Chương 1058: Thừa Thiên Kiếm Đạo và Tẩy Kiếm Trì (1)
Trong hộp băng, có đặt một cuốn sách, còn có xương đàn màu trắng, phía trên xăm lên nhừng hoa văn quỷ dị, mới nhìn qua, xương đàn bình thường không có gì lạ, nhưng nếu tập trung tinh lực nhìn nó, tựa như mơ hồ nghe được thét tiếng thét.
Phương Nguyên chỉ nhìn qua xương đàn màu trắng kia, liền thu hồi ánh mắt, trước tiên lấy quyển sách ra xem.
Chỉ thấy trong quyển sách này chính là một đạo kiếm kinh, phía trên ghi chép một ít pháp môn tu luyện, điểm quan trọng nhất là làm thế nào lấy ra thần hồn của người khác, dung luyện Kiếm Ý của chính mình vào trong đó, cuối cùng đem thần hồn kia hóa thành một đạo Kiếm linh của chính mình, trợ giúp pháp môn, pháp môn này huyền ảo, quỷ dị vô cùng nhưng cũng ẩn chứa rất nhiều tài tình độc đáo.
Ánh mắt Phương Nguyên đảo qua, trong lòng nắm chắc.
Hắn chậm rãi nhắm hai mắt lại, một lát mới nhẹ nhàng thở ra.
Tà kiếm đạo tu luyện Kiếm linh pháp!
Những thứ tu sĩ tà kiếm này thật hào phóng, đúng là vừa gặp mặt đã tặng hắn một món lễ lớn, đây là mơ ước của hầu hết ma đầu trên Tuyết Nguyên, xem như là chí bảo tu luyện Tà linh công pháp, lại dễ dàng cho hắn như vậy.
Quan trọng nhất, xương đàn màu trắng kia là món đồ gì, Phương Nguyên cũng đoán được.
Đó là một thần hồn mới mẻ!
Những người này không chỉ cho hắn pháp môn tu luyện Kiếm linh, còn đem thần hồn của tu sĩ Kim Đan cho hắn.
...
...
- Thi đạo huynh, huynh không chỉ đem bí pháp cho hắn, còn đem xương đàn bản thân chuẩn bị để tu luyện đạo Kiếm linh thứ bảy cho hắn, đáng giá sao? Đây chính là bí mật bất truyền của Thừa Thiên Kiếm Đạo chúng ta, trên Tuyết Nguyên, không biết có bao nhiêu người muốn có được nó.
Mà lúc này, ngoài ba trăm dặm, một đám tu sĩ Thừa Thiên Kiếm Đạo ngự kiếm rời đi, cũng thấp giọng bàn luận. Mấy người bên cạnh thật sự không hiểu diễn xuất của vị tu sĩ họ Thi này, sau khi bọn họ phát hiện thân phật thật sự của Phương Nguyên, cũng đoán được ý đồ của hắn, đi tới thăm dò một chút, tiếp dẫn một chút, có thể hiểu được, không đến mức phải trực tiếp đưa ra hậu lễ như vậy chứ?
Phải biết rằng, trên Tuyết Nguyên, người mới gia nhập Thừa Thiên Kiếm Đạo, đều cần trải qua mấy đại khảo nghiệm.
Mà nam nhân họ Thi, nghe vậy lại chỉ thấp cười, nói:
- Vị đứng đầu Lục đạo này không phải người bình thường, hắn vốn là mầm Tiên do Tiên Minh tuyển chọn, chỉ vì hắn phạm phải sai lầm, bị người căm hận, cuối cùng cũng bị Tiên Minh bỏ, mới đến Tuyết Nguyên tới tìm một con đường sinh cơ, người thiên phú cỡ này, nếu gia nhập Thừa Thiên Kiếm Đạo chúng ta, tương lai có thành tựu Nguyên Anh, như vậy đối với Thừa Thiên Kiếm Đạo là một sự giúp đỡ lớn, ha ha, nếu Tiên Minh biết được, chỉ sợ tiếc đến đứt ruột.
Có người nghe xong, cười lạnh:
- Nhìn hắn nói cái gì đạo bất đồng, mưu cầu khác nhau, như không cam lòng gia nhập Thừa Thiên Kiếm Đạo chúng ta.
- Nếu thật sự cảm thấy đạo bất đồng mưu cầu khác nhau, vậy hắn một người đứng đầu Lục đạo như hắn đến Tuyết Nguyên làm cái gì?
Nam tử họ Thi cười lạnh.
- Huống chi, dù hắn thật sự muốn giả vờ rụt rè, sau khi ở đây xem qua pháp môn tu luyện, hắn còn có thể rút ra sao?
Có người kinh ngạc nói:
- Vậy vì sao chúng ta không trực tiếp mang hắn về?
Nam tử họ Thi cười nhạt, nói:
- Ta đã truyền tin cho Thiếu minh chủ, làm thế này là theo ý hắn, tuy rằng người này rất thích hợp với Thừa Thiên Kiếm Đạo chúng ta, nhưng chúng ta cũng không cần quá vội vàng, ha ha, nhìn trận chiến giữa hắn và Đồng lão ma, bên trên kiếm đạo, cũng khổ luyện không ít, căn cơ Thừa Thiên Kiếm Đạo trên người, sợ là không cách nào bứt ra.
Vừa nói chuyện, ánh mắt đều híp lại, mang theo nụ cười tự tin.
- Mà pháp môn ta cho hắn, chỉ là pháp môn sơ giai, chờ sau khi xem qua, trong lòng như có một cây gai, sớm muộn hắn không kiềm chế nổi chính mình, tới tìm chúng ta cầu xin pháp môn cao siêu hơn, tất cả đều nằm trong lòng bàn tay, hiện tại cần gì phải đuổi tới bức bách hắn?
Gió tuyết gào thét khắp đại địa, thân hình mấy người này lóe lên rồi biến mất trong tuyết lớn mênh mông.
Nhưng tiếng cười của bọn họ chậm rãi tan trong gió tuyết, lại ở trong gió tuyết chậm rãi tản đi, đột nhiên dừng.
...
...
- Thì ra là như vậy.
Phương Nguyên không chỉ nhìn qua quyền sách mà cẩn thận xem qua nhiều lần.
Thậm chí hắn còn âm thầm cân nhắn xem bên trong pháp môn này ẩn chứa đạo lý cùng độ khả thi thành công.
Cuối cùng, hắn dần dần hiểu rõ.
Rất lâu trước đó hắn nghe Lý Bạch Hồ nói về những chuyện này, tu sĩ tà kiếm Tuyết Nguyên luyện pháp môn, thậm chí còn từng giao thủ bên trong Lang Gia, trên cơ bản hắn hiểu rõ những người này không tu Kiếm Tâm mà tu Kiếm linh, đến hiện tại hắn mới nhìn thấy bọn họ tu luyện cụ thể thế nào, lấy Kiếm linh thay pháp môn Kiếm Tâm, tâm tình phức tạp đến cực điểm.
- Tà kiếm tu sĩ, cũng quả thật có bản lãnh của chính mình.
Hắn không nhịn được thở dài một người.
Bây giờ, nỗ lực mượn áp lực mài giũa Kiếm Ý thất bại, nhìn thấy pháp môn này, đối với hắn có ảnh hưởng càng sâu.
Hắn nhìn thấy cuốn pháp môn này, tuy rằng có vẻ hơi thô ráp, như công pháp nhập môn, nhưng mà bên trong chỉ ra rất nhiều đạo lý.
Hắn xem qua những thứ này, cũng đã có thể thôi diễn ra nhiều cái đường.