Đại Kiếp Chủ (Dịch Full)

Chương 1059 - Chương 1059: Thừa Thiên Kiếm Đạo Và Tẩy Kiếm Trì (2)

Chương 1059: Thừa Thiên Kiếm Đạo và Tẩy Kiếm Trì (2)
Trong đó, bao quát phương pháp tu luyện, làm cho bản thân kiếm đạo tu luyện tới trình độ nào.

Cũng bao gồm lấy Kiếm linh để thay thế đạo tâm, sẽ làm cho bản thân nắm mấy phần thành tựu Chí Tôn Nguyên Anh.

Mà kết quả cuối cùng, lại khiến tâm tình hắn nóng nảy.

Chỗ lợi hại của Tà tu là tuy hắn tà ác nhưng cũng không phải vô dụng.

Chút thời gian chỉ cần trả giá đánh đổi những thứ này, như vậy, xác thực có thể cho được kết quả hắn muốn.

Trong nháy mắt, thậm chí Phương Nguyên còn cảm thấy xương đàn có lực hấp dẫn vô cùng kỳ dị.

Tay của hắn vươn ra ngoài, cuối cùng, chỉ nhẹ nhàng đậy nắp hộp lại.

Thở dài một hơi, ngẩng đầu lên!

Sau đó hắn nhìn thấy con mèo trắng đứng ở cửa sâu thẳm nhìn hắn.

Phương Nguyên cũng ngẩng đầu nhìn nó, khẽ cười khổ một tiếng.

Mèo trắng nhìn hắn với vẻ mặt xem thường.

...

...

Mà bên ngoài pháp chu, ba ma đầu lẳng lặng chờ một loại khí cơ đặc biệt nào đó từ trong pháp chu truyền ra, cũng không dám thở mạnh, nhưng đợi đã lâu vẫn không thấy bên trong pháp chu có động tĩnh gì, đưa mắt nhìn nhau, người nọ đẩy người kia, muốn tìm người hỏi thăm tin tức, bỗng nhiên nhận ra điều gì, đồng thời quay đầu, kinh ngạc nhìn bầu trời phía đông.

Phía sau gió tuyết mênh mông, một thanh kiếm dài hơn mười trượng, rộng hơn ba trượng, dày nửa trượng, chậm rãi xuyên qua gió tuyết, chậm rãi lơ lửng bên trên pháp chu, kiếm khí thực chất như một ngọn núi lớn hàng lâm.

Bên trên phi kiếm, có thể nhìn thấy đang có hai tu sĩ áo bào trắng, một nam một nữ, cùng bốn tu sĩ áo bào đen, ánh mắt bọn họ uy nghiêm đáng sợ, ở trên cao nhìn pháp chu phía dưới, trên mặt mang theo vẻ mặt lạnh nhạt.

- Tiêu Cầm, Lục Bạc Viễn áo bào trắng Tẩy Kiếm Trì kính xin Phương Nguyên đạo hữu ra mặt gặp một lần!

- ...

- ...

Nghe được lời này, ba vị lão ma nhất thời giật mình kinh hãi.

Người của Thừa Thiên Kiếm Đạo vừa đi, người của Tẩy Kiếm Trì liền tới?

Vị Tuyết công tử này mặt mũi cũng thật lớn.

Bọn họ quay đầu nhìn về phía pháp chu, nhưng cũng biết không cần hắn đi vào thông báo, mấy vị đệ tử Tẩy Kiếm Trì tiếng nói hùng hồn như vậy, đến mức chấn động bên ngoài pháp chu, tất cả đồ sắt đều vang lên ong ong, dù công tử nhà bọn hắn nhập định, lúc này cũng bị thức tỉnh.

- Muộn như vậy, đồng đạo Tẩy Kiếm Trì tới làm gì?

Quả nhiên, sau khi giọng nói đối phương vang lên, thân ảnh Phương Nguyên xuất hiện trên pháp chu, lẳng lặng ngẩng đầu nhìn người ở trên thanh kiếm lớn kia, biểu hiện có chút khách khí, khó có thể che giấu, vẻ thiếu kiên nhân không cố ý che giấu trên mặt, mèo trắng bên người cũng đi theo ra ngoài, đi tới đi lui bên chân hắn.

- Nếu chúng ta lại không đến, sợ là chậm mất.

Bên trên thanh cự kiếm, nữ kiếm tu áo trắng Tiêu Cầm áo cười tủm tỉm, cúi chào Phương Nguyên, nói:

- Đạo huynh Phương Nguyên có giao tình với đệ tử áo trắng Lý Bạch Hồ của Tẩy Kiếm Trì, đều là đồng liệt Trung Châu Tiểu Thất Quân, bây giờ lặng lẽ tiến vào Tuyết Nguyên, Tẩy Kiếm Trì chúng ta biết được, sao có thể không đến đón tiếp chứ?

- Hiện tại hẳn Lý Bạch Hồ đã đi Côn Luân Sơn, ta cùng các đệ tử Tẩy Kiếm Trì khác không quen, cũng không có gì hay mà tiếp!

Phương Nguyên lắc đầu, nói:

- Tuy nhiên vẫn muốn cám ơn Tẩy Kiếm Trì có lòng!

Tên Kiếm sư áo bào trắng Tiêu Cầm lần thứ hai cúi chào, bỗng nhiên nói:

- Vậy không biết Phương Nguyên đạo huynh đến Tuyết Nguyên làm gì?

Phương Nguyên ngẩng đầu nhìn mắt nàng, một lát sau, mới nói:

- Giải sầu!

Ánh mắt Tiêu Cầm nhất thời chậm rãi cúi xuống.

- Ha ha, chạy đến một nơi không có một ngọn cỏ như Tuyết Nguyên để giải sầu sao?

Cũng vào lúc này, vị kiếm sư Bạch Bào họ Lục cười lạnh nói:

- Phương Nguyên đạo hữu, ngươi xem Tẩy Kiếm Trì chúng ta là kẻ ngu sao, ngươi ở Vân Châu không tuân quy củ, giết Tiên Minh ám tử, kết quả bị Côn Luân Sơn vứt bỏ, chúng ta cũng đều biết, nhưng hi vọng ngươi hiểu rõ, tuy Côn Luân Sơn bỏ quên ngươi, nhưng bên trên Tuyết Nguyên không có đồ thích hợp với ngươi, mau trở về đi thôi!

Phương Nguyên liếc mắt nhìn hắn, nhàn nhạt nói:

- Làm sao ngươi biết ta tới tìm đồ vật gì?

Bạch Bào họ Lục cười gằn một tiếng, ánh mắt tức giận, thấp giọng nói:

- Ngươi là thủ lĩnh Lục đạo, nổi danh khắp thiên hạ, cũng rất yêu quý danh tiếng. Chuyện trước đây ngươi tu Thừa Thiên Kiếm Đạo, từ lâu Tẩy Kiếm Trì ta đã nhận được danh sách, có điều sau khi Lý Bạch Hồ Lý sư huynh ở Lục đạo khảo tra, trở về Tẩy Kiếm Trì một chuyến, dùng bản mệnh đạo kiếm của mình đảm bảo cho ngươi, nói ngươi sẽ không đi con đường xấu xa, lúc đó Tẩy Kiếm Trì mới không đi tìm ngươi, nhưng bây giờ ngươi lại xâm nhập Tuyết Nguyên, gây rối loạn, mục đích này còn không rõ ràng sao?

Phương Nguyên nghe xong, trầm mặc một lát, nhàn nhạt nói:

- Đúng thật là ta bị Côn Luân Sơn bỏ, các ngươi muốn như thế nào?

Bạch Bào họ Lục trầm mặc một lát, điềm nhiên nói:

- Quay đầu trở lại, chúng ta xem như ngươi chưa từng tới.

- Bảo ta rời đi?

Phương Nguyên nghe được lời nói của Áo bào trắng họ Lục liền ngẩn người.

Trên mặt có chút biến hóa, nhẹ nhàng nhìn về phía hắn nói:

- Dựa vào cái gì?

Áo bào trắng họ Lục lạnh lùng trả lời:

- Tất nhiên là dựa vào kiếm trong tay ta...

Phương Nguyên không nói thêm, thanh khí dần dần nổi lên quanh người, từng sợi giống như một khối tơ lụa to lớn...
Bình Luận (0)
Comment