Chương 1112: Bảy phần thật, ba phần giả (1)
Theo hành động của hắn, tiếng sáo trúc biến mất, mọi người xung quanh đều nhìn về phía hắn.
- Ha ha, Phương tiểu hữu không hài lòng sao?
Vị Thừa Thiên thiếu chủ cười hỏi:
- Là Lục Tuyệt Cung ta rượu không ngon hay mỹ nhân không đẹp?
Mặt Phương Nguyên có chút chần chờ, lại vừa giống như có chút do dự, mới hạ quyết tâm, nặng nề thở dài, chắp tay nói với Thừa Thiên thiếu chủ.
- Thiếu minh chủ có ân cứu mạng với ta, lại thiết yến đãi tiệc, thực sự khiến Phương mỗ vô cùng cảm kích, trong lòng có chút do dự, luôn cảm thấy trước mặt Thiếu minh chủ không cần nói dối, thẳng thắn nói ra có lợi hơn đối với ta.
- Hả?
Ánh mắt Thừa Thiên thiếu chủ khẽ biến, nhưng chỉ lóe lên một chút rồi biến mất, cười tủm tỉm nói:
- Ngươi muốn nói gì cho ta?
Phương Nguyên trầm mặc chốc lát, liền trực tiếp nói:
- Trên thực tế ta đến Tuyết Nguyên, vốn là vì Vô Sinh Kiếm Trủng.
Sắc mặt Tứ đại trưởng lão bỗng nhiên biến sắc, lỗ tai dựng lên.
Sau đó Phương Nguyên liền tiếp tục nhìn Thừa Thiên thiếu chủ, trầm giọng nói:
- Ta ở Lang Gia Các từng nhìn thấy có người nhập điện trộm kinh, những người kia đều bị đại viện chủ Lang Gia Các trấn áp, nhưng ta lần qua một vài manh mối, tìm được một quyển kiếm kinh, từ phía trên phát hiện một bản địa đồ, một đường đi tới Tuyết Nguyên, trải qua thiên tân vạn khổ, cuối cùng cũng tìm được nơi bản đồ đã chỉ, sau đó ta mới phát hiện...
Hắn nói đến chỗ này, khẽ trầm mặc một chút, than thở:
- Ta tới chậm, Vô Sinh Kiếm Trủng đã bị người ta phát hiện!
- Vô Sinh Kiếm Trủng đã rơi vào tay Tẩy Kiếm Trì.
Cũng vì ta phát hiện ra chuyện này, mới bị Nguyên Anh Kiếm Tiên bọn họ truy sát!
- Hả?
- Cái gì?
- Thật hay giả?
Phương Nguyên nói chuyện này hầu như không thăng trầm biến hóa, nhưng lại như một viên đá làm dấy lên sóng lớn ngập trời.
Trong đại điện trở nên yên lặng như tờ, tiếp sau đó, tiếng nghị luận khiếp sợ nổi lên, trong tứ đại trưởng lão có mấy người đứng lên, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm Phương Nguyên, như thú hoang muốn nhắm con mồi, tỏ vẻ nếu một lời nào của Phương Nguyên là giả, liền lập tức xông lên phân thây hắn, mỗi người quỷ khí âm trầm.
Mà đón ánh mắt này, mặt Phương Nguyên không chút cảm xúc, ánh mắt thản nhiên, không hề bị lay động.
Thừa Thiên thiếu chủ ngồi trên chủ vị, sắc mặt cũng trở nên âm trầm, qua một lát, hắn nhẹ nhàng nâng tay, tiếng ồn ào lập tức dừng lại, sau đó ánh mắt của hắn nhàn nhạt, dừng lại trên mặt Phương Nguyên.
- Lời của ngươi nói là thật sao?
Phương Nguyên ngẩng đầu đón nhận ánh mắt hắn.
- Vết thương trên người Phương mỗ chính là bằng chứng!
Theo bản năng, có không ít người nhìn Phương Nguyên, phỏng đoán thân thể hắn bị thương như thế nào
Thừa Thiên thiếu chủ trầm mặc một lúc, cười tủm tỉm hỏi:
- Vô Sinh Kiếm Trủng có dáng dấp ra sao?
Phương Nguyên nói:
- Dáng dấp cụ thể ta cũng không thấy, ta chỉ biết nó là một cung điện rất lớn dưới lòng đất, ngoài vạn dặm về phía đông, gần đạo tuyết tuyến thứ bảy, nó kẹp ở giữa ba tòa núi tuyết thật to.
Vị Phi Du trưởng lão bên cạnh nghe xong, trái tim khẽ động, thấp gọng nói với Thừa Thiên thiếu chủ.
- Hắn nói hẳn là một vùng Tuyết Nữ Sơn, nơi đó liền có ba ngọn núi bắt nguồn từ bình nguyên, giống như thần tướng, đè ép một vực, gió tuyết nơi đó cương phong khốc liệt đều bị ba ngọn núi chặn lại không ít, nhờ thế khu vực kia trở nên ấm áp hơn rất nhiều, đúng là nơi lập mộ không sai.
Sau khi do dự một chút, liền bổ sung một câu:
- Hơn nữa, đệ tử bên dưới đến báo có không ít đệ tử Tẩy Kiếm Trì qua lại nơi đó, trước đây chúng ta còn cho rằng bọn họ muốn xây dựng kiếm lư, bây giờ xem ra…
Thừa Thiên thiếu chủ nghe xong, không tỏ rõ ý kiến, nhẹ nhàng nâng tay, bên cạnh có Yêu Cơ, đưa tới một quyển sách.
Hắn mở quyển sách ra, nhìn thấy bên trong là một bản đồ, biểu hiện rất nhiều địa thế, ngẩng đầu nhìn Phương Nguyên nói:
- Theo như lời ngươi nói, cung điện dưới lòng đất ở gần đạo tuyết tuyến thứ bảy, đây có thể xem là bản đồ Vô Sinh Kiếm Trủng trong truyền thuyết, tuy rằng ta vẫn chưa hoàn toàn thôi diễn ra nguyên trạng của nó, nhưng cũng có thể thấy được, điểm cuối của bản đồ là ở đạo tuyết tuyến thứ chín.
Chúng tu xung quanh nghe qua, sắc mặt hơi có chút ngạc nhiên.
Lời của Thừa Thiên thiếu chủ đã nói đến điểm mấu chốt của vấn đề, hiện tại bản đồ này truyền rộng rãi khắp trên Tuyết Nguyên, đã được công nhận đây là bản đồ Vô Sinh Kiếm Trủng, khớp với một vài manh mối bọn họ nắm giữ. Dù thế nào, bản đồ này cần thôi diễn thật nhiều, mới có thể xác định nguyên trạng chân thực của nó, nhìn tổng thể, nó nhắm thẳng đến nơi sâu thẳm nhất trên Tuyết Nguyên.
Mà Phương Nguyên lại nói Vô Sinh Kiếm Trủng ở gần đạo tuyết tuyến thứ bảy, chuyện này là thế nào?
- Thiếu minh chủ nói rất có lý, nhưng ngươi có biết…
Phương Nguyên nghe xong vấn đề này, sắc mặt lại không chút biến đổi, nhàn nhạt nói:
- Bản đồ này vốn là ta tung ra?
Chúng Tà kiếm tu xung quanh đều yên tĩnh, ánh mắt lạnh nhạt, nhìn Phương Nguyên.
Chuyện này, vốn bọn họ hoài nghi nên không có gì bất ngờ.
Phương Nguyên nói tiếp:
- Trước đây ta đã nói, lúc ta ở Lang Gia Các đọc sách, phát hiện một cuốn kiếm kinh do Kiếm sư Lăng Chiêu tiền bối tự tay viết, mới nhìn rất qua loa, không có gì lạ.