Đại Kiếp Chủ (Dịch Full)

Chương 1047 - Chương 1047: Ma Đầu Thằng Hề Đều Đến (2)

Chương 1047: Ma đầu thằng hề đều đến (2)
Lúc này trong lòng mọi người mới hiểu rõ, có lẽ Đồng lão ma muốn thu phục Tuyết công tử chỉ là giả, vừa bắt đầu, hắn đã có chủ ý muốn nhổ cỏ tận gốc.

Dù sao vị Tuyết công tử này cũng quá ngông cuồng, vừa vào Tuyết Nguyên đã đại khai sát giới, chém giết vô số ma đầu thành danh.

Bây giờ ngay cả những thực khách trong khách sạn đều mơ hồ so sánh thực lực của Đồng lão ma và hắn, làm thế nào Đồng lão ma không sinh cảnh giác, so với việc chờ đợi Tuyết công tử tìm tới cửa, thì ra tay trước dành được lợi thế hơn.

Phục binh vừa ra, cố gắng thể hiện.

Ngay cả ba vị ma đầu trong pháp chu Phương Nguyên, cũng không nhịn được hơi thay đổi sắc mặt, thấp giọng nói:

- Công tử, Đồng lão ma thật sự nổi sát tâm với ngươi, sợ là ma đầu trong phạm vi mười dặm đều bị hắn mang tới, nếu cảm thấy không được trước cứ giả bộ nhận làm cháu hắn.

Phương Nguyên lắc lắc đầu, nói:

- Không cần!

Ba vị ma đầu nói:

- Để ba người chúng ta đánh giết ra ngoài bảo hộ ngươi.

Phương Nguyên lắc lắc đầu, nói:

- Không cần!

Nghiêm lão quỷ thăm dò tiếp.

- Vậy chúng ta ở đây chống, ngươi đi trước?

Phương Nguyên nói:

- Không cần!

Ba lão ma đầu nhất thời đều thở phào nhẹ nhõm, nhưng cũng hơi kinh ngạc, hỏi:

- Vậy làm sao bây giờ?

Phương Nguyên:

- Các ngươi ở đây nhìn là được rồi.

Vừa nói chuyện, hắn liền đứng lên, chậm rãi đi ra khỏi pháp chu.

Ba ma đầu nhìn hắn, trong lòng cũng vô cùng lo lắng, đưa mắt nhìn nhau, nếu hắn thật sự chết đi thì ba người bọn họ phải làm sao bây giờ, có nên xin thuốc giải độc trước hay không?

Nhưng bọn họ không dám.

- Ha ha, Tuyết tiểu hữu, ngươi nghĩ kỹ nên làm như thế nào chưa?

Đồng lão ma ẩn trên mây đen phía tây, nhìn thấy Phương Nguyên hiện thân, cười trầm thấp.

Phương Nguyên:

- Ngươi có một câu nói ta rất tán thành.

Đồng lão ma cười ha ha.

- Câu nói gì?

Phương Nguyên:

- Nơi có người, liền có quy củ!

Đồng lão ma nghe xong, có chút kiên định, thoáng khoe khoang.

- Vậy ngươi phải làm thế nào?

Phương Nguyên nói:

- Vậy hãy để cho Tuyết Nguyên tuân theo quy củ của ta.

Vừa nói chuyện, thanh khí bên cạnh hắn rung động, liền có đạo đạo thanh khí lưu chuyển, sau đó chậm rãi hóa thành một thanh trường kiếm màu xanh, giống như thực chất, cùng lúc đó, khí tức bên cạnh hắn cũng dần dần trầm ổn, gió tuyết xung quanh như đã ngừng.

Đồng lão ma nghe xong, sắc mặt âm trầm cực kỳ, lạnh giọng nói:

- Chỉ bằng ngươi, cũng muốn làm đệ nhất ma đầu ở Tuyết Nguyên?

Phương Nguyên lắc lắc đầu, nói:

- Ta muốn làm ma đầu duy nhất trên Tuyết Nguyên.

...

...

Ầm ầm!

Ngay khi lời nói của Phương Nguyên và Đồng lão ma còn chưa hạ xuống, xung quanh đã bị gió tuyết bao phủ, những người ở xung quanh ẩn núp lâu như vậy, đương nhiên họ không đứng hứng gió tuyết mà bày ra đại trận, bây giờ thấy được hai bên đã đối đầu, không cần Đồng lão ma hạ lệnh, đột nhiên trận kỳ đưa ra, vận chuyển đại trận.

Ào ào ào...

Mây gió xung quanh cuồn cuộn như thủy triều, trong nháy mắt như lớn gấp mười lần, che ngợp bầu trời, kéo về phía Phương Nguyên.

Trận pháp vận chuyển lớn như vậy, ngay cả khu vực phía trước Vu Tuyết Sơn đều bị bao phủ. Trên không Vu Tuyết Sơn, khối tuyết lớn rơi xuống sườn dốc, hình thành sóng lớn tuyết lở, lăn về phía ngọn núi. Thân thể thon gầy của Kim Hàn Tuyết cũng bị sóng tuyết cuốn vào, dù nàng kiên định cầu đạo thế nào, lúc này sắc mặt biến đổi trầm trọng, ngẩng đầu nhìn lên.

Băng tuyết vô tận trượt xuống, mang theo sức mạnh khổng lồ của thiên địa, sức người tuyệt đối không thể kháng cự.

Nhưng ngay vào lúc này, Phương Nguyên hít sâu một hơi, áo bào xanh lay động, đột nhiên vút qua hơn mười dặm, vọt tới trước người Kim Hàn Tuyết, vung chuyển kiếm quang, một đường cong tròn xuất hiện, chống đỡ tuyết lớn xung quanh, bảo vệ Kim Hàn Tuyết.

- An tâm, ngươi cứ tiếp tục thí luyện!

Phương Nguyên một kiếm chống đỡ gió tuyết vô biên, trầm giọng nói:

- Ta nói sẽ hộ pháp giúp ngươi!

Lúc này Kim Hàn Tuyết đang leo núi trong cái lạnh cực độ, rõ ràng sắp đạt đến cực hạn.

Nàng nhìn Phương Nguyên một chút, không còn sức để nói, chỉ dùng sức gật đầu, sau đó quay người sang, tiếp tục leo núi!

- Ha ha...

Đồng lão ma ở giữa không trung, nhìn Phương Nguyên chịu áp chế của đại trận vẫn muốn một kiếm che chở Kim Hàn Tuyết lên núi, sắc mặt đại biến, qua một lát, vẻ mặt uy nghiêm đáng sợ, cười nói:

- Khá lắm tiểu nhi, ngươi nhất định phải dùng loại phương pháp này để khinh miệt lão phu sao?

- Lão phu thật muốn xem, thịt mỡ ta không chiếm được, ngươi có thể ăn nuốt được không.

Vừa nói chuyện, lệnh kỳ ma đã vươn cao trên không trung.

Ma đầu bảo vệ bốn phương, thấy được lệnh kỳ này lập tức sinh ra sát ý vô biên.

- Hống.

Tứ đại hộ pháp Quỷ Yêu Hồn Quái bên cạnh Đồng lão ma đồng thời nhào ra, vọt thẳng về phía Phương Nguyên trên sườn núi.

Tiểu ma đầu Tuyết Hài Nhi cũng kêu to một tiếng, Tuyết Trùng dưới Tuyết Nguyên lít nha lít nhít chui ra, mỗi con vóc người cứng như kim thạch, toàn thân như ngọc, răng chúng dày đặc, có thể cắn nát băng cứng, tuôn trào về phía Phương Nguyên.

Tuyết Lang Kiếm khẽ kêu một tiếng, Kiếm Ý mông lung, lại có chút giống Phương Nguyên, từ xa lao tới.

Hầu như trong giây phút đó, những người này dựa vào đại trận áp chế, vọt tới trước người Phương Nguyên.

Đồng lão ma thấy cảnh ấy, mặt cười gằn.

Mấy người chưởng quỹ trong khe tuyết tâm thần kích động vô cùng.
Bình Luận (0)
Comment