Chương 1037: Chín đạo tuyết tuyến luyện đạo tâm (2)
- Ta không ăn tục vật!
Người tuổi trẻ lắc đầu, lấy ra một viên đan dược hỏa văn, nhẹ nhàng ăn vào.
Chưởng quỹ cùng hầu bàn nhìn nhau, ánh mắt có chút quái lạ.
Chưởng quỹ kia hơi ngẩn ngơ, sau lại cười theo nói:
- Khách quan muốn ở trọ, đúng lúc nơi này còn có một phòng hảo hạng…
- Ta cũng không ở trọ!
Người trẻ tuổi nho nhã lắc đầu, bắt đầu nói đến mục đích tiến vào Tuyết Nguyên của hắn, lát sau, mới từ từ ngẩng đầu hỏi:
- Phía sau khách sạn này có một ngọn núi, chính là tuyết tuyến thứ ba khó xuyên qua nhất phải không?
- Đúng rồi đúng rồi...
Chưởng quỹ bên cạnh nghe xong, càng thêm xác định người trước mắt này chính là Tuyết công tử.
Thực lực sâu không lường được, dẫn theo một con mèo mập ú, hơn nữa mới vừa vào Tuyết Nguyên không lâu, đối với địa thế không hiểu nhiều lắm.
Không dám chậm trễ, lập tức cười theo giải thích:
- Mặt sau ngọn núi này chính Vu Tuyết Sơn trên Tuyết Nguyên, Tuyết Nguyên rộng lớn vô ngần, cũng không giống Cửu Châu, Nhân tộc phồn vinh, các nơi đều có tên tuổi, ở đây cũng chỉ kêu loạn. Tuy nhiên, cơ bản Tuyết Nguyên đều bị phân chia, càng đi vào trong càng lạnh lẽo, các tiên hiền phân ra chín đạo tuyết tuyến, Tuyết Châu tiến vào biên giới Tuyết Nguyên, chính là đạo tuyết tuyến thứ nhất, phía trước Bạch Thi Hà, chính là đạo tuyết tuyến thứ hai, mà Vu Tuyết Sơn, chính là đạo tuyết tuyến thứ ba.
Người tuổi trẻ kia gật gật đầu, nói:
- Những đám người khổ tu kia…
Chưởng quỹ vội vàng trả lời:
- Haizz, cho tới nay, đều có rất nhiều Khổ Tu giả vào trong băng thiên tuyết địa của Tuyết Nguyên chịu đựng mài giũa, cũng có người đi qua gió tuyết rửa luyện, kiên ổn đạo cơ, đột phá cảnh giới, nhưng có nhiều người chết bên trong gió tuyết, thi hài không ai chôn cất, làm mồi cho đại bàng, yêu sói, thực sự không biết những người này nghĩ như thế nào…
Dứt lời, cảm giác bản thân nói hơi nhiều, sợ chọc giận khiến Tuyết công tử mất hứng, vội lập tức giải thích:
- Quả thật bên trên Tuyết Nguyên có một truyền thuyết nói rằng, nếu như có người có thể vượt qua được khảo nghiệm của chín đạo tuyết tuyến thì có thể cảm động trời xanh, tái tạo đạo cơ, một bước lên trời, nhưng trên thực tế, đừng nói chín đạo tuyết tuyến, người có thể đột phá sáu đạo tuyết tuyến cũng rất hiếm rồi…
- Vốn nên như vậy.
Người tuổi trẻ trầm thấp hít một tiếng, ngón tay nhẹ nhàng đặt trên mặt bàn gõ gõ.
Người tuổi trẻ này, Tuyết công tử khiến mọi người hãi hùng khiếp vía cũng chính là Phương Nguyên.
Mấy tháng trước, hắn đi tới Tuyết Nguyên, biết đạo lý kẻ ác tự có kẻ ác trị, gặp phải phiền toái, cũng không lưu tình, tuy rằng dưới cái nhìn của hắn, kẻ giết người đều có tội. Tuy nhiên trên Tuyết Nguyên hắn cũng trở thành kẻ giết người không chớp mắt, nguyên nhân những người kia giết người, là vì tiền, hoặc đoạt bảo, hay một nguyên nhân nào khác, nhưng còn hắn giết người lại luôn không có lý do.
- Đã như vậy, liền đa tạ!
Phương Nguyên gật gật đầu, cảm ơn hai vị chưởng quỷ và bồi bàn rất nhiệt tình này.
Một tiếng đa tạ khiến hai người sợ hãi không ít.
Trên Tuyết Nguyên làm gì có người nói cám ơn?
Hắn lại cảm tạ chúng ta, lẽ nào đây hắn lại chuẩn bị muốn giết người?
Tuy nhiên, Phương Nguyên lại không giết ai, thuận tiện hỏi thăm chút tin tức liên quan tới địa thế quanh đây, các thế lực phân bố, sau đó còn mua từ khách sạn một ít linh chu bảo dược hiếm có, bảo dược này có giá trị không nhỏ, chưởng quỹ ra giá cho hắn rất thấp, thậm chí muốn tặng không, nhưng Phương Nguyên vẫn lấy linh tinh thanh toán.
Làm xong những việc này, chưởng quỹ lại mời Phương Nguyên đi vào trong phòng, muốn thu thập gian phòng đẹp nhất cho hắn, nhưng Phương Nguyên chỉ cươi cười, lắc đầu, trở lại pháp chu dừng trước cửa khách sạn.
Pháp chu này đã được hắn tự tay cải tạo, xung quanh bố trí đại trận, dùng rất nhiều vật liệu hệ hỏa, không chỉ ngăn cách gió tuyết, còn có thể hấp dẫn linh khí bị cuồng phong thổi tán loạn lại đây, để hắn yên ổn trong pháp chu tu hành. Trong này còn có mấy tên ma đầu bị hắn bắt đi làm, thoải mái hơn trong khách sạn nhiều.
Ngồi xếp bằng trong khoang thuyền, Phương Nguyên lật ra dòng địa hình mà hắn hỏi được từ khách sạn, ghi chúng lại trên cuộn giấy, để xác nhận lẫn nhau. Lúc này mơ hồ có thể nhìn thấy, bên trên cuộn sách một đường cong hỗn loạn, lúc này cũng dần dần trở nên rõ ràng, trông giống như một tấm bản đồ, phù hợp với ngọn núi xung quanh, đi thẳng sâu vào trong Tuyết Nguyên.
- Nhìn dáng dấp, đây quả nhiên là một phần bản địa đồ nào đó.
Trong lòng Phương Nguyên thầm nghĩ, đưa ra quyết định.
- Tối nay giải lao một đêm, ngày mai vượt qua Vu Tuyết Sơn.
Lần này hắn đến đây, ngoại trừ muốn đi sâu vào Tuyết Nguyên, xem ghi chép trên bản đồ này, quan trọng nhất là trải qua thử thách gió tuyết. Đúng như Lý Bạch Hồ nói lúc trước, việc hoàn thiện Kiếm Ý của hắn xác thực đã đình trệ hồi lâu, nhưng trước tiên hắn vẫn chuyên tâm tu hành thần thông, không để ý quá nhiều chuyện này, cũng không trải qua mài giũa, Kiếm Ý đình trệ cũng không kỳ quái!
Bây giờ nếu tiến vào Tuyết Nguyên, đương nhiên cũng phải cố gắng mượn uy thiên địa gió tuyết, mài giũa Kiếm Ý một phen.
Sau khi quyết định chủ ý, hắn lại kiểm tra linh chu bảo dược mua được từ khách sạn, phát hiện những bảo dược này mọc ra trên Tuyết Nguyên chống lại gió tuyết rất hiệu nghiệm, chất lượng cũng tốt, không ngờ giá của dược liệu quý giá lại rẻ như vậy, nếu ở Trung Châu, nó vô giá, nhưng bên trên Tuyết Nguyên, lại mua được dễ dàng.