Đại Kiếp Chủ (Dịch Full)

Chương 1171 - Chương 1171: Đến Nam Hải Rồi (2)

Chương 1171: Đến Nam Hải rồi (2)
- Kẻ này quả thật là đang khiêu khích thị uy với các đại đạo thống à?

- Không đúng, khí tức của hắn một đường hướng về phía nam, không ngờ càng lúc càng mạnh....

- Cứ chiếu theo tốc độ này, chẳng phải hắn có thể trực tiếp kết thành Nguyên Anh sao?

Trong những tiếng suy đoán, người dần dần có chút phản ứng bỗng nhiên ý thức được một vấn đề:

- Trời ạ, chẳng lẽ hắn là đang hóa anh? Mặt người nghĩ tới vấn đề này lập tức trở nên vặn vẹo:

- Lúc trước hắn bị Côn Luân Sơn vứt bỏ, con đường tu hành suýt nữa thì đoạn tuyệt, trong lòng lại không hề oán trách, hiện giờ từ Tuyết Nguyên trở về, biết rõ mình có thể sẽ bị rất nhiều người nhằm vào, còn muốn làm lớn chuyện kết anh như vậy, chẳng lẽ là để chứng tỏ với Tiên Minh, cho dù là các ngươi từ bỏ ta, tự ta vẫn có thể kết anh à?

...

Mà khi toàn bộ Cửu Châu đều dường như vì sự xuất hiện của mình mà dấy lên một hồi phong ba không lớn không nhỏ, Phương Nguyên lại không biết mảy may, cũng không có ý tưởng đặc biệt gì, chỉ ở trong lòng vẫn luôn giữ suy nghĩ đó:

- Sắp đến Nam Hải rồi, nếu từng đáp ứng Cửu cô, đáp ứng Lạc sư muội, phải dùng thân Nguyên Anh tới Nam Hải, vậy thì không thể nuốt lời, phải mau chóng kết anh!

Mà Hồng Loan dưới tình huống phải đi đường gấp như vậy, phương pháp kết anh của Phương Nguyên lại không hề thay đổi.

Để kết thành Chí Tôn Nguyên Anh, hắn trước sau đã thôi diễn vô số lần, cũng ghi nhớ mỗi một chi tiết nhỏ nhất vào trong lòng, mỗi một tia biến hóa nho nhỏ đều thuộc nằm lòng, cho dù là kế hoạch hậu bị cũng đã chuẩn bị hơn mười loại.

Đối với một bước quan trọng nhất này, hắn tất nhiên không muốn để xảy ra sai lầm gì.

Hiện giờ, thần hồn của hắn đứng trong kiếm quang, chung quanh các loại lực lượng phong hỏa lôi điện, sơn trạch thủy mộc đều ùa tới, uy thế vô biên mãnh liệt, lại chỉ vẫn thản nhiên ngồi đó, lẳng lặng đón nhận sự tẩy lễ của thiên địa, lĩnh ngộ sự tương sinh tương khắc của lực lượng vô biên, dưới biến hóa khủng bố này, thần hồn của hắn không biết đã bị xé rách bao nhiêu lần.

Phương pháp kết anh kiểu này vốn đã khủng bố dị thường, hung hiểm dị thường.

Càng khủng bố hơn là, Phương Nguyên điều khiển Hồng Loan mà bay, tốc độ tất nhiên cực nhanh, cũng phải thừa nhận cương phong mang đến dưới loại tốc độ cực nhanh này, trong vô hình, cũng tăng thêm khốn cảnh cho việc kết anh của Phương Nguyên, giống như là tự mang tới tìm phiền toái cho mình vậy.

Nhưng Phương Nguyên, dường như chính là cố ý tìm loại phiền toái này!

Hắn tùy ý đẻ thiên địa vạn tượng đột kích, xé rách thần hồn của mình vô số lần.

Bản thân lại chỉ là một đạo tâm kiếm, bảo vệ linh tính bản mạng, tuy bị xé nát nhưng rất nhanh lại phục hồi như cũ.

Trong quá trình không ngừng hủy diệt sau đó trùng sinh này, thần hồn dần dần xuất hiện một số biến hóa.

Bất Tử Liễu sớm đã xuất hiện trong thiên địa, cuồn cuộn không ngừng rót sinh cơ vô tận vào nhục thân hắn.

Mà liên hệ giữa Nguyên Anh và nhục thân lại đang không ngừng tẩm bổ thần hồn.

Dần dần, thần hồn của hắn trở nên ngưng thực, chung quanh sinh ra từng đạo tử ý.

Tử ý đó giống như một đám mây, bao phủ lấy Nguyên Anh của hắn.

Người tu Nguyên Anh, đều dùng một thân pháp lực làm lò, luyện ra linh tính bản thân, nhưng hiện giờ, dù sao Phương Nguyên cũng là kết anh trong đoạn đường từ Tuyết Nguyên đến Nam Hải, vượt qua thiên địa, lúc nào cũng đang bay, trên trình độ nào đó liền thành một đạo đạo lý huyền diệu, dường như không phải hắn đang dùng bản thân làm lò, cũng không phải dùng pháp lực của bản thân làm lò, mà là dùng một mảng thiên địa này làm lò, luyện hóa linh tính của bản thân.

Một đường đi, một đường tấn thăng.

Biến hóa của thiên tượng chung quanh đã càng lúc càng mãnh liệt.

Mà Hồng Loan lướt nhanh, cũng như một luồng sáng đỏ, vắt ngang đại địa, phóng thẳng tới cuối đại địa.

Một mảng đại địa đó đang không ngừng ngắn lại.

Cũng không biết đợi bao lâu, trong mây tím, dần dần có một loại khí tức thần dị được phóng thích ra.

Mà cùng với sự khí tức này, hư không chung quanh bỗng nhiên đại thịnh.

Mưa gió lôi điện đều cuồng bạo hơn mấy lần.

Gió như đao, mưa như tên, lôi giống như biển, điện giống như roi.

Loạn tượng cuồng bạo đó từ chung quanh mãnh liệt ùa tới, điên cuồng tấn công về phía Phương Nguyên.

Ccảm giác giống như trong thiên địa sinh ra thứ gì đó ảnh hưởng đến thiên đạo, muốn đánh xuống vĩ lực vô biên để trừ bỏ nó, dưới loạn thế này, sương tím chỗ thần hồn của Phương Nguyên dường như cũng bị xé rách.

Nhưng cũng vào một thoáng này, bên trong sương tím đó chợt có kiếm quang hiện lên.

Một kiếm đó chém về phía chín tầng trời.

Một kiếm chém ra liền có thế đối kháng với thiên địa.

Mà càng đáng sợ hơn là, sau khi một kiếm này bay về phía chín tầng trời, lại vòng một cái trong không trung, bay trở về chỗ cũ.

Ngưng tụ lực lượng vô cùng, cuối cùng lại chém về phía mình!

Ầm ầm!

Trong thiên địa, dường như xuất hiện một sức kéo vô hình!

Phương Nguyên chém một kiếm đó về phía bản thân, loạn tượng chung quanh lập tức phải thừa nhận áp lực của một kiếm này, một đống rối loạn đã loạn đến vô cùng, biến hóa cũng đến vô cùng, nếu cứ tùy ý để chúng tiếp tục biến hóa như vậy, cuối cùng sẽ tiêu hao hết.

Nhưng theo một kiếm này bay tới, biến hóa vô cùng đó lại bỗng nhiên xuất hiện biến hóa mới.

Để đối kháng với áp lực của đạo kiếm quang này, loạn tượng đang không ngừng biến hóa dần dần bắt đầu tụ lại, đối kháng với lực lượng của đạo kiếm quang này, biến hóa càng lúc càng ít, loạn tượng càng lúc càng thuận, cho đến cuối cùng, lờ mờ hình thành một cơn hồng thủy.
Bình Luận (0)
Comment