Đại Kiếp Chủ (Dịch Full)

Chương 1304 - Chương 1304: Ngươi Rất Mạnh, Ta Cũng Không Kém (1)

Chương 1304: Ngươi rất mạnh, ta cũng không kém (1)
Một đống di chủng vừa mới xông vào đều bị nó hất bay ra ngoài, không ngờ đã lấp lại lỗ hổng.

Biến cố thực sự khiến các tu sĩ không lường được, ai nấy đều có chút ngây đơ.

- Vị huynh đài này, bản lĩnh của ngươi là...

Bên cạnh vang lên một thanh âm giống như tiếng chuông bạc, là Phi Linh Nhi đang vừa kinh ngạc lại vừa vui mừng nhìn Hậu Quỷ Nhi.

Hậu Quỷ Nhi nhìn thấy một nữ tử chân chính, ánh mắt chậm rãi trở về màu gốc, trên mặt cũng đỏ lựng.

Rụt rè nói:

- Nuôi... nuôi lợn?

Bất kể là hỏa diễm màu tím ở chiến trường thứ hai, hay là chiến ý mãnh liệt ở gần Tam Thốn Linh Sơn, đều khiến cho sắc mặt Bất Động Minh Vương có chút khó coi, trên người Phụ Sơn Sứ có một đạo kim quang của hắn giúp ổn định thần hồn Nguyên Anh, mà những long chủng đó lại phụng lệnh của hắn tấn công Tam Thốn Linh Sơn, bởi vậy tình huống xuất hiện ở hai nơi này hắn đều có thể cảm ứng được.

Lúc này, tất nhiên cũng ý thức được những lời Phương Nguyên nói là có ý gì, một thân khí cơ lắng đọng.

Quả thật là đã coi thường những người đó à?

Bất kể là sự hung hãn của Vương Trụ, trước khi chết cũng phải kéo thêm một đám cường địch, hay là các tu sĩ ở chung quanh Tam Thốn Linh Sơn, rõ ràng bị vây trong thế yếu nghiêm trọng lại vẫn đang phòng thủ không lùi, vẫn chống đỡ đến hiện giờ, đều thực sự nằm ngoài dự kiến của hắn!

Ba chiến trường này vốn chính là ảnh hưởng lẫn nhau, hơn nữa bất kể chiến trường nào đều có thể mang đến tác dụng có tính quyết định.

Chiến trường ở Tam Thốn Linh Sơn thì không cần nói, nếu các long chủng trùng kích được Tam Thốn Linh Sơn, vậy thì là đại cục đã định. Mà nếu chiến trường thứ hai phân ra thắng bại trước, cũng có thể lập tức đến giúp chiến trường bên Tam Thốn Linh Sơn, bao gồm cả trận đại chiến của mình và Phương Nguyên, nếu có thể thoát khỏi kẻ này, cũng có thể lập tức tiến đến hai chiến trường khác, xác định chiến thắng cuối cùng!

Nhưng ba chiến trường này hiện giờ đều không theo ý người!

Chiến trường bên Tam Thốn Linh Sơn, vốn nên là có thể giải quyết vấn đề một cách bẻ gãy nghiền nát, lại một mực kéo dài tới hiện tại.

Chiến trường thứ hai cơ hồ đã rơi vào kết cục đồng quy vu tận.

Mà chiến trường của mình và Phương Nguyên, rõ ràng là mình chiếm hết ưu thế, nhưng tên lục đạo khôi thủ nhìn thì dường như yếu đuối mỏng manh này lại vẫn cắn chặt một hơi, chống đỡ tới hiện tại, khiến mình thủy chung không thể rảnh tay.

- Xem ra, có thể giải quyết vấn đề chỉ có ta thôi!

Hắn trầm mặc một lúc, mới ngẩng đầu lên, trong ánh mắt nhìn về phía Phương Nguyên cũng mang theo một loại tàn nhẫn thâm trầm.

Trước đó, hắn thật sự không ngờ mình cho tới hiện tại vẫn không hạ được tên lục đạo khôi thủ vừa kết anh không lâu này, có điều ý thức được chiến quả ở hai chiến trường đó không được như ý người, hắn biết không thể kéo dài được nữa.

- Chỉ cần ta rảnh tay, có thể định càn khôn!

Đáy mắt hắn xuất hiện sát ý hiếm thấy, sáu bàn tay chậm rãi nâng lên, trong mỗi một tay đều có một cây Hoàng Kim Xử.

Chung quanh kim quang sáng rực, ba cái đầu nhìn về phía ba phương hướng, ánh mắt lộ ra vẻ lạnh lùng khó có thể hình dung, nhìn xuyên tám hướng, tỏa định càn khôn, đại biểu cho hắn đã hoàn toàn nắm giữ chiến trường này, mà Phương Nguyên đứng ở phía tây hắn, lúc này lại khí cơ ủ rũ, cả người đều là máu, trên nhục thân có thể nhìn thấy dấu vết vỡ ra rõ ràng, mỗi thương thế đều ghê cả người.

Tà kiếm trong tay lúc này cũng lộ ra quang mang ảm đạm, rõ ràng đã là nỏ mạnh hết đà!

Có thể nói, hắn còn có thể đứng ở chỗ này, hoàn toàn dựa vào một hơi chống đỡ!

- Đây là một hồi tu hành!

Phương Nguyên giống như thở hổn hển mấy hơi mới nói ra được những lời này, nhưng lại vô cùng nghiêm túc.

Nhìn Bất Động Minh Vương, hắn thấp giọng nói:

- Ngươi không chỉ coi thường bọn họ, cũng coi thường ta!

- Ngươi có thể chống đỡ đến bây giờ, quả thật nằm ngoài dự kiến của ta!

Tên mập trực tiếp điều khiển thần long, bay lên trời cao, nhìn thân ảnh nhỏ bé của Phương Nguyên, đột nhiên quát lạnh:

- Nhưng pháp lực của ngươi đã hao hết, nhục thân sụp đổ, ám thương vô số, vốn đã là nỏ mạnh hết đà, còn có thể lấy gì ra mà kiên trì tiếp?

Khi nói, kim quang bên cạnh hắn vô cùng mãnh liệt, cường thịnh, sau đó bỗng nhiên giơ sau cánh tay lên, đồng thời vung Hoàng Kim Xử đánh xuống, mỗi một xử đều đánh ra mấy trăm đạo kim quang, sáu cánh tay cộng lại, khiến cho một mảng hư không rộng lớn như vậy đều tràn ngập loại lực lượng bẻ gãy nghiền nát, hư không vỡ ra từng tấc, xuất hiện tia chớp màu đen.

Hắn dường như lo Phương Nguyên tiếp tục ỷ vào thân pháp quỷ dị đó để tránh né, trực tiếp không cho hắn không gian để tránh né.

Mà trên thực tế, Phương Nguyên lúc này cũng không né tránh được.

Hắn trong hơn nửa ngày, không biết đã đỡ bao nhiêu đòn của tên mập, mỗi một đòn đều ít nhiều chịu thiệt, luận về lực lượng và sự mạnh mẽ của nhục thân, hắn quả thật không bằng tên mập này, thương thế tích lũy lại, đã lộ ra rất nặng.

Muốn tránh được Hoàng Kim Xử, cần tốc độ cực kỳ cường hãn.

Nhưng hiện giờ, hắn ngay cả động đậy chút cũng khó, làm sao có thể thi triển ra thân pháp đó?

Nghênh đón vô số lưu quang từ trong không trung bay xuống, hắn yếu ớt như một con bướm!

Ầm!

Nghênh đón vô số kim quang đánh xuống, thân hình Phương Nguyên bỗng nhiên trầm xuống, hắn không tránh né, mà là trực tiếp vận dụng công phu thiên cân trụy. Thân thể hắn nhanh chóng trầm xuống phía dưới, giống như đã không thể trốn, tận hết khả năng kéo dài được lúc nào hay lúc đó.
Bình Luận (0)
Comment