Chương 1075: Không rõ lai lịch (2)
Hắn khóc nức nở nhìn về phía nam tử trung niên kêu một tiếng, tỏ ý muốn sống.
Nhưng nam tử trung niên kia lại thở dài một tiếng, đột nhiên đưa tay liên tiếp đánh vào trên ót người trẻ tuổi kia.
Phốc một tiếng, đầu người trẻ tuổi này bị vỡ nát, thần hồn bị diệt.
Một kích này đánh bất ngờ, cực kỳ đột ngột, ngay cả Phương Nguyên cũng không thể ngăn cản, ánh mắt hơi kinh ngạc nhìn về phía nam tử trung niên.
- Ngươi đừng nên trách Tần thúc.
Nam tử trung niên kia nhìn về phía Phương Nguyên, trên mặt mang theo nụ cười khổ, thế nhưng lại không có nỗi uất hận, chỉ có sự bất lực cùng cảm khái sâu sắc, thấp giọng nói:
- Nếu như không phải vì nàng, chúng ta sẽ không chết ở đây, ngươi cũng không chọc phải đại họa, ai... Nhi tử ta từng thấy Lục đạo đại khảo của ngươi ở Vấn Đạo Sơn, vẫn luôn nói muốn học trở thành người như ngươi...
- Ngươi...
Phương Nguyên bước về trước một bước, nhưng đột nhiên sắc mặt lại thay đổi, đưa tay chụp tới.
Ầm ầm!
Một luồng thanh khí tuôn ra cuốn nam tử kia tới giữa không trung, gắt gao áp chế hắn, mà lúc này trên mặt nam tử trung niên kia đã bắt đầu xuất hiện vết nứt màu vàng óng, bên trong vết rách có kim quang chói mắt bắn ra. Rõ ràng vừa rồi lúc hắn nói chuyện liền muốn xông về phía Phương Nguyên, sau đó tự bạo Kim Đan, ôm hắn cùng chết, nhưng Phương Nguyên đã đề phòng không cho hắn thành công.
Mà tới lúc này nam tử trung niên vẫn mang sắc mặt tuyệt vọng, thế nhưng ánh mắt nhìn qua Phương Nguyên lại không có hận ý, chỉ thở dài:
- Có lẽ dù thế nào nhi tử của ta vẫn không ngờ ta sẽ chết trong tay người đứng đầu Lục đạo nhà ngươi...
Sau khi nói xong câu cuối cùng kia, Kim Đan của hắn bỗng nhiên vỡ nát, tạo nên một mảnh Kim Vân.
Trùng kích to lớn đánh về bốn phía, toàn bộ thung lũng đều bị đánh sụp, ầm ầm cuốn ngược lấp kín cả toà sơn cốc.
- Vì sao chứ?
Phương Nguyên vô cùng kinh ngạc, vô cùng nghi hoặc nhìn sơn cốc đã sụp đổ.
Hắn chưa từng gặp những người này, cũng không có cừu hận, lại càng không biết vì sao những người này vừa tới lại liều mạng với hắn.
Mà tới cuối cùng đối phương rõ ràng biết không địch lại nhưng vẫn không chịu cúi đầu, đầu tiên đánh chết thanh thiếu niên có khả năng vì cầu tha chết mà tiết lộ thứ gì đó, sau đấy bản thân lại thở dài một tiếng, cũng thấy chết không sờn lựa chọn tự huỷ Kim Đan!
Thống hận hắn đến cỡ nào mới có thể làm tới trình độ này?
Nhưng sau khi nghe lời nói cuối cùng của đối phương mới biết đối phương không hận hắn.
- Đám người điên này từ đâu tới vậy chứ?
Lúc này ba lão ma đầu cũng bu lại, bọn họ đều nghi ngờ giống Phương Nguyên.
Bên trên Tuyết Nguyên có không ít người hung hãn, nhưng khi đối phương yếu ta làm chủ, lúc đối phương mạnh liền quỳ xuống, đây là cách hành xử của người bình thường, nhưng loại kia vừa tới liền đánh, sau đó đánh không lại liền tự mình kết thúc, theo bọn hắn nghĩ đó cũng là chuyện khó có thể hiểu.
- Lấy ba pháp chu trong sơn cốc này ra...
Phương Nguyên chỉ trầm mặc một lát liền thấp giọng phân phó một câu với ba người họ.
Hắn không phải kẻ ngu, dựa vào kinh nghiệm đã trải qua, như mơ hồ đoán được cái gì đó...
Ba vị ma đầu liếc nhìn nhau một cái, đành phải ngoan ngoãn tiến tới đào đất.
Vừa rồi lúc ba người bọn họ tới cũng nghĩ góp thêm một phần sức lực, nhưng vừa chạy tới ngửi được một chút nguy cơ, biết có người xuất ra Thần khí liền không chút nghĩ ngợi quay đầu chạy, mãi tới khi bọn họ trở về, đại cục đã định.
Tuy không biết vừa rồi Phương Nguyên làm sao lấy được Thần khí, những bọn họ cũng cảm thấy vui mừng khi mình có thể sống sót trong một cuộc chiến sinh tử, mà một câu nói kia của Phương Nguyên lại khiến bọn họ phải ngồi xổm ở chỗ này như một con cu li để đào tuyết...
Uy lực khi vị nam tử trung niên tự huỷ Kim Đan rất đáng sợ, tuy nhiên Phương Nguyên đã kịp thời cảm giác được, dùng pháp lực trói hắn ở giữa không trung khiến hắn không thể tổn thương người khác, nhưng lại khiến cả sơn cốc bị sập, ba chiếc Pháp chu dưới đáy cốc cũng bị chôn ở bên trong.
Dù tu vi của ba lão ma không thấp, không làm được việc khác nhưng đào đất lại không có vấn đề, chỉ tốn một chút sức lực liền đào cả vùng thung lũng này lên, sau đó liền thấy ba pháp chu êm đẹp nằm dưới đáy cốc. Vừa rồi núi đá sụp đã khiến bọn chúng bị che lấp phía dưới, sức lực trùng kích cùng trọng lượng to lớn lại không thể gây thương tổn đến chúng, có thể thấy phòng ngự của chúng vô cùng vững vàng.
- Những người này vừa tới liền liều mạng, chẳng lẽ là vì ba pháp chu này?
Ba lão ma đầu không cần Phương Nguyên phân phó liền đi tới phá vỡ phong ấn phía trên Pháp chu, đồng thời có chút kỳ quái ghé đầu bàn luận:
- Cho dù đồ vật bên trong Pháp chu này đáng tiền cũng không cần từng người phải dùng tính mạng để đền?
- Đúng vậy, đám ma đầu trên Tuyết Nguyên như chúng ta cũng không phải là kẻ vì tài mà giết hại người khác...
- Nhìn thử bên trong pháp chu rốt cục có thứ gì tốt... trời ơi!
Ba Lão Ma Đầu tay chân luống cuống đào một chiếc Pháp chu lên, sau khi mở phong ấn bên trên liền kinh hô một tiếng, liên tiếp hít vào một ngụm khí lạnh, từng người như hoá đá khi nhìn thấy đồ vật bên trongpPháp chu.
- Các ngươi tránh ra!
Trái tim Phương Nguyên cũng run lên, thấp giọng phân phó, tiến lên trước.