Đại Kiếp Chủ (Dịch Full)

Chương 1305 - Chương 1305: Ngươi Rất Mạnh, Ta Cũng Không Kém (2)

Chương 1305: Ngươi rất mạnh, ta cũng không kém (2)
Thân hình hắn như lưu tinh, cơ hồ trong giây lát đã hạ xuống tới mặt đất, sau đó hóa thành một đạo lưu quang chìm vào dưới đất!

Ngay sau đó, vô số Hoàng Kim Xử đập xuống đất.

Rầm rầm.

Đại địa lập tức nứt toác, vô số núi lớn bị lực lượng mạnh mẽ này quét qua, hóa thành những mảnh đá vỡ, còn có vô số nham thạch nóng chảy vỡ toang, phun trào lên mặt đất, cây cối, khói bụi, không biết có bao nhiêu đều bị đánh bay đến trong không trung, tràn ngập thiên địa.

- Hả?

Tên mập nghênh đón khói bụi chung quanh, bỗng nhiên nhíu mày, nhìn về một phương hướng.

Ở phía bắc của hắn, ngoài nghìn trượng, một khối nham thạch bay lên, thân ảnh đơn bạc của Phương Nguyên đang ngồi trên đó, khi ánh mắt hắn nhìn tới, Phương Nguyên cũng đứng lên, bên cạnh có hơn trăm thẻ trúc xanh biếc bay múa, vẽ ra từng đạo quang mang mơ hồ mà huyền ảo, trên mỗi một thẻ trúc, dường như đều kéo theo một đạo linh quang, mà những linh quangnày thì phân biệt vươn ra bốn phía.

- Thần thông của ngươi quả thật rất cường đại, nhưng ta cũng không kém...

Lúc này, ánh mắt Phương Nguyên cũng nhìn về phía tên mập, vẫn vô cùng bình tĩnh:

- Con đường tu hành của chúng ta khác nhau, ta không chỉ tu luyện thần thông, ta còn tu luyện trận đạo, hơn nữa trận đạo của ta còn rất không tồi...

Rầm.

Theo thanh âm của hắn vang lên, chung quanh tên mập đột nhiên có vô số cờ trận bay lên, phô thiên cái địa.

Chính là Tinh Túc Kỳ thượng cổ mà lúc trước Vấn Cơ Sứ sử dụng!

Sau khi Vấn Cơ Sứ bị một kiếm của Phương Nguyên trảm sát, những Tinh Túc Kỳ này liền phân tán trên mặt đất, không được ai để ý, bởi vì trừ Vấn Cơ Sứ ra, người khác vốn không có năng lực điều khiển những cờ trận này, nhưng lại không ngờ, Phương Nguyên lúc này thông qua thẻ trúc trong tay, đồng thời vận chuyển chúng lên, hơn nữa nhìn thì hắn hình như đã chuẩn bị một lúc rồi.

Một trăm lẻ tám Tinh Túc Kỳ này bay lên, trên mỗi một cờ trận đều có một đạo lực lượng của Long Tích tàn trận, Phương Nguyên thông qua vận chuyển thẻ trúc, Tinh Túc Kỳ đột nhiên trải ra trong hư không, lực lượng đan xen, không ngờ hình thành một cái lưới lớn.

Tên mập ở trong cái lưới này, bị trận lực vô cùng đó trói buộc.

Thần long dưới tay hắn gào rú, vung móng sắc, muốn giãy ra khỏi sự trói buộc này, nhưng lực lượng của rồng vốn cũng là tới từ Long Tích tàn trận, tuy một thân lực lượng của nó đủ có thể sánh bằng ba bốn đạo lực lượng tàn trận, nhưng làm sao có thể thoát khỏi sự trói buộc của một trăm lẻ tám lực lượng tàn trận, liên tiếp đâm vào bốn năm chỗ, đều bị trận lực vô hình đánh ngược lại!

- Xem ra, thi triển trận pháp kéo Tam Thốn Linh Sơn tới chính là ngươi!

Tên mập vươn tay vỗ vào đỉnh đầu thần long, trấn an nó, ánh mắt bình tĩnh nhìn Phương Nguyên, thản nhiên nói:

- Nhưng có năng lực này thì sao, ta tu Bất Động Thần Vương Pháp, chư tà bất xâm, vạn vật bất thương, cho dù ngươi vây khốnđược ta thì có thể làm gì?

Hắn nói xong, lại mỉm cười:

- Huống chi, ngươi chưa chắc đã có thể vây khốn được ta!

Ầm!

Vừa dứt lời, hắn đột nhiên nhấc lên sáu cây Hoàng Kim Xử, hung hăng đánh vào hư không, mỗi một kích đều mang theo lực lượng cuồng bạo, oanh kích tứ phương, một trăm lẻ tám cờ trận đó dưới sự đả kích này của hắn, không ngờ cũng không ngừng lay động, thẻ trúc bên cạnh Phương Nguyên cũng run rẩy theo, dường như thật sự có khả năng có khả năng lực lượng cuồng bạo này của hắn phá hỏng!

- Bất Động Thần Vương Pháp cái gì, chẳng qua là chiến cương mà thôi!

Ánh mắt Phương Nguyên hơi co rút lại, điềm nhiên nói:

- Chiến cương kiểu này, ta không chỉ từng thấy, thậm chí cũng có nghiên cứu!

- Ngươi biết chiến cương, cũng có chút kiến thức đấy!

Tên mập lạnh lùng quát:

- Nhưng biết thì làm sao, ngươi có thể làm khó được ta à?

Lúc câu cuối cùng vang lên, hắn đột nhiên hít một hơi, theo một hơi thổ nạp này, bốn phương tám hướng chung quanh liền có vô số linh khí từ từ ùa tới, mà hắn thì Hoàng Kim Xử kim quang đại thịnh, lực lượng liên tiếp tăng vọt, cơ hồ không có mức độ.

Nhưng Phương Nguyên lúc này lại đột nhiên phất tay áo, bên cạnh thanh khí cuồn cuộn, một con cóc nhảy ra, hai con mắt lồi nhìn về phía tên mập, sau đó tay Phương Nguyên đặt trên đỉnh đầu cóc, ánh mắt cũng lộ ra có chút tàn nhẫn.

Trong cơ thể con cóc đó dường như vang lên thanh âm giống như sấm rền.

Nếu có người có thể dùng thần niệm vươn vào trong đó, liền có thể nhìn thấy, tiểu thế giới trong cơ thể con cóc có một tòa linh điền tử khí mờ mịt, bên trong trồng vô số thần dược bảo dược, có rất nhiều đều đã chín, mùi thuốc nức mũi, bảo quang tỏa ra bốn phía, mà theo bàn tay của Phương Nguyên đặt trên đỉnh đầu cóc, những bảo dược và thần dược đó bị nhổ lên rất nhiều, bay múa trong không trung.

Một dòng thanh khí xuất hiện trong cơ thể cóc, hóa thành tử diễm, đốt cháy những bảo dược và thần dược đó, tính chất của chúng liền biến hóa rất nhanh, hòa thành một thể, cũng xuất hiện biến hóa thần diệu nào đó, loại biến hóa này cực kỳ nhỏ, cực kỳ huyền diệu, nhưng quá trình lại rất ngắn, cơ hồ chỉ trong giây lát đã hoàn thành, sau đó con cóc đó đột nhiên há miệng.

Một đạo tử khí được nó phun ra, hóa thành mây mù, tràn ngập bốn phương tám hướng.

Tên mập đó một hơi nuốt nhả thiên địa, lực lượng đang tăng vọt, lại bỗng nhiên nghênh đón sương tím, sắc mặt đại biến.

Hắn dừng lại một hơi, ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía Phương Nguyên, những sương tím đó đã có một chút bị hắn hít vào.

- Ta không chỉ tu luyện trận đạo, còn tu luyện đan đạo, đan độc không phân nhà, ta tất nhiên cũng biết luyện độc!
Bình Luận (0)
Comment