Chương 1060: Nguyên Anh Kiếm Tiên (1)
Khí thế xung quanh có chút dày đặc khiến người ta cảm thấy bị đè nén.
- Bình tĩnh đừng nóng...
Cũng vào lúc này, Kiếm sư Áo bào trắng Tiêu Cầm thở dài một tiếng, sau đó yên lặng nhìn về phía Phương Nguyên, nụ cười mang theo chút áy náy.
- Phương Nguyên đạo huynh, có kiếm đạo Lý Bạch Hồ sư huynh bảo đảm cho ngươi, chúng ta cũng không muốn trực tiếp xuất thủ, chỉ là ngươi không nên đến Tuyết Nguyên này, nghe ta khuyên một câu, bỏ đi, chúng ta nước sông không phạm nước giếng, thế nào?
- Chúng ta vốn nước sông không phạm nước giếng!
Phương Nguyên liếc mắt nhìn nữ tử kia, nhẹ nhàng thở dài một hơi.
- Ta biết Tẩy Kiếm Trì đang lo lắng cái gì, nhưng phiền các ngươi chuyển lời với sư trưởng, Phương mỗ không có hứng thú, cũng sẽ không rơi vào ma đạo. Ta tới Tuyết Nguyên này chỉ để mài giũa kiếm ý, luyện thành Kiếm Tâm. Mọi người đều là người tu kiếm đạo, biết muốn thành đạo rất khó khăn, cũng mong mọi người hiểu cho Phương mỗ. Nếu ta nhập ma, các ngươi có thể chém ta, nhưng trước đó đừng nên ngăn cản tấm lòng hướng đạo của ta.
Những lời này đều là lời thật lòng của Phương Nguyên, vô cùng thành khẩn.
- Ha ha, ngươi nói mình không nhập ma sẽ không nhập ma sao?
Áo bào trắng họ Lục kia điềm nhiên nói:
- Lúc trước chúng ta ngăn cản ngươi cũng là vì nể mặt Bạch Hồ sư huynh, nếu không một yêu nhân tìm kiếm tà đạo, nói một tiếng liền chém, sao có thể ở nơi này mệt nhọc thuyết phục ngươi, ngươi còn không biết điều!
Phương Nguyên nổi giận, im lặng nửa ngày nói:
- Vậy nếu ta không biết điều thì sao?
Áo bào trắng họ Lục nghẹn họng, rút trường kiếm ra khỏi vỏ, sát khí dày đặc.
Phương Nguyên nhìn hắn, lắc đầu nói:
- Vô dụng thôi, ngươi không thể ngăn cản ta!
- Vậy thì cứ thử một chút!
Áo bào trắng họ Lục khẽ quát một tiếng, các vị Kiếm Sư áo bào đen của Tẩy Kiếm Trì bên cạnh cũng nhanh chóng rút bảo kiếm ra.
Xung quanh đột nhiên giương cung bạt kiếm, một trận đại chiến vô cùng căng thẳng.
Ba lão ma âm thầm kêu khổ, không ngờ ác danh Tà tu lại tới Tuyết Nguyên này, Phương Nguyên còn chém sạch nanh vuốt của bọn họ, kết quả bọn họ không nói gì, lại còn khách khí tặng lễ. Mà Tẩy Kiếm Trì này tới lại mang theo một quang cảnh khác, hiển nhiên sắp nổi lên một trận đại chiến, bọn họ cũng lộ vẻ do dự, nếu phải động thủ thì làm sao?
Không giúp công tử nhà bọn họ, trên thân còn mang theo độc đan, thế nhưng...
... Tẩy Kiếm Trì cũng không phải dễ trêu chọc.
Tiêu Cầm nhíu mày, nhẹ nhàng thở dài, ấn bả vai Áo bào trắng họ Lục, nói với Phương Nguyên:
- Xin Phương Nguyên đạo huynh thứ lỗi, Lục sư đệ bị Tà tu làm hại, bởi vậy hắn vô cùng thống hận kiếm tu tà đạo, nhưng ta hy vọng Phương Nguyên sư huynh có thể hiểu cho nỗi khổ tâm của chúng ta. Sở dĩ Tà kiếm được xưng một chữ tà bởi vì bọn hắn không chuyện ác nào là không làm, chạm tới giới hạn thấp nhất. Ngươi đường đường là người đứng đầu Lục đạo, tiền đồ sáng lạn, cho dù Côn Lôn Sơn bỏ ngươi cũng còn vô số con đường có thể đi.
Nói xong khẽ trầm mặc, lại nhíu mày nhìn Phương Nguyên.
- Vì sao phải đi vào Tà đồ?
Từ trong ánh mắt này, Phương Nguyên nhìn ra được một chút ý tứ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.
Trong lòng hắn cũng hiểu rõ, sau khi im lặng nửa ngày lại thấp giọng thở dài nói:
- Các ngươi đã nhận định Phương mỗ đi trên con đường tà kiếm, xem ra Phương mỗ có giải thích thế nào cũng vô dụng. Bình thường Phương mỗ không phải người là người lắm lời, nhưng lúc này vẫn muốn nói thêm một câu, các ngươi không tin ta, chẳng lẽ cũng không tin Lý Bạch Hồ sư huynh của các ngươi sao?
Vừa nói xong liền ngẩng đầu nhìn Tiêu Cầm, thản nhiên nói:
- Hắn đã đồng ý dùng bản mệnh đạo kiếm bảo đảm cho ta là bởi vì hắn tin tưởng Phương mỗ sẽ không đi vào Tà đồ, Phương mỗ cũng không hứng thú, sẽ không vì thế mà để bằng hữu của mình thất vọng...
Tiêu Cầm nghe xong hơi trầm ngâm, nói:
- Vậy Phương Nguyên đạo huynh đi vào Tuyết Nguyên để làm cái gì?
Nghe lời này Phương Nguyên lại im lặng một lúc, nói:
- Ma luyện kiếm ý, tìm kiếm Kiếm Tâm!
Áo bào trắng họ Lục nghe lời ấy lại cười lạnh.
- Nếu Kiếm Tâm có thể dễ dàng tu luyện thành công như vậy, cũng sẽ không có nhiều người vô tội bị Tà tu bắt thần hồn, họ Phương kia, với thân phận này của ngươi, nói láo như thế không biết xấu hổ sao?
Phương Nguyên nhíu mày, không muốn nhiều lời.
- Thừa Thiên Kiếm Đạo, ngay từ đầu đã đi vào con đường tà đạo, có ma luyện thêm cũng vô dụng!
Mà Tiêu Cầm nói xong lại càng thêm dứt khoát:
- Phương Nguyên đại huynh, quay về đi, Tẩy Kiếm Trì chúng ta xem như ngươi chưa từng tới đây!
Tính nhẫn nại của Phương Nguyên đã đạt tới cực hạn, trầm ngâm một chút lại nói:
- Nếu ta nhất định phải qua, các ngươi có thể ngăn được ta sao?
...
...
Ầm ầm!
Bởi vì một câu nói kia, gió tuyết xung quanh dường như trở nên dày đặc hơn!
Một áp lực như có như không bay lên quanh người Phương Nguyên, thanh khí lượn lờ giống như dẫn động hư không xung quanh, khiến một mảng gió tuyết mênh mông đều trở nên nặng nề vô biên. Đệ tử Tẩy Kiếm Trì bên kia vào lúc này lại cảm nhận được một loại sức mạnh thiên đại trấn áp, thân hình đệ tử áo bào đen lúc này đã lay động không thể đứng vững.
Mà sắc mặt hai Kiếm sư Áo bào trắng cũng biến đổi, như gặp phải đại địch.