Chương 1054: Chém thập ma (1)
Người cỡ này ở Tẩy Kiếm Trì, cũng sẽ là truyền nhân đứng đầu, vì sao sẽ xuất hiện nơi này tranh vị trí ma đầu cùng hắn?
Lão nhân gia ngài thịt cá ăn chán, cũng không cần thiết đến cướp bánh ngô của ta chứ!
Trong lòng Đồng lão ma kêu khổ, hiển nhiên mũi tên kia chỉ về phía lão, đột nhiên tỉnh ngộ, liều mạng kêu to:
- Khoan đã.
Phương Nguyên nhìn về phía hắn, ánh mắt có chút không hiểu.
Đồng lão ma hét lớn:
- Nếu ngươi muốn đỉnh lô, lão phu tặng cho ngươi, nếu ngươi muốn pháp bảo của lão phu, lão phu cũng đều cho ngươi, nếu ngươi muốn danh đệ nhất ma đầu, lão phu tuyệt không dám trang cùng ngươi, lão phu... lão phu nguyện quy thuận ngươi...
Nhìn Đồng lão ma run lập cập, như cá nằm trên thớt, Phương Nguyên lắc đầu, nói:
- Tâm tình ta không tốt!
Đồng lão ma bất đắc dĩ, điên cuồng kêu lớn, mây đen bên người đen cũng khuấy động, bao phủ khắp nơi:
- Nếu lão phu đắc tội gì đến Tiên sư, tất cả đều dễ nói chuyện, lão phu nguyện đem tất cả bồi đắp cho ngươi, để tâm tình ngươi tốt lên.
Phương Nguyên lười nói nhiều, chỉ lắc đầu nói:
- Tâm tình ta không tốt không liên quan gì đến ngươi.
Lời nói vừa dứt, dây cung cũng được kéo căng.
Một mũi tên bay ra, ánh chớp chiếu sáng toàn bộ nửa bầu trời Vu Tuyết Sơn, bay thẳng đến Đồng lão ma!
Đồng lão ma sắp khóc lên:
- Không có quan hệ gì với ta vậy ngươi còn bắn ta làm gì?
Một mũi tên bay thẳng đến Đồng lão ma, nhìn như bình thản không có gì lạ, lại mang theo một cỗ sức mạnh khó có thể hình dung.
Đương nhiên Đồng lão ma cũng hiểu được mũi tên này lợi hại thế nào, nhìn thấy mũi tên bay ra, hắn quát to một tiếng liều mạng xoay người chạy trốn, đồng thời tay áo lớn nhanh chóng vung lên một đại ấn màu xám trắng.
Ấn này vừa ra, giá lạnh trong thiên địa tăng lên mấy lần, bên cạnh hắn có một mảnh mây đen, đột nhiên ầm ầm cuốn lên, che lấp thân hình của hắn, thậm chí như ngưng kết thành thực chất, ầm ầm ầm cuốn về phương xa, nhưng mũi tên kia của Phương Nguyên lại đi cực nhanh, giống như mũi tên trên dây cung, bắn ra liền biến mất trong đất trời, khi xuất hiện đã đến sau lưng Đồng lão ma, sau đó chăm chú nhìn thân hình hắn biến mất trong mây đen dày đặc.
Mây đen tiếp tục cuốn lên, gào thét bay về phía tây.
Tuy nhiên, trong đám mây đột nhiên vang lên tiếng kêu thảm thiết tuyệt vọng của Đồng lão ma.
Một giây tiếp theo, mây đen phiêu động cũng chậm rãi ngừng lại, bên trong mây đen đại ấn màu xám trắng rơi xuống, ấn này chính là Đồng lão ma dùng pháp bảo điều khiển mây đen, phong ấn hạ xuống, mây đen cũng tản đi.
Gió tuyết gào thét, hư không vắng vẻ, Đồng lão ma đã hoàn toàn không nhìn thấy.
Dưới Vu Tuyết Sơn, mấy người chưởng quỹ trong ao tuyết nhìn đến nghẹn.
Bọn họ sợ hãi, ngây ngốc ngẩng đầu nhìn Phương Nguyên trên núi.
Ba vị ma đầu từ pháp chu lao ra, gấp gáp xông ra cứu giúp cũng ngừng lại giữa không trung, cả người phát lạnh, kinh ngạc không nói nên lời nhìn Phương Nguyên, mạnh mẽ nuốt nước miếng mấy cái, lại không nói ra được một lời.
Nếu nói trong lòng bọn họ chỉ có một loại cảm giác, thì đó chính là sợ hãi.
Cho dù họ bị Phương Nguyên trấn áp, cũng lấy độc đan khống chế, nhưng vẫn chưa từng thấy Phương Nguyên dốc toàn lực ra tay, thậm chí bọn họ trong bóng tối vài lần thảo luận có biện pháp hóa giải độc đan, sau đó lên kế hoạch liên thủ phản chế Phương Nguyên, ngay cả suy nghĩ bắt cóc mèo trắng uy hiếp Phương Nguyên cũng đều không bỏ qua, nhưng chỉ vì không chắc chắn nên còn chưa thực hiện.
Mà bây giờ, bọn họ cảm thấy rất vui mừng, còn may chưa thực hiện.
Mới bắt đầu bọn họ chỉ coi Phương Nguyên là một trong những ma đầu bên ngoài trà trộn vào Tuyết Nguyên, thực lực không yếu, nhưng không nghĩ tới, nhân gia đâu chỉ có thực lực không kém, mà thuộc cao thủ cảnh giới Kim Đan thượng tầng, đoán chừng bên trên Tuyết Nguyên, ngoại trừ những lão quái vật quanh năm ẩn giấu nơi sâu trong Tuyết Nguyên, cùng người của hai đại kiếm đạo thì không ai có thể là đối thủ của hắn.
Trên đời sao có người mạnh đến thế, kiếm đạo mạnh như thế, thần thông còn mạnh hơn kiếm đạo?
- Chết rồi?
Mà trên một ngọn núi tuyết thấp bé phía xa, một đám Kiếm tu đã chuẩn bị rời đi, trên mặt kinh ngạc vô cùng, vì kết quả ngoài dự liệu quả bọn họ, liền hỏi lại mấy lần, mới xác định nam tu kia không phải đang nói đùa, sau khi cùng nhau sững sờ một lát, có người hô lên:
- Vậy sao ngươi không ngăn cản hắn? Dù sao giữ lại Đồng lão ma đối với chúng ta vẫn hữu dụng!
Nam tử tế lên Kiếm linh cười khổ nói:
- Ta ngăn cản thế nhưng không ngăn được.
- Ngay cả Thi đạo huynh cũng không cứu được?
Người bên cạnh hít vào một ngụm khí lạnh:
- Tuyết công tử này đến tột cùng là ai?
Mà ở phía đông Vu Tuyết Sơn, cái kia một đám Kiếm tu thần sắc mặt cũng đại biến, có người trầm giọng quát lên:
- Mau chóng truyền tin cho trưởng lão trong môn phái, chúng ta đều đánh giá thấp vị Tuyết công tử này, với trình độ thần thông cỡ này của hắn, tuyệt đối không phải là hạng người vô danh.
Một kiếm chém mười ma đầu, đất trời quang đãng.
Ba ma đầu trên pháp chu, chưởng quỹ cùng thực khách trong khách sạn may mắn còn sống sót, nghe được động tĩnh đại chiến lặng lẽ chạy tới phụ cận hỏi thăm tu sĩ Tuyết Nguyên, vào lúc này, trong lòng chỉ có một loại cảm giác!
Đó chính là không rõ.