tuổi trẻ ngồi xuống.
Thấy người tuổi trẻ không nói gì nữa, nhẹ nhàng ngồi xuống, trong lòng mới thở phào nhẹ nhõm.
- Lấy rượu Băng Thảo hạng nhất và thịt dê tuyết đến.
Chưởng quỹ vội vàng dặn dò hầu bàn, rất nhanh, một bình nạm đá tuyết xanh, một ly rượu chạm khắc từ ngọc Huyền Băng, cùng một dĩa thịt dê tuyết nóng hổi được đặt trên khay tinh xảo, mùi thơm bốc lên để trước mặt người trẻ tuổi.
- Mời khách quan dùng, đây chính là rượu Băng Thảo được do khách sạn chúng ta làm ra, chúng ta đặt Băng Nghiên thảo tốt nhất.
Hầu bàn ân cần rót rượu, chỉ thấy bên trong rượu xanh biếc, trong veo như bầu trời đêm, mùi rượu thơm nức mũi. Dường như tiểu nhị quán này cũng không nói dối, dù là tính chất rượu, phương pháp nấu rượu, hay bình đựng rượu đều mất khá nhiều công phu, rất được chú ý.
Nhưng người tuổi trẻ chỉ liếc mắt nhìn, liền xua tay ra hiệu bọn họ lấy đi, sau đó lấy từ trong túi càn khôn của hắn ra một hồ lô da xanh, cùng một chén ngọc, đổ rượu vào trong chén, lại hiện ra màu hổ phách, mùi rượu nồng nặc lập tức lan tỏa khắp đại sảnh khách sạn.
- Chuyện này...
Hầu bàn trợn tròn hai mắt.
- Đây là tiên tửu mới có ở Trung Châu sao?
Chưởng quỹ cũng nuốt ngụm nước bọt, một lát mới phản ứng được, vội vàng đẩy tiểu nhị ra, tự mình dùng ngân đao cắt một khối thịt dê tuyết, cung kính đưa đến trước mặt người tuổi trẻ.
- Khách quan nếm thử, đây chính là thịt béo nhất bên trong khách sạn của chúng ta ở Tuyết Nguyên, huyết khí cấp độ dồi dào nhất, dê tuyết trẻ tuổi lực tráng, ăn một khối, cả người ấm áp, đạp tuyết ngược cũng không sợ!