Đại Kiếp Chủ (Dịch Full)

Chương 1118 - Chương 1118: Một Mảnh Hỗn Loạn (1)

Chương 1118: Một mảnh hỗn loạn (1)
Quan trọng nhất là, từ xa nhìn lại, còn có vô số người đang đuổi tới đây, đối với bọn họ mà nói, những người kia đều là người đến cướp bảo bối như bọn họ, nên ai vào cung điện trước sẽ chiếm tiện nghi, bởi vậy trong lòng mỗi người đều gấp vô cùng.

Nhìn thấy người từ xa chạy đến càng lúc càng nhiều, mà bên trong ba toà tuyết phong, người phòng ngự cũng càng ngày càng nhiều, rốt cục có người không kiềm chế nổi, kêu to một tiếng, quăng một đạo phù về phía trước, cũng không ai biết đạo phù là ai ném, uy lực thật đáng thương, còn chưa bay đến gần đại trận đã tắt, nhưng tín hiệu này khiến mọi người kích phát tức giận.

Một tiếng vang ầm lên.

Giống như mở cánh cổng xả nước, sóng lớn ngập trời, cuốn về phía trước.

Rất nhanh, các dạng pháp bảo trực tiếp đánh vào phía trên đại trận, chấn động đến mức trận quang run rẩy, mà trong hư không, các lão quái vật đã sớm không kiềm chế nổi, phát ra nhiều tiếng cười quái dị, nhào thẳng ra ngoài. Một toà đại trận, vốn miễn cưỡng giữ lại, thoạt nhìn uy phong, không đủ phòng ngự, bây giờ làm sao có thể ứng đối với nhiều người điên cuồng như vậy?

Không bao lâu sau, liền có bộ phận tu sĩ điên cuồng vọt vào.

Mà các tộc vệ canh giữ trong trận, vội vã tiến lên ngăn cản, nhưng các đại gia đạo thống, vì che dấu tai mắt người khác, nên không phái quá nhiều người đến trấn thủ nơi này, bây giờ thấp thỏm lo sợ, bọn họ có thể đứng lên chiến đấu được không.

Cho dù các cao thủ tọa trấn cung điện dưới lòng đất cũng ý thức được những lão quái vật kia tồn tại nên không dám mạo muội ra tay.

Mà bởi vậy, càng không ngăn được những tu sĩ một lòng cầu bảo vật.

Nhưng chỉ trong vài hơi thở, đã có người vọt vào trong tuyết phong, địa tầng nứt ra, tìm tới lối vào, sau đó nhanh chóng vọt vào, tòa cung điện dưới lòng đất này ẩn giấu cực sâu, dưới sự điên cuồng của mọi người, nó hoàn toàn lộ ra ngoài.

Các vị cao thủ trấn thủ cung điện dưới lòng đều mất hết niềm tin, chỉ còn lại sự phẫn nộ. .

- Xong, xong hết rồi.

- Không thể cứu vãn, hiện tại, chúng ta... chúng ta còn có thể làm cái gì?

- Làm cái gì?

Có người bất đắc dĩ cười khổ:

- Việc đã đến nước này, ngoại trừ giết chết tiểu nhi kia cho hả giận, chúng ta còn có thể làm gì?

- Ha ha ha, phát tài lớn rồi...

- Trời ơi, nhiều Linh tinh như vậy, phát hiện được Chí Tôn linh quáng sao?

- Nơi này còn có một toà Tàng Kinh Điện, thật tốt quá...

Hiện giờ xung quanh địa cung vô cùng hỗn loạn, bọn họ bị Vô Sinh Kiếm Trủng nâng lên khẩu vị, điên cuồng vọt vào địa cung, trong lòng giống như có lửa đốt, sau khi thấy Linh tinh thần khoángg cùng một số thứ khác liền đỏ mắt, hưng phấn kích động, trực giác mách bảo chuyến đi này không uổng phí, có thể lấy được nhiều thứ tốt như vậy cũng đã cảm thấy đủ.

Trước đây lý do bọn họ muốn tìm Vô Sinh Kiếm Trủng là gì?

Không phải vì dị bảo, thần dược, đạo quyền và mấy thứ khác sao?

Hiện giờ vừa vào địa cung lại phát hiện mọi thứ đều có, tuy rằng không có dị bảo truyền thừa từ thượng cổ nhưng có Linh tinh vô tận, Linh tinh sáng lấp lánh nhìn có vẻ chói mắt hơn dị bảo.

Tuy rằng không có được thần dược như trong truyền thuyết, nhưng lại có vô số đan dược cùng thần đan trong bảo khố, tuy phẩm chất kém hơn chút nhưng số lượng lại nhiều hơn vô số lần.

Cũng không thấy đạo quyển cùng một số thứ khác, nhưng lại thấy rất nhiều thần pháp, huyền pháp ở trong Tàng Kinh Điện!

Trời ơi, chẳng lẽ lúc trước Thượng Cổ Kiếm Ma kia đoạt được Lang Gia Các sao?

....

Cùng vì thế, ở phía trước địa cung đã đủ điên cuồng, sau khi vào địa cung lại càng thêm điên cuồng.

Trong nhiều người này đương nhiên cũng có không ít người cảm thấy có chút không thích hợp, nghĩ thầm địa cung này hoàn toàn không giống với Vô Sinh Kiếm Trủng trong suy nghĩ của bọn họ...

Nhưng như thế thì sao, khắp nơi đều có bảo bối, ngươi ở trong này tự hỏi nhân sinh, người khác sẽ cướp xong hết.

Ầm ầm!

Địa cung vốn phòng ngự nghiêm ngặt lúc này lại trở nên rối loạn, một đám tộc vệ mang theo ánh mắt tuyệt vọng, không còn chiến ý.

So sánh với những người điên cuồng này, phần đông bọn họ đề là tu sĩ khiến khí thế bọn họ liền yếu đi một bậc, nhất là đại trận ngự cung đã bị huỷ, lại không hề có sức lực đánh trả, hiện giờ chỉ có thể vội vàng bảo vệ một ít tài nguyên mấu chốt, còn những thứ khác căn bản không lo nổi, để tại chỗ đó mặc kệ chúng tu chiếm đoạt, vì vậy càng thêm kích phát sức mạnh điên cuồng của bọn họ...

Nhưng bọn họ cũng đừng nghĩ có thể thoát ra ngoài, một vài lão quái khôn khéo, tu vi cao, ánh mắt cũng cao, lại nhìn trúng dị bảo mấu chốt được bọn họ bảo vệ chặt chẽ, một đám bất ngờ đánh lén, nhất định phải hiểu rõ bên trong là cái gì mới bỏ qua.

Một trận hỗn loạn, chỉ duy nhất còn một đám bình tĩnh, chính là người của Thừa Thiên Kiếm Đạo.

Mỗi một chỗ bên trong động phủ địa cung, nhìn bên trong chồng chất Linh tinh như núi, trên mặt Thừa Thiên thiếu chủ lộ ra ý cười, nhưng lại không có vẻ cuồng nhiệt hưng phấn. Ngón tay chậm rãi xuyên qua bên trong Linh tinh, cảm thụ được một chút xúc cảm lạnh lẽo bóng loáng, cúi đầu hít một hơi, nắm một cái trong tay nhìn, nhẹ giọng cười nói:

- Đều là thứ tốt!

Sắc mặt Phi Du trưởng lão bên cạnh cũng âm trầm, thấp giọng nói:

- Thiếu Chủ, nơi này đích thật có không ít dị bảo, nhưng tuyệt đối không phải Vô Sinh Kiếm Trủng, nhìn hình dáng chỉ như một cái kho chính thống, vị đứng đầu Lục đạo kia không nói thật với chúng ta!
Bình Luận (0)
Comment