Đại Kiếp Chủ (Dịch Full)

Chương 1339 - Chương 1339: Nan Đề Vạn Cổ (1)

Chương 1339: Nan đề vạn cổ (1)
Lục đạo khôi thủ xuất thân từ tiểu tiên môn Vân Châu xa xôi, không ngờ ở trên Nam Hải, quát một tiếng cút đuổi lui bốn vị đại tu Hóa Thần, cũng hoàn toàn không để ý tới sự phản đối của người trong thiên hạ, cố ý phân phát Long Hồn vô cùng quý giá cho các đồng bạn cùng hắn tiến vào Long Tích chấp hành nhiệm vụ, người còn sống, bất kể xuất thân tán tu hay là tiểu thế gia tiểu môn phái, mỗi người đều có, người chết thì cũng theo lời phân phối đến trên tay tộc nhân của bọn họ, việc này rất nhanh liền truyền khắp các vực, kinh động tới các đại môn phái!

Thì ra hắn thật sự dám làm vậy!

Lúc đầu khi nghe nói chuyện này, suy nghĩ đầu tiên của các tu sĩ là khiếp sợ, cho rằng Phương Nguyên nhất định gây ra đại họa, công đức lập được ở Long Tích cũng không bảo vệ được hắn, thậm chí có thể nói, nếu người trong thiên hạ cùng nhau lên án công khai, như vậy cho dù là Nam Hải Vong Tình Đảo, một trong Thất Đại Thánh Địa sợ là cũng không bảo vệ được hắn, nghĩ chắc Long Hồn còn lại rất nhanh cũng bị cướp đi, lục đạo khôi thủ này cũng sẽ xui xẻo!

Nhưng không ngờ, kết quả này lại không xuất hiện.

Sau khi phân phối xong Long Hồn, những người có được Long Hồn lập tức trở về gia tộc, thương nghị lựa chọn người truyền thừa Long Hồn, có người thì vội vàng tìm kiếm chỗ bế quan, luyện hóa Long Hồn, cũng chỉ có Phương Nguyên, giống như không làm gì, ở lại Vong Tình Đảo, đọc sách, uống trà, hoàn toàn không có cảm giác hoang mang như tời sắp sập.

Thế nhưng, tuy các phương đều là mạch nước ngầm dũng động, nhưng không ngờ lại có phản ứng rất bất ngờ.

Cũng là ba ngày sau, có ba vị trưởng lão Tiên Minh đăng môn, đưa bái thiếp, muốn gặp Phương Nguyên một lần.

Phương Nguyên ở trong tiên điện của Vong Tình Đảo tiếp đãi ba vị trưởng lão Tiên Minh này, mỗi người một chén đan trà, hoàn toàn không còn gì khác, vô cùng thanh tĩnh thanh lịch, chung quanh cũng không nghe thấy tiếng đàn sáo, chỉ có tiếng sóng biển ngoài điện.

- Không ngờ, ngươi thực sự dám làm đến một bước này!

Trong ba vị trưởng lão, có một vị chính là Thái Hư tiên sinh mà Phương Nguyên từng quen biết, thậm chí là có ơn đối với Phương Nguyên, hai vị khác cũng đều là trưởng lão đức hạnh kiêm bị trong Tiên Minh, thanh danh rất lớn, bình thường cũng thường xuyên nhìn thấy bọn họ xuất hiện trong các trường hợp trọng yếu, ở giới tu hành, bối phận vô cùng cao, nhưng hiện giờ ngồi trước mặt Phương Nguyên, lại đều vẻ mặt bất đắc dĩ và cười khổ.

- Đại kiếp buông xuống, Thiên Nguyên ở thế yếu, hơn bảy thành Đại Thừa và Hóa Thần trong giới tu hành đã vẫn lạc trong trường hạo kiếp đó ở Côn Luân Sơn, khiến cho Thiên Nguyên nguyên khí đại thương, không hề nắm chắc chống đỡ được đại kiếp này, mà trong những Long Hồn này chứa mảnh vỡ đại đạo, tinh thần vô tận, có thể giúp tu sĩ làm lớn mạnh thần hồn, thậm chí là lĩnh ngộ đại đạo pháp tắc, có lực lượng có thể so với Hóa Thần đại đạo, chính là cơ hội tốt nhất để làm lớn mạnh lực lượng của Thiên Nguyên, có thể nói mỗi một đạo đều có ý nghĩa phi phàm, nhưng ngươi lần này phân ra ba mươi lăm đạo, chém đi ba đạo, có thể nói là...

- Nếu ta không làm như vậy, ba vị sẽ không xuất hiện ở trước mặt ta phải không!

Đối mặt với tiếng thở dài của ba vị trưởng lão, Phương Nguyên nâng chén bảo họ uống trà, sau đó nhẹ nhàng mỉm cười một tiếng.

Ba vị trưởng lão nhìn nhau, vẻ bất đắc dĩ ở đáy mắt rất sâu, cuối cùng vẫn là Thái Hư trưởng lão nói:

- Xem ra ngươi làm như vậy, vốn chính là ép Tiên Minh đến bàn với ngươi, mà ngươi quả thật cũng đã thành công, Tiên Minh không muốn bởi vì chuyện Long Hồn mà khiến giới tu hành đại loạn, cũng không muốn những Long Hồn này bị lãng phí, cho nên, chúng ta mới đến nói chuyện với ngươi!

- Vãn bối đã sớm nghĩ rất kỹ rồi!

Phương Nguyên vậy liền nói:

- Quyền lực phân phối Long Hồn, ta có thể chia cho Tiên Minh một bộ phận, hoặc là nói trên danh nghĩa sẽ chia cho Tiên Minh một bộ phận, nhưng bất kể là được phân ra từ chỗ ta hay là do Tiên Minh phân ra, vãn bối đều chỉ có một yêu cầu...

Thái Hư trưởng lão hơi trầm ngâm, nói:

- Ngươi cứ nói đi!

Phương Nguyên gật đầu, nói:

- Khi đại kiếp tiến đến, những người có được Long Hồn này đều phải xuất hiện trên chiến trường!

Ba vị trưởng lão Tiên Minh hơi ngẩn ra, bọn họ đã chuẩn bị nghe các loại yêu cầu của Phương Nguyên, nhưng không ngờ Phương Nguyên lại nói như vậy.

Phương Nguyên thấy thế, cũng bật cười, lắc đầu, nói:

- Kỳ thật trước khi thương lượng chuyện này, vãn bối chỉ có một vấn đề muốn hỏi, xin tiền bối chỉ giáo ta... Nếu Long Hồn này thực sự từ lúc ban đầu đã đưa cho Tiên Minh, để mặc Tiên Minh phân phối, như vậy lúc đại kiếp hàng lâm, trong những Long Hồn này, có thể có mấy thành sẽ ngay lập tức xuất hiện trên chiến trường, thủ vệ thế gian này?

Ba vị trưởng lão bỗng nhiên đều trầm mặc một thoáng.

Đây rõ ràng là một vấn đề nhìn thì rất dễ trả lời, nhưng trên mặt ba người bọn họ lại đều lộ ra vẻ ngượng nghịu.

Mà Phương Nguyên thì thần bình khí định, lẳng lặng nhìn bọn họ, chờ một đáp án.

Sau khi Thái Hư tiên sinh trầm mặc một lúc, vươn ba ngón tay.

Bên cạnh có vị trưởng lão, dường như cảm thấy Thái Hư tiên sinh nói quá ít, không nhịn được nói:

- Có Tiên Minh điều tiết, nên có năm thành...

- Vậy thì dựa theo năm thành để tính đi!

Phương Nguyên gật đầu, nói:

- Nhưng cho dù tiểu hài nhi đánh nhau, cũng biết đạo lý một phát ùa lên thì phần thắng sẽ cao hơn, vậy vì sao chống đỡ việc liên quan đến an nguy thế gian như đại kiếp, thế lực các phương lại đều thích từng bước từng bước xông lên?

Sắc mặt ba vị trưởng lão càng khó coi.
Bình Luận (0)
Comment